Tác giả: 一夜惊亭
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, SE, BE, OE, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ, Ngược Nam, Trả Thù, Cung Đấu, Xuyên Không, Phương Đông
Team dịch: Ác Ma Đến Từ Thiên Đường
Giới thiệu
Trong kinh thành mấy ngày gần đây xảy ra hai chuyện lớn.
Tân Hoàng lập Hậu, công chúa gả cho người đã khuất.
Tân Hoàng đế là hoàng huynh của ta, mà ta lại chính là vị công chúa kia.
Ngày thành hôn hôm ấy, ta đưa trượng phu của mình đi hỏa táng.
Đốt cháy cùng chàng là chiếc giá y mà ta tự tay khâu từng mũi một.
Ta cầm trong tay chiếc khăn trùm màu đỏ thầm hứa với chàng ấy:
Chiếc khăn này kích thước vừa vặn phù hợp, khi đến lúc sẽ cùng với thủ cấp của hoàng huynh tiễn đến chỗ chàng, tránh để mắt chàng bị ô uế.
Ngày Thái tử cập quan, trùng hợp là rằm tháng Giêng (Tết Nguyên Tiêu), cung đình đều giăng đèn rực rỡ, Đông cung cũng tổ chức yến tiệc linh đình.
Nhưng không ngờ được, Thái phó từ trước đến giờ có tiếng thanh cao, lãnh đạm, là người bình tĩnh vô cùng lại uống đến mơ màng, thần trí không rõ.
Hắn có tâm sự đè nén đã lâu, đó là vị cô nương bên cạnh thái tử kia rất giống vị hôn thê đã mất sớm của hắn.
Lúc này bốn bề yên tĩnh, hắn mở miệng.
Hắn tính thử gọi nhũ danh khi còn bé của nàng: "Trân Trân, là nàng sao?"
Sau tấm rèm pha lê, Vệ Sóc nhẹ nhàng nâng cằm Diêm Vũ, hơi thở lạnh lẽo phả vào cổ nàng: "Thái phó hỏi nàng kìa, trả lời đi."
Một lúc lâu sau mới nghe giọng nói mềm mại nhẹ nhàng của nàng: "Thiếp thân vô danh, thái phó say nên nhận lầm người rồi."
*
Không lâu sau, thái phó được thánh ân sủng ái, định ra một mối hôn sự tốt đẹp. Chỉ là đêm tân hôn, tân nương chưa kịp gặp tân lang đã bị thái tử Vệ Sóc vén khăn.
"Chỉ cần giống là có thể cướp đi sao?"
"Thái phó dạy như thế, bổn cung cũng học theo vậy."
Tiêu Hề Hề xuyên về thời cổ đại, trở thành một trong những cô vợ bé của Thái tử.
Vốn nên bắt đầu một màn cung đấu, nhưng nàng chỉ muốn làm con cá muối.
Tranh sủng? Không đời nào!
Cá muối mới là đạo sinh tồn, ăn no chờ chết mới là chân lý cuộc sống!
Trớ trêu thay, Thái tử lại thích điểm này của nàng.
……
Cha Tiêu: Con gái à, con phải tranh sủng chứ, cả nhà ta chỉ trông cậy vào con để bám rồng dựa phượng thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, con chỉ muốn làm cá muối.
Cung nữ: Tiểu chủ, người phải phấn đấu lên, nhất định phải đánh bại mấy ả trà xanh, trở thành Thái tử phi!
Tiêu Hề Hề: Không, ta chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Ái phi, nàng phải gắng lên, ta chỉ trông cậy vào nàng để nối dõi tông đường thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, thiếp chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Không sao, cá muối ta cũng có thể.
Bạn đang đọc truyện Nương Nương Nàng Không Muốn Cung Đấu của tác giả Dương A Trạch. Khương Mạn một lòng một dạ làm cá mặn, chỉ mong có thể bình yên sinh hoạt, ăn no rồi nằm, chết già trong cung, chuyện gì phải suy nghĩ nhiều, phí đầu óc, kiên quyết không quan tâm.
Vĩnh An Đế ý vị thâm trường tự nhủ, cái này sợ rằng ngươi không làm chủ được rồi.
Khương Mạn ở hậu cung đã 4 năm, còn chưa từng nhìn thấy Hoàng thượng, nàng còn mừng thầm rằng mình có thể yên ổn sống như vậy đến hết đời.
Ai ngờ ngay lúc nàng đang tận hưởng tháng ngày bình an, nhàn hạ, thì Vĩnh An đế lại đột nhiên bước chân vào Ngọc Phù uyển.
Chuyện này vốn cũng không có gì, hậu cung không thiếu tuyệt sắc giai nhân, muốn tranh sủng rất khó, muốn thất sủng cũng không phải dễ, huống hồ nàng còn không được coi là đắc sủng.
Nhưng... Người tính không bằng trời tính a!
Tác giả: 十具
Thể loại: Cổ Đại, HE, Ngược, Hào Môn Thế Gia, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Trích đoạn:
Trưởng Công Chúa Thẩm Gia Ý "Quyền khuynh triều dã", là một mỹ nhân điên rồ, lúc nàng mười tuổi dìm c h ế t cung nữ, mười hai tuổi rạch nát mặt thiên kim nhà Tướng quốc, mười bốn tuổi đánh chết đứa con trai duy nhất của Tào tướng quân, mười sáu tuổi chỉ huy tàn sát một tòa thành.
Đại ma đầu Tây Lăng, nói chính là Trưởng công chúa.
Gần đây, trưởng công chúa bỗng nhiên thích phong hoa tuyết nguyệt, chơi kỹ nam, ôm con hát, bao trai lơ, rất là phong lưu.
Mà đám tình nhân của nàng đều có chung một điểm: Khí chất nho nhã, đẹp đẽ trắng ngần, có núm đồng tiền, đuôi mắt hơi ửng đỏ.
Đám tình nhân của nàng có vài phần giống Thủ phụ đại nhân Quý Lâm Uyên.
Vì thế có người nói, Trưởng công chúa thầm mến thủ phụ đại nhân đã lâu, đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, thủ phụ đại nhân và hòn ngọc quý trên tay Tào tướng quân sắp thành hôn rồi, trưởng công chúa chỉ có thể tìm những thế thân khác để giải nỗi tương tư.
Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, nữ phẫn nam trang, hỗ công, cưới trước yêu sau,...
Bản QT: ks1999___
Người edit: fsxh (Hoáng)
Nhân vật chính: Thư Điện Hợp (Thư Thận), Tuyên Thành
Văn án
Nữ đại phu Thư Điện Hợp vốn chỉ là một người bình thường, thế nhưng không biết thế nào lại vô tình có quan hệ với hoàng thất, vô tình trở thành phò mã của công chúa Tuyên Thành.
Nhưng hai người vốn cũng không có cảm tình gì với nhau, thế nên giờ sống chung với nhau, chỉ có thể duy trì sự tôn trọng nhưu khách, không can thiệp lẫn nhau. Vậy mà công chúa sau này bội ước, bắt đầu giở ra đủ loại thủ đoạn, nhiều lần có ý đồ câu dẫn nàng.
"Phò mã, ngươi lên giường ngồi với bản cung một lát, bản cung có chuyện muốn nói với ngươi."
"Phò mã, sao ngươi lại đỏ mặt rồi?" Ngón tay của công chúa xẹt qua mặt nàng.
"Phò mã, trên người ngươi có phải có bí mật gì không? Còn không mau nói cho bản cung biết!?"
Sau đó, Tuyên Thành công chúa phát hiện ra bí mật của nàng, chính là dưới lớp y phục kia, thế là...
Tác giả: Liễu Tự Hàn
Thể loại: Cổ Đại, Bách Hợp, Truyện Cung Đấu
Giới thiệu:
Cơ Phi Yên là hồ tiên, cũng là đại mỹ nhân bậc nhất của Hồ tộc, vừa tới Thiên giới đã nghe các tiên tướng khác đang nói về mình, lại còn nói rằng Tố Hoà Thượng Tiên trong lòng họ là cao nhất, không ai so sánh được.
Mà khi cả hai gặp nhau, Tố Hoà Thượng Tiên vì bất cẩn giẫm phải cái đuôi của nàng mà bị đẩy ngã xuống nhân giới.
Cơ Phi Yên cũng không cảm thấy tội lỗi, vẫn đang xót cho cái đuôi xinh đẹp bị giẫm trúng của mình, thế là cứ ôm tâm thái bình thường mà xuống dưới nhân gian đi tìm lại Thượng Tiên.
Có điều, không ngờ rằng, nàng kia đã đi qua luân hồi, thành một phàm nhân, lại là Hoàng Hậu vô số người kính ngưỡng.
ạn đang đọc truyện Cấm Đình của tác giả Lưu Diễn Trường Ngưng. Một đoạn《 Thải Thư Oán 》, chứa ngàn vạn nỗi nhớ.
Xa cách muôn trùng mây, trong thư kể khôn xiết…
“Diệp hạ Động Đình sơ,
Tư quân vạn lý dư.
Lộ nùng hương bị lãnh,
Nguyệt lạc cẩm bình hư.
Dục tấu Giang Nam khúc,
Tham phong Kế Bắc thư.
Truyện Sau Khi Sống Lại Trở Thành Hạt Châu Trên Tay Chồng Trước của tác giả Phi Dực kể về Đường Uyển là quả phụ, nhưng cũng là Thanh Bình Quận vương phi, thân phận hiển hách, cả đời hưởng thụ, an bình hạnh phúc.
Không có chuyện hậu viện lục đục, không có thiếp thất phiền nhiễu, làm tức phụ Hoàng gia, hưởng thụ đặc quyền, che chở bênh vực, nhi tử được ghi dưới danh nghĩa của nàng, kế thừa hương khói của Quận vương cũng hiểu chuyện, ngoan ngoãn, có hiếu.
Một đời bình an hỉ nhạc, mĩ mãn vô cùng, đến lúc lìa đời cũng không thấy có gì đáng để tiếc nuối, nàng thản nhiên, tự tại nhắm lại hai mắt
Vừa mở mắt, nàng trùng sinh trở về mùa hè năm mười lăm tuổi.
Vị hôn phu đính hôn từ nhỏ trở nên hiển quý buộc nàng từ hôn, cưới bạch nguyệt quang trong lòng của hắn, là đường tỷ ruột thịt của nàng.
Hắn yêu đường tỷ nàng sâu sắc, nhớ mãi không quên.
Đường Uyển thành trò cười của kinh đô.
Tên truyện: Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
Tác giả: Diên Kỳ
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Hài hước, Chữa khỏi, Sảng văn, Thanh thủy văn, Xuyên việt, Thai xuyên, Cung đình hầu tước, Hệ thống, Viết văn, Mỹ thực, Cung đấu, Vả mặt, Giả heo ăn hổ, Cưới trước yêu sau, 1v1, Song khiết, HE.
Tình trạng bản gốc: 137 chương (116 chính văn + 21 ngoại truyện)
Editor: Miêu, Zi
VĂN ÁN
Tuy đã vào cung ba năm, nhưng mỹ nhân của điện Vĩnh Ninh – Yến Xu – lại chưa từng gặp qua dung nhan của đế vương.
Phi tần trong cung ai nấy đều nghĩ mọi cách để tranh sủng, chỉ có mình nàng trầm mê với hệ thống ăn dưa, không rảnh để ý đến hắn.
——
【Chậc chậc, không ngờ thế tử của Lâm Võ Hầu lại không phải con ruột của ông ta.】
【Ối giồi ôi, người cổ hủ như thượng thư bộ Lễ thế mà lại tằng tịu với con dâu của mình!!!】
【Eo ôi, không ngờ vị phò mã trung thành của Trưởng công chúa lại lén nuôi vài cô thiếp ở bên ngoài.】
Mỗi ngày hít no drama cẩu huyết bốn phương, ai còn nhớ rõ hoàng đế là kẻ nào?
Ai ngờ có một ngày, nàng lại ăn được một quả dưa siêu to khổng lồ ——
【Vị quân vương có bề ngoài lạnh lùng cao ngạo lòng dạ sắt đá kia, thật ra lại mắc bệnh kín khó nói.】
Yến Xu: “Hèn gì chưa bao giờ thấy hắn đi hậu cung!”
Ủa mà khoan…
Hình như có chỗ nào sai sai… Nếu thế thì nàng tiến cung làm quái gì?!
——
Tân đế Vũ Văn Lan có hai cái bí mật.
Từ sau khi đăng cơ, hắn dần mất đi năng lực của một người đàn ông.
Nhưng cùng lúc đó, hắn lại có thêm khả năng đọc tâm.
Mỗi ngày nhìn quen những gương mặt dối trá, miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, nội tâm của hắn càng thêm lạnh lùng hà khắc.
Mãi cho đến một ngày, hắn nghe được một tiếng lòng khá là đặc biệt ——
【Con mẹ nó, như thế này chẳng phải là phí phạm của trời hay sao?】
Vũ Văn Lan khựng lại, híp mắt nhìn về phía cô nương với diện mạo xinh đẹp ngây thơ kia.
【Ông trời ơi, sao ông lại để một soái ca như thế bị liệt dương, lương tâm của ông không đau sao?】
【Còn có biện pháp nào cứu chữa được không???】
【Nếu Thập Toàn Hồi Xuân Đan, Đại Trượng Phu Tái Tạo Hoàn không có tác dụng, vậy đã thử qua phương pháp châm cứu hồi dương chưa?】
Vũ Văn Lan: “???”
——
Mãi đến khi bước lên ngôi Hậu, Yến Xu cũng hoàn toàn không biết chính mình đã từng nhảy nhót ở điểm giới hạn của quân vương như thế nào, để rồi trở thành người quan trọng nhất trong trái tim của hắn.
Có lẽ… là do nàng tốt số chăng?
——
Trích đoạn nho nhỏ:
Trong bữa tiệc biểu diễn băng, quân vương một bên đón nhận lời chào hỏi của các đại thần, một bên lại lén lút ăn dưa với ái phi.
Yến Xu: 【Thừa Ân Công đã già đầu rồi mà còn lén nuôi tiểu ngũ tiểu lục ở bên ngoài, thật đúng là già mà không nên nết!】
Vũ Văn Lan: 【Già mà không nên nết???】
Nhưng đó là cậu của hắn…
Yến Xu: 【Lâm Võ Hầu không phát hiện là con trai của mình hoàn toàn không giống mình sao? Thật là một người đàn ông đáng thương.】
Vũ Văn Lan: 【… Đúng là càng xem càng thấy không giống thật. Làm sao bây giờ? Có nên nhắc nhở ông ta một chút không?】
Yến Xu: 【Đây là cái tên Đại học sĩ vong ân phụ nghĩa của lầu Văn Hoa, nhẫn tâm vứt bỏ người yêu ngày xưa đó sao? Đúng là lão già thích ra vẻ đạo mạo!】
Vũ Văn Lan: 【… Càng nhìn càng thấy lão già này không giống người tốt.】
Hướng dẫn sử dụng của tác giả:
1. 1v1, ngọt văn, theo hướng ngốc nghếch, có miêu tả mỹ thực.
2. Ba chương 63, 64, 65 có đề cập đến vấn đề thiên kim thật giả, có nhắc nhở ở phần tóm tắt chương, ai thấy lôi nhớ cẩn thận nhé.
Hướng dẫn sử dụng của editor:
1. Do nữ chính là người xuyên việt, những đoạn đối thoại giữa NỮ CHÍNH và HỆ THỐNG sẽ chứa nhiều từ ngữ hiện đại, còn lại thì bình thường.
2. Tuy là truyện cổ đại nhưng các danh từ chỉ người như phụ thân, mẫu thân, cữu cữu, cô cô… sẽ được chuyển thành cha, mẹ, cậu, cô,… để dễ dàng hiểu được.
—
Tóm tắt: Cung phi nhỏ có hệ thống ăn dưa X Hoàng đế có khả năng đọc tâm.
Tổng quát: Tình yêu đích thực sẽ chữa lành mọi đau xót.
Bạn đang đọc truyện Cực Phẩm Đại Tiểu Thư của tác giả Chân Ái Vị Lương. Cái gì? Xuyên không???!!!
Tần Mộ Dao, là Đại tiểu thư duy nhất của tập đoàn Tần thị, đồng thời cũng là nữ tổng tài tiếng tăm lừng lẫy; Lại bởi vì nuốt nhầm nhẫn cầu hôn kim cương, cuộc đời này đến đây thì dừng. Mẹ nó!
Khôn khéo cơ trí, thân thủ cường hãn, tâm tư kín đáo, có cả mỹ mạo lẫn trí tuệ trong nàng……
Tần Mộ Dao
Thân là Đại tiểu thư duy nhất của Tần phủ đệ nhất phủ trong bốn phủ đứng đầu của Tây Nhạc quốc. Không có dung mạo tuyệt thế, gia thế hiển hách, lại là “Đại tiểu thư vô dụng” bị mỗi người cười nhạo khinh thường.
Trọng sinh làm Thái tử Đại Chu, thế nhưng người đời lại phỉ báng ta, khi dễ ta, sỉ nhục ta!
Chu Tranh đành phải nhấc đao hùng hổ nói: "Bổn cung phải có được thiên hạ này!"
Ai thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Sau khi xuyên không, A Cẩn phải đối mặt với các tình huống sau:
1. Trở thành em bé mới biết bò, không thể tự đại tiểu tiện, ngoài ra còn cần phải uống sữa.
2. Phụ thân Vương gia không ra hồn và mẫu thân Vương phi bề ngoài hoa sen trắng, bên trong hoa quái vật*.*Hoa quái vật/Hoa xác thối (Hoa bá vương) chỉ loại hoa Rafflesia, một loài hoa khi nở có đường kính lớn nhất lên tới 1,2m, tỏa ra mùi hôi thối như mùi thịt thối rữa nhằm thu hút côn trùng đến thụ phấn.
3. Có ca ca ốm yếu giống như tiên giáng trần và tỷ tỷ thầy bói ngày nào cũng đâm hình nộm.
4. Có di nương thân phận thần bí và thứ tỷ khả nghi không làm thì không chết.
5. Có thanh mai trúc mã biến thái ghen muốn điên (cái này quan trọng nhất).Nhiều năm sau, A Cẩn nhìn tiểu mỹ nhân trong gương, nói: Hình như bán manh* một chút, ôm cái đùi, lừa bịp người ta, đấu cực phẩm, ăn ăn uống uống là đã vui vẻ trưởng thành rồi!
*Bán manh: được rút ra từ chữ manh (moe, dễ thương) trong giới ACGN (Anime, Comic, Game and Novel), tức là cố ý thể hiện vẻ dễ thương của mình. Sau này nghĩa của nó được mở rộng trên internet.
Nếu nói theo nghĩa tốt, “bán manh” chỉ những động tác cố tình làm ra vẻ đáng yêu khiến người khác rung động.
Nếu nói theo nghĩa xấu, “bán manh” chỉ những hành động cố ý giả vờ giả vịt.
Đây là một quyển sảng văn mở rộng bàn tay vàng vả mặt, có gia đấu, có cung đấu.Cũng là một quyển sủng ngọt bán manh không giới hạn.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Tinh tế , Nhẹ nhàng , 1v1 , Mary Sue , Thị giác nữ chủ , Trùng tộc , Đế vương , Vạn nhân mê
Văn án:
Nữ sinh trung học Khương Ngưng Ngưng xuyên không đến một vùng đất tận thế hoang tàn đổ nát. Nơi đây loài người đã tuyệt tích từ lâu, Trùng Tộc và Thú Nhân đang kịch chiến dữ dội, một thiếu nữ loài người bình thường căn bản không thể tồn tại.
Nhưng... Khương Ngưng Ngưng yếu đuối khoác trên mình một bộ quân phục đen rộng thùng thình của nam giới, co ro trong góc tường, đôi mắt ướt át nhìn ba nam tử cao lớn tuấn tú trước mặt, cẩn thận hỏi: "Cho ta về nhà được không?"
Nói xong, nàng mở to đôi mắt long lanh, không thể tin nhìn ba nam tử đẹp trai tuyệt trần quỳ dưới chân, thành kính hôn lên đầu ngón chân nàng.
"Cung nghênh Vương giáng lâm."
1. Nữ chính là Vương của Trùng Tộc nên vạn nhân mê là điều dễ hiểu.
2. Cạnh tranh giữa các đấng mày râu, nhiều người đơn phương nhưng sẽ chọn một, mối quan hệ 1v1.
Tôi xuyên thành cung nữ thân cận của Quý phi, bị ràng buộc với hệ thống, mỗi phút một đồng tiền.
Chỉ cần tôi sống sót trong cung thêm một phút, tôi sẽ nhận được một đồng.
Đối với tôi của thế giới hiện thực, đây là một sự dỗ chí mạng.
Để sống sót, tôi phải làm việc cật lực mỗi ngày!
Trân trọng từng giây từng phút, tranh thủ cơ hội để đi tới cuối cùng.
Hậu cung ba nghìn, mời sủng nịnh nọt, muôn kiểu thủ đoạn.
Ngắm tuyết thưởng mai ở Ngự Hoa Viên vào ngày đông, có thổi tiêu nhảy múa, có khổ luyện đàn kỹ.
Nữ chính mặc nhu quần* hồng sen không mấy nổi bật, khi đám mỹ nhân liếc mắt đưa tình với cửu ngũ chí tôn thì kích hoạt kỹ năng— [Nào nào nào, ta cho ngươi xem một bảo bối.JPG.]
(*) Ý chỉ áo ngắn và váy
Hoàng Thượng: Bỗng dưng muốn lật thẻ bài của nàng ấy quá.
“Chẳng hiểu tại sao, trẫm luôn cảm thấy nàng rất thuần khiết, rất không làm màu, rất khác với những nữ nhân khác.”
“... Thần thiếp vô cùng vinh hạnh.”
[Điều cần biết trước khi đọc]
Văn cung đấu, hướng hài hước, chút ít mưu kế.
Giả tưởng, xin đừng nghiêm túc, từ chối khảo nghiệm.
Sủng hay không, ngọt hay không, tuỳ sở thích mỗi người, tôi đã không thấu hiểu nổi định nghĩa của mọi người nữa rồi…
Có yếu tố đấu đá qua lại, không thích xin đừng chọn. Chính kịch với văn phong hài hước, chỗ cần buồn cười thì đều có, không ngược nữ chính.
IQ của nữ chính luôn trực tuyến, tiết tháo luôn ẩn mình, vô đạo đức vô liêm sỉ nhất thiên hạ.
Vai chính: Nhan Hoan Hoan
Giới thiệu ngắn gọn: Sủng phi thanh thuần, rất không làm màu
Tác giả: Quyển Quyển Miêu
Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Đam Mỹ, Hài Hước, Truyện Cung Đấu, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
“Tam hoàng từ đăng cơ chưa được hai năm đã khiến Ninh vương không chịu được hiếp bức mà tạp phản”Đây chính là nội dung của tiểu thuyết tay che trời” mà Tiết Dao vừa đọc xong.
Tiểu thuyết kiểu Long Ngạo Thiên, nhân vật nam chính ngày càng cường đại, không ai địch nổi, mà quá trình nghịch tập của Ninh vương cũng khiến người đọc hào hứng phấn khởi, dù cho nhân vật có tật xấu như thù dại, nhỏ nhen, nhưng mà vì nhập tâm vào nhân vật nên lại cảm thấy cực kì sảng khoái.
Nhưng mà thời điểm Tiết Dao vào trong sách là thời thơ ấu, Tiết Dao cùng Tam hoàng tử đập nát món đồ chơi ngựa gỗ của Ninh Vương. Vì giữ tính mạng, cứu vãn độ hảo cảm, Tiết Dao bắt đầu tẩy trắng nguyên chủ, làm việc tốt, cũng hóa giải một loạt nguy cơ cho hoàng gia, giúp bách tính.
Bởi vậy Tiết Dao được sự tôn trọng của người trong và ngoài triều. Cùng với hệ thống thưởng điểm, Tiết Dao mở ra cuộc sống mới.
Câu chuyện hằng ngày đáng yêu thú vị của các bạn nhỏ. Vai chính khôn khéo lại có tính cách nhút nhát. Văn phong dí dỏm, nội dung thoải mái. Nhiệm vụ chủ yếu của vai chính là chăm sóc một đám trẻ hoàng gia.
Sau khi đắn đo qua đi, lần lượt liều mình vì dân vì nước, người tin phục cũng càng nhiều càng thêm kính nể.
"Quang vương, phi tử đã được treo giữa cổng thành hơn ba ngày. Quang vương có muốn tiếp tục treo hay không?".
"Phi tử đã sống lại chưa?".
"Quang vương, phi tử đã thật sự qua đời."
"Không, không thể! Phi tử là "Yêu", không thể chết đi!"
Tôi đã chết.
Tôi từng có khả năng sinh, nhưng từ khi hắn đăng cơ trở thành vua, tôi bị giam cầm trong cung Tinh Tú và khả năng đó biến mất.
Trong tháng thứ 6 của sự giam cầm, hệ thống đã mang đến cho tôi tin vui.
Cuối cùng, tôi cũng có thể rời bỏ thế giới này, hệ thống nói.
"Thêm một lần, chúng ta hãy nhìn lại thế giới này, ký chủ."
Tôi đến cung đình của Hoàng đế, chứng kiến hắn đang ân ái cùng nữ chính. Tôi quay đầu nói với hệ thống.
"Hắn từng yêu thương tôi nhiều lắm."
Hệ thống gật đầu đồng tình.
"Đúng vậy, nhưng tình yêu đã chiếm giữ mọi sự. Hắn ưa chuộng quyền lực và nữ chính hơn cả ký chủ."
Trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nói với hắn.
"Vương Trường Thanh... Chúng ta mong không gặp lại nhau trên con đường xuống hoàng tuyền... vĩnh viễn."
Tác giả: Hà Quan
Thể loại: Truyện Sủng, Cung Đấu, Điền Văn, Cổ Đại
Dịch giả: Thiên Thanh
Giới thiệu:
Tam cô nương Trang Thư Di của Trường Thanh Hầu phủ lúc nhỏ bị bắt cóc được tìm trở về. Tuy đã tìm thấy, nhưng lại khờ khạo, ngốc nghếch. Vừa lúc trong cung tuyển tú, liền cho tam cô nương thay thế tứ cô nương đi hầu hạ bạo quân.
Ngay cả cái tên mới của mình Trang Thư Di cũng chưa nhớ kỹ, mơ hồ vào cung, vui vẻ làm tiểu tài tử 1 năm.
Trên cung yến cuối năm, tiểu tài tử ngồi ở phía cuối cùng của yến hội, nhìn mỹ thực la liệt, cái miệng nhỏ chưa hề dừng lại. Ăn uống no đủ, rồi thưởng thức ca vũ, ấy thế rồi tiểu tài tử ngồi ngủ ngon lành.
Hoàng đế Tiêu Thừa Dập nhớ kỹ bộ dạng tiểu tài tử ăn cái gì cũng ngon, ngồi mà cũng có thể ngủ. Ngày năm mới thứ hai, liền chọn nàng thị tẩm.
Bạo quân Tiêu Thừa Dập bị mất ngủ từ lâu, ôm tiểu tài tử thế mà ngủ một giấc ngon lành.
Bạo quân Tiêu Thừa Dập có một bí mật, hắn có bệnh kén ăn cùng chứng mất ngủ rất nghiêm trọng, trừ cái này ra, hắn còn có chứng bệnh không người nào biết…
Tiêu Thừa Dập bị bệnh nhiều năm, thuốc và kim châm cứu không hiệu quả, không ai biết tiểu tài tử vừa xinh đẹp vừa ngây ngô kia lại thành thuốc của hắn.
Tiểu tài tử cái gì cũng tốt, có điều thật sự hơi khờ, Tiêu Thừa Dập hơi đau đầu, ngộ nhỡ sinh ra một thái tử ngốc khờ khạo thì làm thế nào cho phải?
Một năm trước Thư Quân đính hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, mọi người cực kỳ hâm mộ. Nàng vô cùng cẩn thận giữ gìn hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, tranh thủ cho tam phòng một chút tiền đồ.
Các cô nương Thư gia không ai cam lòng nhìn vinh hoa phú quý rơi hết vào nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ bày mưu dan díu với Thế tử Hoài Dương Vương, ép Thư Quân từ hôn. Thư Quân nhìn vị hôn phu kia tùy ý bừa bãi ôm đường tỷ, hốc mắt đỏ lên, xoay người trả lại tín vật đính hôn cho hắn ta.
Nàng rầu rĩ không vui trốn đi Trích Tinh Các uống rượu, say đến hồ đồ, gặp được một nam nhân cao lớn xuất chúng. Trong bóng đêm, nam nhân cao quý, uyên bác trầm tĩnh, nàng nhìn đến mất hồn, ma xui quỷ khiến túm hắn lại hôn một cái.
***
Đương kim Thánh Thượng Bùi Việt là con út của Thái Thượng Hoàng, cũng là đích hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng thoái vị, Bùi Việt mở rộng bờ cõi, thay đổi cơ cấu quan lại, thành tựu về quân sự và dân sự chỉ có hơn chứ không kém. Thái Thượng Hoàng cùng với mấy nhi tử lớn sống mơ mơ màng màng, không nhạc không vui, việc duy nhất khó giải quyết, đó là Hoàng Đế đã qua tuổi 27, vẫn chưa lấy vợ.
Văn võ cả triều và Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dụ dỗ Hoàng Đế tham gia tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đi, lại ở Trích Tinh Các bị một cô nương xa lạ đùa bỡn. Hắn giữ được chiếc khăn tay của người nọ, thu hết sự quyến rũ của nàng vào đáy mắt, quay người đi.
Rốt cuộc có một ngày cung yến, Bùi Việt nhìn thấy tiểu cô nương kia mặt mày sáng rỡ nói cười với người khác, đáy mắt luôn bình tĩnh của hắn xuất hiện gợn sóng hiếm thấy.
Đối tượng kết hôn của nàng, Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đi đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Thỉnh an hoàng thúc”.
Bùi Việt nắm chặt thánh chỉ tứ hôn, nheo mắt lại.
***
(Nam nhân cao quý lạnh lùng theo đuổi vợ hằng ngày, tuổi tác chênh lệch, hình thể chênh lệch, ngọt sủng, song xử)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, cực sủng.
Tag: Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn, Sảng văn
Một câu tóm tắt: Lão nam nhân thiên vị.
Lập ý: Gặp được khó khăn phải kiên trì không ngừng.