Tác giả: Tùng Thử Tuý Ngư
Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Điền Văn, Đô Thị, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Tô Hiểu Mạn là thiên kim giả của hào môn, không thân cận với cha mẹ ruột của mình, lại bị cha mẹ nuôi ghét bỏ, sau khi lâm vào đường cùng còn bị trượt chân ngã xuống cầu thang.
Sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình đã xuyên vào trong quyển sách, trở thành thôn hoa Tô Hiểu Mạn ở thập niên 70.
Tô Hiểu Mạn là người vợ cực phẩm của vai ác trong một quyển sách niên đại.
Nguyên chủ Tô Hiểu Mạn chê nghèo yêu giàu, chỉ một lòng muốn bò lên cành cao, mê luyến nam chủ Khương Yên Đường là con cháu nhà hào môn xuống nông thôn làm thanh niên trí thức. Vậy nên liền bày kế rơi xuống nước để ăn vạ nam chủ, không ngờ lại bị tiểu tử nghèo Tạ Minh Đồ cha không thương mẹ không yêu ở trong thôn cứu.
Vì danh tiết nên dù không cam lòng thì nguyên chủ vẫn phải gả cho Tạ Minh Đồ, một bên lại vẫn si mê nam chủ Khương Yến Đường. Ai ngờ không bao lâu sau, anh hai của nam chủ xuống nông thôn thăm người thân thì phát hiện tiểu tử nghèo Tạ Minh Đồ mới chính là con cháu Khương gia, còn nam chủ Khương Yến Đường là bị ôm sai rồi.
Tạ Minh Đồ trở về Khương gia nhưng lại bởi vì âm trầm thô bỉ, tất cả mọi thứ đều kém Khương Yến Đường mà bị mọi người cười nhạo, vợ của Tạ Minh Đồ là nguyên chủ cũng si mê Khương Yến Đường…
Cuối cùng Tạ Minh Đồ hoàn toàn hắc hóa, hung ác nham hiểm điên cuồng, tàn nhẫn độc ác, trở thành vai ác lớn nhất ở trong sách, cuối cùng có kết cục thê thảm.
Lúc Tô Hiểu Mạn mở to mắt thì vai ác lớn nhất trong sách là Tạ Minh Đồ đang muốn đút nước cơm cho cô, quần áo cũ nát, gầy trơ cả xương, thấy cô tỉnh lại thì dùng giọng điệu hèn mọn thật cẩn thận hỏi:
“Mạn Mạn?”
Khi Tạ Minh Đồ cho rằng người con gái này sẽ không đáp lại mình bất cứ một câu nào thì một đôi tay tinh tế trắng nõn nắm lấy cái tay mảnh khảnh của hắn.
Tag: Làm ruộng, ngọt ngào, xuyên sách, niên đại
Đề cử: Nam nữ chính cùng nắm tay nhau vượt qua sóng gió, chăm chỉ lao động làm giàu, phấn đấu để có một cuộc sống tốt trong niên đại nghèo khó không đủ cơm ăn.
Tác giả: Tùng Thử Tuý Ngư
Thể loại: Ngọt sủng, Ngôn tình, Làm ruộng, Duyên trời tác hợp, HE, Tình cảm, Cận đại...
Văn án:
Một sớm Khương Hồng Bình trọng sinh, lập tức đem hôn cùng Tề Hành nhường lại cho chị họ Khương Song Linh, đời trước cô ta gả cho Tề Hành, không được mấy ngày đã bị đuổi trở về, đến lúc đi bước nữa thì chỉ có thể gả cho một người què nghèo hèn, lần này cho dù bất cứ giá nào cô ta cũng sẽ không gả đi làm mẹ kế cho nhà người ta nữa.
Con trai của chồng trước chính là ma quỷ!!!
Khương Song Linh xuyên qua đến thập niên 70. Cái gì? Bảo cô gả chồng, sau khi cân nhắc lợi hại một hồi, gả chồng so với cảnh ăn nhờ ở đậu ở nhà chú bác thì vẫn khá hơn nhiều, cuối cùng cô dứt khoát mang theo em trai gả cho người.
Lần đầu tiên nhìn thấy đối phương, Khương Song Linh kinh ngạc không thôi. Ai mà ngờ đối phương là thanh niên điển trai chỉ mới 23 tuổi. Nhìn vào mặt này, cô liền cảm thấy mình có thể!
Còn không phải chỉ là đi làm mẹ kế cho người ta thôi sao, không thành vấn đề!!!
Buổi gặp mặt gia đình lần đầu tiên:
Cô gái thành thị 29 tuổi Khương Song Linh đảo mắt nhìn qua em trai, con trai cùng anh chồng nhà mình, nghĩ thầm: Tất cả những người đang ngồi đây đều là em trai.
Em trai thật cẩn thận mà kéo tay cô, thân mật gọi một tiếng: “Chị hai.”
Con trai khoé miệng khẽ nhếch, muốn nói rồi lại thôi.
Khương Song Linh bình tĩnh nói: Con cũng có thể gọi mẹ là chị.
Người đàn ông ở bên cạnh lập tức đen mặt: Nó mà kêu cô là chị, vậy cô kêu tôi là gì, chả lẽ là cha sao?
Khương Song Linh buông thõng hai tay: Cũng không phải là không thể.
Tin tức Định Bắc Vương Thích Nhung chết trận truyền tới Trường An, Hằng đế nay đã đủ lông đủ cánh vui mừng khôn xiết, hắn đã hao tổn không biết bao nhiêu là tâm sức, cuối cùng cũng diệt trừ được mối họa lớn trong lòng.
“Mẫu hậu, ý chỉ của người thật hiệu quả, Định Bắc Vương đã trúng kế rồi.”
Thái Hậu Trần Nhu ngất xỉu, mê man trên giường bệnh ba ngày, sau khi tỉnh lại thì đã nôn ra một ngụm máu nóng, nàng ngẩn ngơ nhớ lại năm ấy, khi tiên đế băng hà, nàng chỉ mới hai mươi ba tuổi, nàng dẫn theo hài tử năm tuổi, xung quanh nàng chỉ toàn là sói dữ, quan lại và quyền thần muốn phò tá con trai Tiêu Thục phi lên làm tân đế.
Thích Nhung dẫn mười vạn đại quân quay về Trường An, chàng cầm cây thương bạc trong tay, trên người mặc áo giáp đen sáng loáng, đứng trên đại điện lộng lẫy nguy nga.
Chàng nói:
“A Nhu, đừng sợ, ta sẽ bảo vệ nàng.”
Trần Nhu thuận lợi trở thành Thái hậu.
Định Bắc Vương Thích Nhung, cả đời chàng chinh chiến từ Nam ra Bắc, dụng binh như thần, vang danh khắp chốn, lập nên chiến công kéo dài qua nhiều thế hệ, hơn mười mấy năm qua, triều đại từng suy tàn mà nay đã được phục hưng và xây dựng lại một lần nữa, giờ đây, trời yên biển lặng, muôn người hân hoan ca múa mừng cảnh thái bình.
Chàng chết ở tuổi ba mươi bảy, dưới gối không có con cái, cả đời chưa lập gia đình.
“Thích Nhung, ta thật lòng xin lỗi chàng.”
Trần Nhu ho ra từng ngụm máu, nàng chưa bao giờ ngờ được rằng, mình đã nuôi lớn một kẻ chỉ biết ăn cháo đá bát.
Ngay tại lúc đứng giữa ranh giới sống – chết, đã không còn ai đến bảo vệ nàng nữa.
Nàng nghĩ, nàng đã nợ chàng quá nhiều.
Món tình cảm sâu nặng mà nàng đã nợ chàng cả một đời, đành phải… báo đền ở kiếp sau mà thôi.
...
Chưa đi qua cầu Nại Hà, chưa uống canh Mạnh Bà, khi tỉnh lại một lần nữa, Trần Nhu phát hiện, ấy thế mà mình đã được trở về năm mà nàng đến tuổi cập kê.
Trường An thuở đầu xuân, liễu rũ mình xanh ngắt, hoa đào nở đầy cành, thiếu nữ bẻ một chồi non cắm vào trong bình, khắp phòng tỏa ra hương thơm ngào ngạt, chàng thiếu niên mặc áo gấm cưỡi ngựa băng qua con phố dài, được ném hoa tặng suốt dọc đường chàng đi.
Nàng vẫn là thiếu nữ trong chốn khuê phòng.
Chàng là tiểu Hầu gia kiêu ngạo nhà bên.
Mà bây giờ, bọn họ… ghét nhau như chó với mèo.
——————
Giải nghĩa tên truyện: Chữ “giá” có nghĩa là xuất giá, lấy chồng; “Nhu” là tên của nữ chính. Tên truyện mang ý nghĩa nôm na là Trần Nhu lấy chồng.
Tô Nghiên, bà chủ cửa hàng bánh ngọt với ngoại hình ngây thơ như bé thỏ trắng, được mọi người đánh giá là dịu dàng, khéo léo và tay nghề trang trí bánh tuyệt đẹp. Tuy nhiên, một lần ngoài ý muốn, cô xuyên vào trong nữ phụ Tô Yến Đình một nhân vật gây chuyện trong truyện thập niên. Tô Yến Đình, bông hoa xinh đẹp của thôn, bị Tăng Vân Quân - quân nhân có tiền đồ tốt đẹp, người được thu xếp làm chồng - cưới em út của cô là Tô Ngọc Đình, cũng chính là nữ chính trùng sinh. Tô Yến Đình ghen tị và làm xằng làm bậy, can thiệp hôn sự của Tăng Vân Quân và Tô Ngọc Đình, nhưng càng gây chuyện, tình cảm giữa nam nữ chính càng vững chắc hơn. Cuối cùng, Tô Yến Đình trở thành đá kê chân cho tình cảm của nam nữ chính và gặp phải kết cục thảm thiết.
Sau khi trùng sinh, Tô Ngọc Đình phá hoại thành công hôn sự của chị ruột, nhưng lại trở thành đối tượng kết hôn của Tăng Vân Quân. Tuy nhiên, cô không có chút tình cảm nào với anh ta và chỉ muốn giải cứu Tăng Vân Quân khỏi tổn thương của chị gái. Đồng thời, Tô Yến Đình - hiện là Tô Nghiên - muốn thử cảm giác làm nữ hoàng drama. Cô không tới quân khu để níu kéo nam chính mà để ghê tởm hai người bọn họ, nhưng lại cuốn hút sự chú ý của thủ trưởng của nam chính. Tô Yến Đình đồng ý làm đối tượng của anh ta, nhưng càng gây chuyện thì anh ta lại càng cuồng sủng cô.
Câu chuyện xoay quanh trận chiến giữa hai nữ phụ trong truyện thập niên, Tô Yến Đình và Tô Ngọc Đình, và cuộc đua theo đuổi giữa hai nam chính, Tăng Vân Quân và Giang Nhung. Mặc dù đây là một truyện ngôn tình xuyên sách, nhưng có phần hài hước, đặc biệt là với những ai yêu thích drama. Cuối cùng, thông điệp sâu sắc của câu chuyện là hướng tới cuộc sống mai sau và không nên gây chuyện và can thiệp vào tình cảm của người khác.