Danh sách truyệntitle

Đã chọn
Ngược
Thể loại
Trạng thái
Thề Độc

Thề Độc

"Quang vương, phi tử đã được treo giữa cổng thành hơn ba ngày. Quang vương có muốn tiếp tục treo hay không?".
"Phi tử đã sống lại chưa?"
"Quang vương, phi tử đã thật sự qua đời."
"Không, không thể! Phi tử là "Yêu", không thể chết đi!"
Tôi đã chết.
Tôi từng có khả năng sinh, nhưng từ khi hắn đăng cơ trở thành vua, tôi bị giam cầm trong cung Tinh Tú và khả năng đó biến mất.
Trong tháng thứ 6 của sự giam cầm, hệ thống đã mang đến cho tôi tin vui.
Cuối cùng, tôi cũng có thể rời bỏ thế giới này, hệ thống nói.
"Thêm một lần, chúng ta hãy nhìn lại thế giới này, ký chủ."
Tôi đến cung đình của Hoàng đế, chứng kiến hắn đang ân ái cùng nữ chính. Tôi quay đầu nói với hệ thống.
"Hắn từng yêu thương tôi nhiều lắm."
Hệ thống gật đầu đồng tình.
"Đúng vậy, nhưng tình yêu đã chiếm giữ mọi sự. Hắn ưa chuộng quyền lực và nữ chính hơn cả ký chủ."
Trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nói với hắn.
"Vương Trường Thanh... chúng ta mong không gặp lại nhau trên con đường xuống hoàng tuyền... vĩnh viễn."

Lucky
Ngược
Giả Quý Tộc

Giả Quý Tộc

Dương Vi dùng mười ba năm để yêu Tống Triết.
Lần đầu tiên gặp gỡ, Dương Vi là cô bé mồ côi được mẹ anh thu dưỡng. 
Ngày ấy, cô đứng trong căn nhà lớn, trên người mặc bộ giáo phục đã sờn chỉ, dưới chân còn mang đôi giày vải lấm lem bùn đất. 
Tống Triết khi đó chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, đứng trên lầu mỉm cười đánh giá cô. Thiếu niên lớn lên rất đẹp, anh tựa như người từ trong tranh bước ra, làm cho người khác không nhịn được mà dõi mắt nhìn theo, nhất là khi nhìn thấy ánh sáng kiêu ngạo rực rỡ trong đôi mắt kia. 
Lúc đó, Dương Vi không biết rằng khoảnh khắc sơ ngộ ấy sẽ là khởi đầu cho tình cảm đơn phương mười ba năm của cô.
Người ta thường nói trong tình yêu, ai yêu trước người đó sẽ thua…
Mà Dương Vi thì đã định sẵn sẽ thua trên tay của Tống Triết. 
Cô yêu anh mười ba năm, là mười ba năm nỗ lực trả giá, là mười ba năm âm thầm chờ đợi. Vì dung nhập Tống gia, vì xứng với Tống Triết, cô cố gắng khoác lên cho mình một vỏ bọc quý tộc. Cô học đàn cello, học tiếng Pháp cùng tiếng Latinh, thành tích vĩnh viễn đệ nhất. 
Cô luôn tự khắc chế, giống như sợi dây đàn lúc nào cũng căng cứng, chưa bao giờ dám phóng túng chính mình.
Nhưng Tống Triết không thích cô.
Anh lúc nào cũng lạnh nhạt, chế giễu, hình như cô làm gì anh cũng khó chịu, bất mãn. 
Thật ra, chỉ cần anh đối tốt với cô một chút, cô liền vui vẻ thỏa mãn. Tống Triết thích cái gì, cô đều có thể cố gắng. Tính yêu của cô lúc đó vốn dĩ hèn mọn như vậy đấy.
Rồi ước mơ của Dương Vi cũng thành hiện thực, Tống Triết kết hôn với cô, cô trở thành Tống phu nhân được người người ngưỡng mộ. 
Dương Vi đã từng rất hạnh phúc, cô là bạn đời của anh, là người có thể đường đường chính chính cùng anh đi đến cuối đoạn đường. Cô từng nghĩ mình sẽ bên anh cả đời, dù khó khăn hay dễ dàng, dù vui vẻ hay bi thương…
Nhưng rồi, cô thua cuộc.
Cô không chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt mỗi khi anh nhìn cô.
Cô không chịu nổi những lần anh trào phúng nghi ngờ tình yêu của mình. 
Cô không chịu nổi những ngày cô đơn ngồi trong căn phòng trống vắng lạnh lẽo, vô vọng chờ đợi anh trở về. 
Dương Vi không chịu nổi, nên cô buông tay…
“Tống Triết, chúng ta ly hôn đi.”
Ngày nghe Dương Vi nói câu này, Tống Triết đã rất bất ngờ. Anh thản nhiên đến bình tĩnh…
“Là vì chuyện của Võ Luân sao, tôi cho rằng em sẽ không tức giận.” 
Anh cười đến ôn hòa “Như vậy đi, tôi sẽ cho người đính vé máy bay, chúng ta đi du lịch nước ngoài, em hết giận rồi chứ?”.
Anh cho rằng cô đang giận dỗi, nhiều chút kiên nhẫn dỗ dành, mọi chuyện rồi sẽ ổn. 
Khi ấy, Tống Triết không biết rằng, Dương Vi là nghiêm túc, đó là ngày mà cô bắt đầu học cách buông bỏ anh, học cách quên đi tình yêu mà cô đã dành cho anh. 
Nếu như thời gian được quay lại, nếu như Tống Triết biết được mình đã từng ngu ngốc đến như thế nào thì có lẽ anh đã không vì chút tâm lý phản nghịch, vì cái gọi là sĩ diện đàn ông mà ký vào đơn ly dị. 
Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng có nếu như…
Ngày anh và cô ly hôn, anh đã từng ngây thơ nghĩ sớm muộn gì cô cũng về bên anh, sớm muộn gì cô cũng quay về làm Tống phu nhân. 
Tống Triết khi ấy là một người đàn ông kiêu căng, tự phụ, anh cho rằng cô đã ở bên anh mười ba năm thì sẽ không bao giờ rời bỏ. Anh thói quen được cô đối tốt, anh thói quen nhận sự yên lặng trả giá từ cô…
Cô sẽ trở lại mà thôi
Nhưng rồi, Tống Triết phát hiện, từ khi Dương Vi rời xa anh, cô đã thay đổi rất nhiều. 
Cô hay cười hơn trước, lại quen được rất nhiều người bạn, thì ra cô là một người hài hước, có thể chọc cười người khác chỉ với vài lời nói. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Dương Vi sống động như thế, không còn một Dương Vi lúc nào cũng ưu nhã đến cứng ngắc mà đầy tự nhiên và vui vẻ. 
Còn Tống Triết, từ khi cô đi, anh có gì…
Là sự cô đơn, trống vắng, là thiếu mất một người luôn quan tâm chăm sóc, là mất đi một người vợ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ cô lại quan trọng với anh như thế.     
Lần đầu tiên, Tống Triết bỏ xuống sĩ diện, lần đầu tiên, Tống Triết chịu thua mà đi tìm Dương Vi…
“Dương Vi, trở về đi, chuyện ly hôn coi như chưa từng xảy ra.”
“Tôi không quen căn nhà không có em.”
“Tôi không quen nhìn em rời khỏi tôi.”
“Tôi không quen em đối xử tốt với người khác bỏ quên tôi.”
“Tôi không quen nhìn em cười với người khác.”

“Tống Triết, tôi đã từng yêu anh.”
“Sẽ thói quen… Chúng ta từng người sẽ tân sinh mới, cho nên, trở về đi…”
Dương Vi không còn yêu Tống Triết nữa rồi, cô sẽ không quay về bên anh. 
Đây là lần đầu tiên Tống Triết nhìn rõ sự thật như vậy. 
Mười ba năm qua, Tống Triết đã làm rất nhiều chuyện sai, rõ ràng là yêu lại vì chút kiêu ngạo, tự tôn mà trốn tránh thừa nhận, rõ ràng là không thể sống thiếu cô lại vì khúc mắc ngày xưa mà hết lần này đến lần khác tổn thương đến không thể vãn hồi. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
Mãi đến bây giờ, Tống Triết mới hiểu Dương Vi là gia đình của anh, là một nửa linh hồn còn lại, một khi anh mất đi cô nhân sinh liền không bao giờ hoàn chỉnh…
Tống Triết phát hiện, từ trước đến giờ anh đều chưa từng chú ý cô, cũng không hiểu biết cô, hai người sở dĩ đi đến ngày hôm nay, anh là người có lỗi. 
Anh của quá khứ là người ích kỷ, ỷ vào cô thích anh liền làm xằng làm bậy. Anh chưa từng thấu hiểu nên một lần lại một lần thương tổn cô.
Anh khi ấy vì khúc mắc của quá khứ mà phủ nhận tình cảm của bản thân. Lúc nào cũng sợ cô biết, kỳ thật anh yêu cô…
Sợ phần nội tâm này bị mọi người nhìn thấu.
Sợ phần cảm tình này bị cô biết, lại không chiếm được đáp lại.
Cô từng từ bỏ anh, anh cũng đã nói không cần cô, nhưng đến cuối cùng, chung quy anh vẫn yêu cô.
Điều này đối với Tống Triết mới hai mươi tuổi chưa hiểu sự đời là vô cùng nhục nhã… Nên anh trốn tránh, để rồi mất đi cô.
Dương Vi là mười ba năm quá khứ của Tống Triết, là vĩnh viễn tương lai của anh. Nếu tổn thương đã hình thành, xin hãy cho anh cơ hội để bù đắp…
Anh sẽ nhanh chóng học làm món cô thích ăn.
Anh sẽ nhanh chóng tìm hiểu sở thích của cô, từ âm nhạc, điện ảnh cho đến sách báo.
Anh sẽ nhanh chóng học cách hiểu được hàm ý trong từng lời nói của cô.
Anh sẽ nhanh chóng học cách khắc chế cảm xúc của chính mình, áp chế những lời nói luôn tổn thương người khác.
Anh đã học xong lời nói xin lỗi, học xong việc đặt bản thân mình vào vị trí của cô để thấu hiểu, đã học xong khắc chế, học xong ẩn nhẫn.
Rồi sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ học xong tất cả những gì cô thích, trở thành mẫu người cô thích, để cô có thể thêm một lần nữa bắt đầu yêu anh. 
Dương Vi, trước đây là tôi ỷ vào em thích tôi nên tùy ý làm bậy. Bây giờ đổi lại tới lượt em, tôi cho phép em ỷ vào tôi thích mà tùy hứng kiêu ngạo, có được không?

Mặc Thư Bạch
Ngược
Côn Luân Ma Chủ

Côn Luân Ma Chủ

Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Giới thiệu:
Ngậm muỗng vàng sinh ra, có phải là một điều thật sự hạnh phúc???
Đối với Lâm Diệp thì đó thật là một điều đáng giá để vui vẻ, bởi vì hắn có thể sống một cuộc sống tự do tự tại, không phải lo lắng mưu sinh.
Nhưng mọi thứ đều thay đổi, từ khi hắn sử dụng mũ trò chơi mà hắn mong đợi, sau đó chiếc mũ nổ tung...
Mọi thứ chưa kết thúc,
Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới, Lâm Diệp vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã không còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi.
Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết.
Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ?
Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng.
Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân?
Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”

Phong Thất Nguyệt
Ngược
Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Tên: Phải chăng là cố nhân đến
Tác giả: Tô Miên Thuyết
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Nhẹ nhàng, Tình cảm, Đoản văn, SE, Ngược tâm.
Nguồn: Tấn Giang
Độ dài: 3 chương
Editor: Miêu Miêu đi lạc
Giới thiệu:
Gia Hưng Song Kiếm Các, Đỗ Nguyên Kỳ Tử Ước sinh ra vào năm Thành Hoá thứ mười chín. Đỗ Tử Ước, vốn là người Gia Hưng, là con trai dòng chính thứ ba của thương nhân bán muối Đỗ Biện, phong lưu từ nhỏ, không biết mỏi mệt, biết nhìn bảo vật, vung tiền như rác. Toàn bộ trân bảo của hai triều Hoằng Trị, Chính Đức, phân nửa đều ở trong Song Kiếm Các. Tử Ước vẽ tranh rất đẹp, học hỏi những người đương thời để mà luyện được bút ý của người vẽ, truy tìm dấu tích của thời Đường, kiệt tác xuất chúng lúc đương thời. Ấy vậy mà làm người lại bủn xỉn, kết oán với giới quan viên, phải chăng cũng là bản tính của thương nhân. Năm Chính Đức thứ mười một, Song Kiếm Các bị cháy, hơn nửa đồ sưu tập biến thành tro tàn, vào thời điểm đó có thể coi là thảm hoạ với kẻ văn nhã. Tử Ước cũng đã tạ thế, năm bốn mươi ba tuổi. Một đời lẻ bóng, sản nghiệp rơi vào tay huynh đệ, chẳng mấy chốc đã bị chia cắt mổ xẻ, điêu tàn hầu như chẳng còn lại gì.
- ---《Bản ghi chép cũ bị thất lạc》
Vào năm tám tuổi, y dùng một hạt vừng vi điêu, mở ra thế giới cho nàng. Năm đó, y hai mươi lăm tuổi, gia tài phong phú, có mắt nhìn báu vật, sở hữu một toà lầu đầy trân phẩm bảo vật.
Vào năm mươi hai tuổi, y đưa cho nàng một cây bút lông thỏ, truyền dạy nghệ thuật cho nàng. Năm ấy, y hai mươi chín tuổi, tài hoạ tuyệt đỉnh, tuổi trẻ phong nhã, đứng đầu Giang Nam.
Vào năm mười sáu tuổi, y vẽ một bức hoa sơn trà cho nàng, từ đó trở đi không còn gặp nàng nữa. Năm đó, y ba mươi ba tuổi, gia cảnh sa sút, đóng cửa không tiếp khách, ngày ngày chỉ làm bạn với cổ vật.
Trong lòng mỗi người luôn có những mong mỏi thầm kín, khi chưa nói thành lời không thể phân định hình dạng rõ ràng. Nhưng sau khi đã nói ra, thì đã không kịp nữa rồi.
[Hoàn toàn là hư cấu, xin đừng kiểm chứng]
Tag: Chính kịch
Một câu tóm tắt: Phải chăng là cố nhân đến.

Tô Miên Thuyết
Ngược
Mẹ Tôi Là Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược Tâm

Mẹ Tôi Là Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược Tâm

Truyện: Mẹ tôi là nữ chính trong tiểu thuyết ngược tâm
Tác giả:曜仔小馒头
Ảnh: 是小锅炉啊
Edit: Hanayuzu
Mẹ tôi là nhân vật chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Dù cho bố tôi có vô tình và lạnh nhạt với chúng tôi, với sự kiên nhẫn và sự dịu dàng của mình mẹ vẫn luôn kiên định ở bên.
Ai cũng biết rằng mẹ yêu bố tôi hết mực.
Nhưng vào ngày tôi phẫu thuật, bố đã đưa về nhà một người phụ nữ mà ông ta từng yêu thương, người này mới mất chồng, cùng với cô con gái của bà ta.
Khi nghe tin này, mẹ tôi tỏ ra rất bình tĩnh cúp điện thoại, mắt ngân ngấn nước nhưng bà vẫn nhẹ nhàng chạm vào trán tôi và nở nụ cười nói.
"Ngọc Nhi, lời hứa của đàn ông không đáng tin cậy."
"Cách để đối phó với họ, mẹ chỉ dạy con một lần thôi."

Zhihu
Ngược
Thiên Kim Thật Và Hệ Thống Giả

Thiên Kim Thật Và Hệ Thống Giả

Thể loại: Hệ thống, Sủng Ngọt, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Hiện đại, Báo thù, Ngược tra
[Hệ thống tổng tài bá đạo độc mồm độc miệng X nữ chính trầm cảm bi quan ghét đời]
Cả đời này Kiều Mộng Mộng sống rất thảm hại.
Cô là thiên kim thật bị đánh tráo của nhà họ Kiều, từ nhỏ đã sống ở vùng núi xa xôi, chưa từng được đi học, còn hay phải chịu sự đánh đập của bố mẹ nuôi. Sau khi được bố mẹ ruột đón về nhà thì lại chẳng thể hoà nhập được với xã hội thượng lưu, bị bố mẹ ruồng rẫy, anh trai ruột nhục mạ, thiên kim giả hãm hại, còn bị vị hôn phu từ hôn trước mặt mọi người…
Cô tuyệt vọng đứng trên sân thượng, cúi người nhìn xe cộ nườm nượp, người qua kẻ lại dưới tầng, đang định nhảy xuống thì đột nhiên bị liên kết với một hệ thống tên là “Không vui thì sẽ chết”.
Kiều Mộng Mộng: “Cuộc sống khổ sở quá, tôi muốn chết.”
Hệ thống: “Không, cô không muốn.”
Kiều Mộng Mộng: “Tôi không quyền không thế, còn chẳng có tiền nữa.”
Hệ thống: “Mở một trăm triệu tệ, tiêu thế nào tùy cô.”
Sau khi liên kết với hệ thống, cuộc sống của cô đã đảo lộn, báo thù vả mặt không sót một ai, người từng làm cô tổn thương đều phải nhận trừng phạt.
Sau khi Kiều Mộng Mộng trở nên lạc quan hơn thì bắt đầu múa hát: Hệ thống! Hãy nghe tôi nói cảm ơn anh, vì có anh, bốn mùa ấm áp~
Hệ thống: Nếu đã nói cảm ơn rồi thì hay là lấy thân báo đáp luôn đi.
Kiều Mộng Mộng:?!
Hệ thống nào đó biến thành tổng tài bá đạo, ôm Kiều Mộng Mộng vào lòng, hôn lên môi cô.
“Mười mấy tỷ nhân dân tệ cho em cả rồi, bây giờ anh là chủ nợ hợp pháp của em. Suỵt~ Không phải vội, em trả từ từ cũng được.”
**
Hệ thống có một bí mật, thật ra nó không phải một dãy dữ liệu mà là người cầm quyền của nhà họ Mộ tài phiệt hàng đầu ở thành phố Bắc Kinh. Theo cốt truyện là anh sẽ chết sớm vì bệnh sau ba năm.
Vì để sống tiếp, anh nhận một công việc vặt ở dưới âm phủ. Đó là chỉ cần trở thành hệ thống, giúp một người mắc bệnh trầm cảm mong muốn được chết có lại cuộc đời mới, Diêm Vương sẽ sửa đổi bản mệnh của anh để anh sống lại.
Nhưng cứ giúp mãi giúp mãi, cả trái tim cũng từ từ bị trộm đi mất…
Hướng dẫn sử dụng trước khi dùng:
Ngày trước do bị ngược đãi quanh năm nên tính cách của nữ chính tự ti, nhát gan, sau này dưới sự giúp đỡ của hệ thống cô dần dần trở thành kiểu nữ chính trưởng thành.
Hệ thống chính là nam chính, là bàn tay vàng của nữ chính, cũng là người hướng dẫn trên con đường thoát xác của Kiều “tầm thường”.

Mặc Linh Tâm
Ngược
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy

Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy

Truyện Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy - Mộc Vân Diệp Sâm
Trích đoạn:
Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về.
Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới.
Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống thì thấy trong trong phòng khách phía dưới, ngoại trừ người đàn ông có ngày đêm mong nhớ thì ở bên cạnh anh còn một người phụ nữ khác.
“Diệp Sâm, mày có ý gì? Tao bảo mày về chờ con chào đời, mày lại dẫn người phụ nữ này về có ý gì?”.
“Tôi có ý gì không ông rõ à? Tôi đã nói từ trước, tôi không có bất cứ liên quan nào đến cuộc hôn nhân này. Người phụ nữ tôi muốn cưới là Cố Cần Mai, bây giờ cô ấy đang đứng cạnh tôi!”
Diệp Sâm mặc một chiếc áo khoác màu đen mỏng, khuôn mặt anh tuấn như được điều khắc tỉ mỉ, đôi mắt đen sâu thẳm như băng lạnh. Anh nhìn chằm chằm người ba này, cả người nhìn qua như được bao phủ bởi một lớp sương lạnh!
Ông Diệp nghe thể thì lập tức giận sôi lên.

Đản Quyền
Ngược
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Thẩm Tổng Tài

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Thẩm Tổng Tài

Truyện Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Thẩm Tổng Tài của tác giả Hoa Liễm Ngọc xoay quanh cuộc đời của Thẩm Cảnh Liên, người bị ép buộc phải kết hôn với một cô gái xa lạ mà anh chưa từng gặp mặt. Quyết định tránh xa người vợ bất đắc anh dọn ra ở một mình, nhưng không ngờ rằng cô lại trở thành người tình một đêm của anh. Chuyện tình ngang trái kéo dài đến vô tận, nhưng một ngày, sự thật phũ phàng đã được phơi bày, khiến anh phải đối mặt với việc tình một đêm của mình chính là người vợ bất đắc dĩ. 
Nếu bạn yêu thích truyện ngôn tình, hãy cùng đọc thêm Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi và Lưới Tình Của Hồ Ly Chiếm Hữu. Đón đọc những tình huống hấp dẫn và những giây phút lãng mạn, đầy cảm xúc nhé!

Hoa Liễm Ngọc
Ngược
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Xuyên qua thời không, Thẩm Nguyệt lại trở thành một nàng ngốc, bị tống ra khỏi gia môn, thân thể này vô cùng bất hạnh, dung mạo bị người huỷ, đã thế còn đang mang thai!
Thẩm Nguyệt thở dài, chỉ có thể tiếp nhận cục diện rối rắm, xử lý từng thứ một!
"Vào ngày phu quân của mình nạp thiếp, nàng đạp cửa chúc mừng, sỉ nhục ái thiếp, khiến quan khách tứ phương sửng sốt.
Chẳng ngờ người thiếp mới nạp này cũng không phải dạng vừa, ngày ngày diễn trò với nàng ~ muốn đọ khả năng làm diễn viên với ta, còn non lắm nhé.
Nam phụ cặn bã, hành hạ thân thể còn muốn bóp nát trái tìm ta? Xin lỗi nhé, từ nay về sau, Thẩm Nguyệt ta cao không thể với, cho dù có qùy xuống, ta cũng sẽ giẫm nát ngươi dưới chân.
Còn có ai kia nữa, tránh hết ra, đừng làm phiền bản cô nương đi tìm tình mới, đa tạ!

Thiên Quân
Ngược
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Tác giả: Tiểu Nãi
Thể loại: Tình Yêu, Ngôn Tình, Ngọt
Trích đoạn 1:
Cô đau đớn mím chặt môi, không ngờ cho dù là ở trên giường, Bắc Khởi Hiên cũng lạnh nhạt với cô như vậy, đến một chút dịu dàng cũng keo kiệt không cho cô.
Phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.
Cô có thể tưởng tượng ra, người đàn ông cách cô một bức tường kia, đang nóng lòng muốn xóa sạch hương vị của cô trên người anh, cô cảm thấy chua xót trong lòng.
Trích đoạn 2:
Nhìn thấy người đang đứng ngoài cửa, Trương Bảo Ngọc theo thói quen trở về dáng vẻ mạnh mẽ hàng ngày, đôi mắt phượng mê người của cô híp lại, hai tay khoanh trước ngực, dáng vẻ lười biếng dựa vào tường: “Cô tìm Anh Hiên? Anh ấy đang tắm.”
Đỗ Thu Nghi nhìn thấy dáng vẻ này của cô, không cần nghĩ cũng biết được ban nãy đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt tái đi: “Hai người… không, không thể… không thể nào…”
“Haha.” Trương Bảo Ngọc cười, tay khoanh trước ngực, dáng vẻ quyến rũ, nhíu mày hỏi ngược lại: “Tại sao lại không thể?”
“Không! Không!” Đỗ Thu Nghi hiển nhiên đã chịu phải k1ch thích, hai tay bịt chặt tai lại: “Tôi không tin, tôi không tin!”

Tiểu Nãi
Ngược
Song Trùng

Song Trùng

Tác giả: Verty Sariel
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Khi giả thuyết về song trùng "Doppelganger" xuất hiện, về một người y hệt mình, không giác gì mình đột ngột bị chính bản thân thấy được, họ thường nói đó là một điềm xấu.
Vì vốn dĩ, không thể có sự hiện diện của hai cá thể trùng nhau trong cùng một thời không được, thế nên đây là điềm báo, là một dấu hiện về việc một cá thể phải chết đi.
Truyền thuyết cứ thế mà lưu lại, mọi người đều hiểu ciệc một người nhìn thấy một người khác giống mình là điều cấm kỵ. Thực tế, không ai trên thế giới hoàn toàn giống nhau, dù là những người sinh đôi. Thế nhưng nếu thật sự gặp được một người giống y như mình thì sẽ có chuyện gì xảy ra?

Verty Sariel
Ngược
Dưới Đống Hoang Tàn

Dưới Đống Hoang Tàn

Tên truyện: Dưới Đống Hoang Tàn
Tác giả: 阿幸
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngược, HE
Editor: Nhóc Miko.
Độ dài: 10 phần
Giới thiệu truyện:
Vào ngày xảy ra trận động đất ở Tây Xuyên, chồng tôi đã bỏ mặc tôi và bay đến một thành phố khác để tìm ánh trăng sáng của anh ta.
Tôi bị vùi dưới đống đổ nát. Trước khi mất đi ý thức, tôi cố gắng gửi cho anh ta một tin nhắn: "Hạ Xuyên, ở đây có động đất, em bị vùi bên dưới, xung quanh tối lắm, em rất sợ..."
***
Sau khi được giải cứu, tôi đã gửi cho anh ta hai tin nhắn cuối cùng, rồi bỏ lại chiếc điện thoại dưới đống đổ nát.
"Hạ Xuyên, em không chịu nổi nữa. Cũng may là anh có việc bận phải rời đi. Nếu không cả hai chúng ta và đứa bé sẽ bỏ mạng ở đây."
"Thật tốt quá, cũng may là anh không sao..."
***
Tôi đã cố tình làm vậy, để anh ta nghĩ rằng tôi đã chết.
Tôi muốn anh ta phải ngày đêm sám hôi, vì đã bỏ mặc tôi và đứa con chưa chào đời.
Tôi muốn anh ta phải khóc trong đau đớn và hối hận về những lỗi lầm của mình.
Đến thời điểm thích hợp, tôi sẽ đến trước mặt anh ta và nói: “Tôi muốn ly hôn”.

Zhihu
Ngược
Đời Này Đẹp Lắm, Giống Như Lời Người Nói

Đời Này Đẹp Lắm, Giống Như Lời Người Nói

Thời thiếu niên em hỏi anh: Thế nào là yêu?
Anh mỉm cười nhìn em nhưng không nói gì.
Mười sáu năm sau em hỏi anh: Thế nào là yêu?
Anh mỉm cười nhìn em nhưng không nói gì.
Có lẽ em sẽ không hiểu, dù anh không nói gì cả, nhưng khi nhìn vào ánh mắt em, đó chính là yêu.
Gần nửa đời người, sông một đường núi một nẻo, tuyết chuyển gió dời, cố hương chẳng có thanh âm.
Gần nửa đời người, chỉ một lần đớn đau mơ mộng, hết thảy những mong ước chỉ có em.
Nếu như em hỏi anh vì sao lại yêu em?
Yêu em vì thời niên thiếu ấy em đã từng vì anh mà viết nên khúc thơ.
Yêu em vì trong cơn mưa to như trút nước ấy, em vì anh mà mang ô đến.
Yêu em vì bức thư giấu kín trong ngăn bàn buổi sớm đầu tháng Tư.
Yêu em vì trong bức ảnh trước khi chia xa, khi cánh cửa nhanh chóng đóng lại, ngay khoảnh khắc ấy em đã quay đầu lại và mỉm cười với anh.
Yêu em sau khi trưởng thành sống tách rời với thế giới.
Yêu em dù trải qua thế tục vẫn bảo vệ dáng vẻ thuở thiếu thời.
Yêu em vì cái cách em sống nhiệt tình mà ấm áp.
Phải đó, đời này đẹp lắm, như lời em nói với anh.

Báo trước:
- Hai bên yêu thầm 16 năm.
- Có chút ngọt ngào, cũng có chút đau thương

Một câu tóm tắt: Cảm ơn vì thời niên thiếu đã yêu người
Dàn ý: Hướng trái tim về phía ánh nắng, tình yêu không hề có giới hạn

Cô nương đừng khóc
Ngược
Kim Giấu Trong Bọc

Kim Giấu Trong Bọc

Năm giờ sáng, thư ký của chồng gửi cho tôi một bức ảnh.
Hai người họ quần áo bất chỉnh ôm nhau nằm trên giường.
“Ai nói tôi không thể có được anh ấy?”
Tôi kìm nén sự vui sướng của bản thân, quay đầu liền nói với bạn thân: “Có thể thu lưới rồi”.

Zhihu
Ngược
Tương Kiến Phi Hoan

Tương Kiến Phi Hoan

TƯƠNG KIẾN PHI HOAN
***
(Tên do editor đặt lại)
Tác giả: 纸醉金靡
Thể loại: Cổ đại, Ngược
Editor: Qynn
- -----
Giới thiệu:
Sau khi thua trận, Thẩm Tranh bị Thẩm gia đưa đến phương Bắc hoà thân.
Thay vì nói gả đi hoà thân, chi bằng nói là món cống phẩm. Đêm đầu tiên, nàng suýt bị Đại hoàng tử của tộc Nữ Chân tra tấn đến chết.

Zhihu
Ngược
Cảnh Xuân Lãng Phí

Cảnh Xuân Lãng Phí

Tác giả: Kỉ Bôi
Thể loại: Đam mỹ, ngược, gương vỡ lại lành, HE
Giới thiệu:
Kỉ Ức Dương x Đàm Thiếu Tông.
Bước chân loạng choạng. Lướt qua đời nhau.

Kỉ Bôi
Đam Mỹ
Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi

Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi

Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi tại truyenfull.vn
Một câu chuyện được xây dựng từ ý tưởng của truyện tranh.
Cũng có thể  xem như là chuyển thể nhưng vẫn thay đổi một số ý  
Trong ngôi nhà nhỏ nhắn, có một cô gai đang mãi loay hoay trong phòng bếp
Nhìn cô có vẻ rất bận rộn, không có gì có thể làm ảnh hưởng cô lúc này
Thân hình mảnh khảnh, nhỏ nhắn, mái tóc nâu xoắn nhẹ bao gọn hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái
Cô gái có vẻ đang rất bận rộn với việc nấu ăn, hình như đây là một bữa ăn rất quan trọng
Nếu như ai nhìn vào có lẽ sẽ nghĩ cô gái như một người vợ đảm đang của gia đình
Tất bật chuẩn bị cơm nước cho chồng,nhưng mấy ai biết được cô gái đang nấu cơm cho một người mà cô yêu quý, kính trọng
"Cạch "tiếng mở cửa nhẹ nhàng của ai đó bước vào
Cô gái vừa nghe thấy môi nhỏ nhắn liền mỉm cười
Đôi chân thoăn thoắt chạy nhanh ra ngoài cửa miệng nhẹ nhàng cất tiếng nói:
"A! Mừng chú đã về! "tiếng nói mang theo sự vui vẻ, hồn nhiên như người mình đợi lâu nay đã về
"Chú về rồi đây My Nhi! "người đàn ông được cô gọi là chú kia khẽ mỉm cười nhẹ
Đôi môi mỏng khẽ cất tiếng gọi tên cô, mỗi lần người kia gọi tên của cô sẽ làm cho cô xao xuyến không thôi nhất là tên "My Nhi"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liếc nhìn người phía sau là một người đàn ông khác
Chú ấy là bạn đồng nghiệp của chú, hai người chơi rất thân từ nhỏ và chú ấy cũng biết cô
"A! Xin lỗi mời chú vào nhà ạ! "cô khẽ cúi đầu chào rồi xin lỗi
"Đừng bận tâm quá lỗi do chú đã đến lại không báo trước cho cháu "người chú kia tỏ vẻ ái ngại đối với cô tay gãi gãi đầu trong rất đáng yêu a!
"Đường đột như thế này không sao chứ! "người đàn ông nãy giờ im lặng kia khẽ lên tiếng
Đôi tay to lớn kia nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của cô
"Vâng! "cô gật đầu tỏ vẻ đồng ý, mặt của cô hiện lên những phiếm hồng nhạt,mỗi lần người đàn ông kia sờ đầu cô,cô đều cảm thấy rất ngại ngùng.
Người đàn không sờ đầu cô nữa quay qua nói với người kia:"Vậy để tôi đi lấy tập tài liệu,cậu tới đằng kia ngồi trước đi!My Nhi dẫn chú đi đi con! "
"Dạ! "cô ngọt ngào trả lời
"Xin lỗi vì đã làm phiền "người kia lại tỏ vẻ ái ngại nhìn cô
"Không sao ạ! "cô cũng không phải là người keo kiệt đến không cho người khác vào nhà nga!
Lòng chợt thầm nghĩ "Ha chú lại sờ đầu mình nữa rồi "

Xuân Lam
Ngược
Nguyệt Lạc Cựu Mộ Lý

Nguyệt Lạc Cựu Mộ Lý

Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Nguyệt Lạc Cựu Mộ Lý> tại truyenfull.vn
Dịch tên truyện: 
Mặt Trăng Lặn Trong Hoàng Hôn Xưa
Thể loại: Chủ công, cổ đại, ngược, cao H
Độ dài: 20 chương + 1 phiên ngoại
Edit: Sói
Văn án
Có một bí mật mà y không hé miệng với bất kì ai...
Y có khả năng nhìn thấy được kiếp này cùng tương lai của người khác...
Một ngày trời mưa, y bị thương, lại được một ác quỷ nhặt về, ác quỷ ẩn cư ở miếu, giúp y thích ứng với đôi mắt mù.
Ban đầu cảnh giác, câu nệ, dần dần cũng bị thời gian sớm chiều làm bạn hòa tan.
Những lo sợ cùng bất an trong lòng dần dần được ác quỷ xoa dịu.
"Trong mắt ta ngươi không phải ác quỷ, ngươi là tâm sinh hướng thiện."

Hắn bất đắc dĩ thân ở vực sâu lại một lòng hướng thiện,
Y vô tâm nhìn thấu thiên cơ lại khó thoát hãm hại,
Gặp được ngươi, là từ bi thần phật cả trời đều không thể cho……
Ôn nhu cường đại × nhuyễn manh tri kỷ.
Thiên Trọng Xuyên x Phong Trản.
Cùng đọc truyện nhé!!!!

Bát Thiên Quế Tửu
Đam Mỹ
Giáo Chủ Của Chúng Ta Bị Heo Ủn

Giáo Chủ Của Chúng Ta Bị Heo Ủn

Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Giáo Chủ Của Chúng Ta Bị Heo Ủn> tại truyenfull.vn
Thể loại
: Xà tinh bệnh Tiểu vương gia công x khổ bức ma giáo giáo chủ ngạo kiều thụ, H dày, đoản văn, tiểu ngược, cổ trang
Độ dài: 55 chương + 5 phiên ngoại
Edit: Sói
Đường đường là Giáo chủ Ma giáo, võ công cao cường, thế mà lại rơi xuống nông nỗi tránh né bị người truy sát.
Võ công mất hết, cơ thể phản phệ, hữu khí vô lực,...hắn cứ như một con rối mặc người đùa bỡn...
Trong lòng hắn thật sự là muốn chết cho xong, bị người đuổi giết đã không nói, lại còn uất ức bị chà đạp.

Vân Thượng Gia Tử
Đam Mỹ
Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em

Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em

 
Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em> tại truyenfull.vn 

Thể loại: Đô Thị, Hắc Đạo, Hiện Đại, Ngôn tình, Sủng Văn, Tâm Lý Xã Hội, Tiểu Thuyết
Thái Vy là một cô gái trẻ ở cùng với bố và bà nội.
Nhưng bố cô lại đột nhiên qua đời, trước khi ra đi lại còn dặn dò cô chuyển lời tới cô Diệp Mạc rằng: "Đã tìm thấy rồi!", sau đó bắt cô phải rời khỏi thành phố này
Thái Vy nghe theo lời bố, cẩn thận cùng bà nội rời khỏi nơi ở cũ, chuyển tới chỗ mới cách một thành phố, một ngôi nhà hai tầng cũ kĩ nằm trong một con hẻm nhỏ.
Cứ mỗi sinh nhật của cô, cô lại nhận được một bức thư từ người bố đã mất, những bức thư ấy như là một nguồn động lực, xoa dịu và giúp cô cảm thấy dễ chịu hơn
Đã 19 năm trôi qua, cô vẫn đều đặn nhận được thư, dường như những bức thư ấy sẽ được gửi đi mãi, không bao giờ dừng lại.
Còn bà nội cô đã lớn tuổi, ngày một già đi, ốm yếu do bệnh tật. Năm nay cũng là năm bà cô bị bệnh nhiều nhất và cần phải phẫu thuật gấp.
Trong lúc cấp bách, cô đã gặp được Nam Cường. Vận mệnh của cô và anh quấn lấy nhau, đến lúc nhận ra thì cả hai đã u mê đối phương không lỗi thoát rồi....
Cùng đọc truyện nhé!!!!

Cá Linh Linh
Ngược
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...