Edit: Mèo Mập
Địa Ngục hắc ám.
Đêm khuya, trong thâm cung dị giới to lớn chỉ có một ngọn đèn nho nhỏ chiếu sáng, u quang ảm đạm mờ nhạt làm cho cung điện vốn yên lặng đáng sợ càng thêm âm trầm nguy hiểm.
Dưới ngọn đèn, một nam tử tóc nâu tuổi còn trẻ lẳng lặng ngồi trên giường, dung mạo xuất chúng, khí chất cao quý tao nhã. Khuôn mặt tuấn tú lại thanh tao lộ một nụ cười thản nhiên, làm người ta không khỏi tâm thần nhộn nhạo.
Ngọn đèn đặt ở trên án (1 cạnh giường theo gió lay động, thỉnh thoảng nhảy lên, chiếu lên tường bóng dáng đáng sợ tựa như ma quỷ đang gương nanh múa vuốt, không khí càng ngày càng trở nên quỷ mị. Nhưng nam tử tuổi trẻ tựa hồ hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, khuôn mặt tuấn dật không có chút sợ hãi, khóe miệng vẫn mỉm cười xinh đẹp.
” Nó ” còn chưa đến, hình như mình đã đợi rất lâu
Nam tử trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ (2 xinh đẹp, rũ mắt nhìn chủy thủ trong tay sắc bén vô cùng, có thể đâm thủng bất luận tường đồng vách sắt nào, khóe miệng tươi cười càng sâu ……
Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi tới, ánh nến trên án lập tức tắt, một chút ánh sáng cuối cùng cũng mất đi, cung điện to lớn nhất thời chìm vào bóng tối. Đồng thời bên ngoài cung điện truyền đến một trận thanh âm chấn động, tựa hồ có vật thể cực lớn đáp xuống mặt đất, theo đó cung điện vang lên tiếng bước chân nặng nề của cự thú nào đó ……
Rốt cục cũng đến Trong mắt *** quang chợt lóe, nam tử nhanh chóng đem chủy thủ giấu dưới gối đầu, khuôn mặt tuấn tú như cũ mỉm cười, vô cùng trấn định.
Cung điện tối đen như mực, xòe tay không thấy ngón, cái gì cũng không nhìn thấy, nam tử chỉ có thể yên lặng lắng nghe. Tiếng bước chân đáng sợ cách mình càng ngày càng gần, cậu lại vẫn không có nửa điểm sợ hãi, nhất mực ung dung tự nhiên.
Theo tiếng bước chân phán đoán,” nó ” giống như trong sách miêu tả, là một thứ siêu cấp to lớn, hình thể hẳn là vượt qua bất kỳ loài thú nào mà cậu đã từng thấy, thậm chí còn lớn hơn cả Gia Nạp mà lần trước gặp được.
Tuy nhiên thật sự quá tối, đôi mắt cậu không thể nhìn được bất cứ thứ gì, cậu căn bản không có biện pháp xác thực xem ” nó ” to lớn bao nhiêu, mạnh bao nhiêu ……
Cậu phải nghĩ biện pháp trong bóng đêm biết cụ thể ” nó ” to bao nhiêu, mới có thể động thủ
Đột nhiên, tiếng bước chân dừng lại, nam tử cảm giác được trước mặt xuất hiện một cảm giác áp bách phi thường cường đại. Cậu biết ” nó ” đã tới trước mặt mình, cách mình chỉ trong gang tấc.
– Xin hỏi là Hắc Nặc Lỗ Tư điện hạ sao?
Nam tử tao nhã đứng lên cười hỏi. Hỏi chỉ là lễ phép, kỳ thật cậu rất rõ ràng quái thú trước mắt chính là thứ tử của thần hậu — Hắc Ám chi thần Hắc Nặc Lỗ Tư
– Đúng…… Ta chính là Hắc Nặc Lỗ Tư……
Dã thú trầm mặc thật lâu mới cất thanh âm lạnh như băng, tràn ngập sức mạnh cùng uy nghiêm trả lời.
– Thống trị Địa Ngục Hắc Ám chi thần, tiểu nhân sớm đã ngưỡng mộ đại danh của người, hôm nay có thể nhìn thấy điện hạ thật cao hứng. Tiểu nhân là nhi tử của tội nhân Tô Tác Khố hoàng đế Chu Lợi Địch-Khố Hãn (3, vì chuộc tội gia phụ Tô Tác Khố hoàng đế đã phạm phải, đặc biệt trở thành lễ vật của Thần Hậu tặng cho điện hạ.
Chu Lợi Địch phong độ tao nhã cúi đầu hành lễ với ” quái vật to lớn ” trước mặt, vừa cười vừa nói ra thân phận của mình.
Kỳ thật lễ vật chỉ là cách nói dễ nghe, thân phận chân chính của cậu bất quá là đồ chơi *** Thần Hậu thưởng cho nhi tử mà thôi.
– Ngươi chính là kẻ danh chấn nhân giới nhi tử của Tô Tác Khố hoàng đế thánh đức thái tử Chu Lợi Địch – Khố Hãn
Thanh âm đáng sợ lạnh như băng lại trầm mặc thật lâu, mới chậm rãi nói, nghe không ra tâm tình ” nó ” như thế nào.
– Đúng vậy, đúng là tiểu nhân. Nguyên lai điện hạ biết tiểu nhân, tiểu nhân thật sự là vạn phần vinh quang
Chu Lợi Địch cười yếu ớt gật đầu, trong bóng đêm lặng lẽ quan sát hắc ám thú ở tam giới xú danh vang xa — Địa Ngục chi vương Hắc Nặc Lỗ Tư.
Rất mạnh Dựa vào giác quan cậu cảm nhận được cảm giác cùng khí tức áp bách, cậu chỉ biết Hắc Ám chi thần trước mắt phi thường mạnh, Hắc Nặc Lỗ Tư không hổ là Hắc Ám chi thần, so với dự tính của cậu còn cường đại hơn. Muốn hành động, cậu phải càng thận trọng cẩn thận mới được, không thể mạo muội động thủ……
– Ngươi không sợ ta sao?
Hắc Ám chi thần phát hiện Chu Lợi Địch từ khi ” nó ” xuất hiện đến nay, hoàn toàn không có nửa điểm e ngại, thậm chí một tia kinh hoảng cũng không có, đối với Chu Lợi Địch khác hẳn với người thường rõ ràng phi thường can đảm khiến hắn rất ngạc nhiên.
Quả thật, có thể đối mặt mãnh thú nổi danh tam giới nhưng không có nửa điểm sợ hãi, còn có thể trấn định tự nhiên như thế, thật làm người ta không thể không khen ngợi bội phục sự can đảm của Chu Lợi Địch – Khố Hãn.
– Hắc Nặc Lỗ Tư điện hạ, tại sao lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ điện hạ thực đáng sợ sao?
Chu Lợi Địch không đáp hỏi lại, thanh âm tao nhã dễ nghe mang theo một cỗ tiếu ý, tựa hồ cảm thấy vấn đề của Hắc Nặc Lỗ Tư rất buồn cười.
Lại là một hồi trầm mặc, bóng tối im lặng kinh khủng đến thanh âm một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe được. Chu Lợi Địch yên lặng chờ Hắc Nặc Lỗ Tư trả lời, trong mắt tràn đầy tiếu ý, xem ra vị Hắc Ám chi thần này là người ít lời.
– …… Cởi quần áo
Qua thật lâu, thú thanh (thanh âm của dã thú đáng sợ mới lần thứ hai vang lên, mệnh lệnh lạnh lùng, tựa hồ có điểm tức giận.
– Vâng, điện hạ
Chu Lợi Địch lập tức gật đầu đáp ứng, từ trong bóng đêm vang lên tiếng cởi quần áo ” sột soạt “.
Không nghĩ tới hắc ám chi thần hung ác nhất tam giới thế nhưng dễ cáu gắt như thế, bất quá đồn đãi quả thực không giả, Hắc Nặc Lỗ Tư không chỉ có khát máu thô bạo, hơn nữa cực độ hoang *** háo sắc, luôn luôn nam nữ không từ, là *** thú nổi danh.
Hắc ám chi thần hơi giật mình, hiển nhiên thật không ngờ Chu Lợi Địch hoàn toàn không cự tuyệt phản kháng, thậm chí một chút do dự cũng không có, lập tức liền thi hành mệnh lệnh của hắn cởi quần áo.
Cảm giác được không khí biến hóa vi diệu, Chu Lợi Địch đã biết Hắc Ám chi thần kinh ngạc, khóe miệng khẽ nhếch. Mặc dù bị Thần Hậu coi như đồ chơi đưa cho Hắc Nặc Lỗ Tư, nhưng cậu cũng không muốn thị tẩm, nhưng hiện tại sự tình có bất đồng với kế hoạch của cậu, kế hoạch có thay đổi nho nhỏ, trước hy sinh nhan sắc
Trong bóng đêm hoàn toàn không biết tình hình đối phương, muốn động thủ là rất nguy hiểm, chỉ có thể cùng Hắc Nặc Lỗ Tư dựa vào càng gần mới được. Càng gần đối với cậu càng có lợi, cơ hội thành công mới cao……
– Điện hạ, ta cởi xong rồi
Chu Lợi Địch rất nhanh liền không mảnh vải che thân đứng ở trong bóng đêm, đối diện Hắc Ám chi thần cười nói.
– …… Lên giường đi
Thanh âm trầm thấp như cũ lạnh như băng sơn, bất quá Chu Lợi Địch nhạy bén lại nhận thấy được trong bóng đêm tiếng hít thở của dã thú đột nhiên trở nên nặng nề, trong mắt tiếu ý càng đậm.
– Tuân mệnh, điện hạ
Chu Lợi Địch cung kính trả lời, xoay người trần trụi nằm trên giường lớn phủ kín tơ lụa thượng hạng.
Một trận gió lạnh thổi tới, Chu Lợi Địch nhẹ nhàng run rẩy một chút, ôn nhu nói:
– Điện hạ, ta đã nằm
Chu Lợi Địch vốn tưởng rằng Hắc Ám chi thần sẽ rất nhanh lên giường, nhưng không ngờ, đợi rất lâu một chút động tĩnh cũng không có, Hắc Ám chi thần tựa hồ vẫn đứng bất động tại chỗ.
– Điện hạ?
Tiếng nói từ tính dễ nghe nghi hoặc kêu lên.
Hắc Ám chi thần rốt cục động, Chu Lợi Địch cảm giác được một cự thú to lớn ngồi xuống giường, chiếc giường to lớn truyền ra thanh âm chấn động dọa người.
Chu Lợi Địch còn chưa kịp có phản ứng gì, một hơi thở nóng như lửa liền phả trên mặt, môi bị thứ gì đó ướt át nóng như lửa áp vào. Cậu bị hôn
Chu Lợi Địch choáng váng một chút, vì bị hành động của hắn làm kinh hãi, hoàn toàn thật không ngờ Chu Lợi Địch sẽ nhu thuận như thế, cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Phát hiện vật thể ướt nóng trên môi dừng lại bất động, Chu Lợi Địch nhiệt tình chủ động hôn lại Hắc Ám chi thần, hai tay ôm lấy đầu ” nó ” – đại cự thú lông xù. Đầu thật lớn, cậu vươn hai tay cũng ôm không hết đầu ” nó “, thật sự rất khó tưởng tượng thân thể ” nó ” rốt cuộc lớn bao nhiêu……
– Ngươi……
Hắc Ám chi thần càng kinh ngạc, lập tức đẩy cậu ra.
– Điện hạ không vui sao?
Chu Lợi Địch ngồi xuống ôm lấy ” nó “, thân thể lông xù so với trong tưởng tượng còn muốn to gấp bội dự tính của cậu, hai tay còn cảm giác được thú thể hùng tráng cứng rắn vô cùng, càng cứng hơn bất luận tường đồng vách sắt nào, chỉ sợ không làm gì nổi “nó”.
Cái kế hoạch kia so với tưởng tượng càng khó khăn, phải tìm được nhược điểm của ” nó “, nhất kích thành công……
– Ta……
– Cái gì cũng đừng nói, tiểu nhân là Thần Hậu tặng cho điện hạ, điện hạ có thể đối với tiểu nhân làm bất cứ chuyện gì.
Chu Lợi Địch ngắt lời ” nó “, ôn nhu nói, ôn nhu vuốt ve thân thể che kín thú mao cường tráng vô cùng.
Cậu biết ” nó ” muốn nói cái gì,” nó ” nhất định muốn hỏi cậu vì cái gì tuyệt không sợ ” nó “, ngược lại còn chủ động cùng nó lên giường, cậu không sợ hãi cùng dã thú *** sao?
Bây giờ cậu chưa thể nói đáp án với ” nó ”, bất quá ” nó ” rất nhanh sẽ biết ……
Hắc Ám chi thần còn muốn nói, nhưng Chu Lợi Địch đã ở trong bóng tối tìm được thú môi của ” nó “, đôi môi mềm mại ngăn chận ” nó “, làm cho ” nó ” không có biện pháp nói chuyện……
Hắc Ám chi thần rốt cục bị nhiệt tình của Chu Lợi Địch đả động, không còn đẩy cậu ra,” nó ” đáp lại cậu nhiệt tình, thú thể cường tráng áp đảo thân thể nhân loại yếu ớt, thú môi thô ráp điên cuồng mà đoạt lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào.
– Ưm…… ư…… a……
Tiếng rên rỉ khàn khàn tuyệt đẹp giống ca hát phát ra từ đôi môi bị hôn đến sưng lên, khiến cho bóng tối yên tĩnh kinh khủng nhiễm một tầng tình sắc ái muội.
Nụ hôn thô bạo mang theo lửa nóng, làm cho thân thể thực tự nhiên có cảm giác, Chu Lợi Địch hoàn toàn không che dấu chính mình có khoái cảm, càng không có ngăn cản chính mình rên rỉ lên tiếng.
Cậu chỉ thuận theo bản năng tối nguyên thủy của thân thể, tự nhiên biểu đạt ra cảm giác tối chân thật của bản thân, vừa không áp lực chính mình, cũng không khoa trương giả tạo.
Tiếng rên rỉ của Chu Lợi Địch đối với ” nó ” không thể nghi ngờ là một loại dụ hoặc, làm cho ” nó ” càng thêm nhiệt huyết sôi sục, lưỡi thú nóng như lửa xâm nhập vào khóe môi khẽ nhếch, như mưa rền gió dữ tập kích khoang miệng nhân loại nhỏ hẹp……
– Ưm…… ha….a…… ưm… a…… A……
Tiếng rên rỉ dễ nghe trong bóng đêm cuồn cuộn không ngừng mà vang lên, càng kiều mị câu nhân.
Thừa nhận dã thú tràn ngập sức mạnh, không hề ôn nhu tùy ý chiếm đoạt, Chu Lợi Địch sắp bị hôn đến hít thở không thông. Đồng thời thân thể cự thú giống như toà núi nhỏ sắp đem cậu nghiền nát, làm cho cậu rất khó chịu, nhưng cậu vẫn không đẩy ” nó “ra.
Chu Lợi Địch tiếp tục ôn nhu vuốt ve trên người dã thú hùng tráng đáng sợ, hai tay cẩn thận chậm rãi vuốt mỗi một tấc da thú trên người ” nó “.
Vốn tưởng rằng thân thể ” nó ” sẽ lạnh như băng giống như bóng đêm, nhưng thật bất ngờ, thân thể” nó ” rất ấm áp, sờ vô cùng thoải mái, quả thực làm cho người ta yêu thích không buông tay……
Đáng tiếc, cậu muốn tìm một chỗ, vẫn không có tìm được
Toàn thân ” nó ” đều vô cùng cứng rắn, quái thú lông xù từng bộ vị đều có một tầng nhuyễn giáp(4 cứng rắn như kim cương che phủ, chủy thủ kia căn bản không có biện pháp đâm vào……
– A……
Trước ngực đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, cắt đứt suy nghĩ của Chu Lợi Địch, mặc dù ở trong bóng đêm nhìn không thấy, nhưng thân thể nói cho cậu đầu nhũ đã bị ” nó ” bắt được.
Chu Lợi Địch gợi cảm tình ý vuốt ve, làm cho Hắc Ám chi thần toàn thân khô nóng, càng ngày càng kích động. Chỉ hôn Chu Lợi Địch không đủ thỏa mãn ” nó “, cự trảo sắc bén nhịn không được bắt lấy đầu nhũ nhỏ xinh xoa nắn.
– A a…… Ưm a…… A a……
Môi cùng khoang miệng bị dã thú không ngừng hôn cắn hút, đầu nhũ yếu ớt bị dã thú tàn nhẫn chơi đùa xoa nắn, đau nhức hòa cùng với khoái cảm mãnh liệt xâm nhập toàn thân Chu Lợi Địch.
Nhưng đầu óc cậu vẫn thực thanh tỉnh, hoàn toàn không bị khoái cảm tê dại dã thú gây nên giam cầm nửa phần. Nhất định có nhược điểm
Trên người Hắc Nặc Lỗ Tư nhất định có nhược điểm, bất luận là kẻ nào, thú, ma, trên người đều đã có một nhược điểm trí mạng, cho dù là thần cũng không ngoại lệ. Cậu phải mau chóng tìm được nhược điểm của Hắc Nặc Lỗ Tư, thời gian không còn nhiều ……
Nghĩ tới Trái tim vô luận là sinh vật gì, trái tim hẳn đều là nơi yếu ớt nhất……
Trong mắt hiện lên một tia vui sướng, Chu Lợi Địch nhanh chóng hướng về phía trước vuốt ve, muốn tìm kiếm trái tim của Hắc Ám chi thần.
Bởi vì ở trong bóng tối, Hắc Ám chi thần hoàn toàn không có nhìn thấy trong mắt Chu Lợi Địch có tiếu ý không tầm thường,” nó ” hoàn toàn bị nhân loại nằm trong lòng mê hoặc.
Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng ” nó ” biết thân thể dưới thân rất mạnh mẽ, tuy rằng không đầy đặn như nữ nhân, nhưng thân thể thon dài thực rắn chắc, nhưng cũng không cảm thấy cường tráng, rất vừa phải.
Da thịt bóng loáng giống như tơ lụa sờ rất thích, nhưng cũng không giống nữ nhân non mềm, mà tràn ngập nam tính đặc biệt hữu lực cùng co dãn, mùi hương cũng không giống nữ nhân ngọt ngào, mà là tản ra mùi thơm đặc thù nam tính thanh mát……
Đang lúc Hắc Ám chi thần say mê với thân thể xinh đẹp của Chu Lợi Địch, Chu Lợi Địch lại lặng lẽ tìm kiếm trái tim ” nó “, tay linh hoạt vuốt ve chung quanh, rốt cục tìm được bờ ngực ” nó “.
Cùng với suy đoán của cậu không sai biệt lắm, nhuyễn giáp ở vị trí trái tim mỏng hơn những địa phương khác một ít, không có cứng rắn như vậy, nhưng diện tích rất nhỏ. Trong bóng đêm muốn vừa vặn một đao đâm trúng xuyên thấu trái tim, thật sự rất khó khăn, cho dù là cậu cũng không nắm chắc……
Đối mặt với Hắc Nặc Lỗ Tư loại siêu cấp cường giả này, Chu Lợi Địch rất rõ ràng cơ hội chỉ có một lần, vừa ra tay phải thành công, nếu không cậu chỉ có một con đường chết……
Hắc Nặc Lỗ Tư không hề biết suy nghĩ trong lòng Chu Lợi Địch, chỉ muốn lập tức hoàn toàn có được Chu Lợi Địch, miệng cùng thú trảo càng ngày càng nhanh. Nó không chỉ xâm lược môi cùng đầu nhũ, còn xâm chiếm những chỗ mẫn cảm khác trên người Chu Lợi Địch……
Phát hiện miệng cùng thú trảo của Hắc Nặc Lỗ Tư bắt đầu di động xuống phía dưới, bộ vị tư mật mẫn cảm hơn đầu nhũ bị hôn cắn vuốt ve, Chu Lợi Địch mày nhíu lại. Không thể đợi lát nữa, cậu cũng không muốn thật sự chơi thú giao……
– Điện hạ, kỹ thuật ngài thật tốt, đáng tiếc……
Chu Lợi Địch há mồm thoải mái cười nói mà than nhẹ vài tiếng, chợt từ gối đầu nhanh chóng lấy ra chủy thủ, trong bóng đêm hướng trái tim Hắc Nặc Lỗ Tư đâm tới……
(1 án: image001
(2chủy thủ: dao găm; đoản kiếm
big1458287510yuxuda-bicaq-gormek
(3từ “库汗” là Khố Hãn là họ của thái tử
(4Nhuyễn giáp: các bạn cứ tưởng tượng da anh công giống như cái áo này thì ai làm gì nổi