Edit by Perfect Team - Hiệu Chuối Gucci
Văn án:
Cô và anh gặp lại nhau lần nữa là ở cửa sau của quán bar.Cô uống quá nhiều, ý thức không rõ, miệng vẫn lẩm bẩm tên anh.Anh đến gần cô: "Nhớ tôi rồi à?"Hơi thở của cô vương vấn bên tai anh, rượu mạnh như thiêu đốt trái tim anh.Đời này anh sẽ không để cô rời đi nữa!
Hán Việt: Liệt nhật kiêu dương
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại,HE, Trinh thám.
Editor: Winnie
Lớp 12 năm ấy, Cố Tu Nhiên vẫn nhớ rõ có một cô gái xinh xắn, làn da trắng mịn như gốm sứ đứng ngay bàn học của anh.
Cô gái cúi đầu thẹn thùng, mặt đỏ lựng, nhỏ giọng nói: "Tối...tối ngày mai sau khi tan học tớ có chuyện muốn nói với cậu."
Anh dựa vào cánh cửa lớp phía sau lưng, như cười như không mà nhìn cô ta: "Được thôi."
Ngày hôm sau, anh chuyển trường.
Chín năm sau đó, đại học Chính Pháp xảy ra vụ án giết người liẻn hoàn, mà hung thủ chỉ nhắm vào những hoa khôi của trường để xuống tay.
Tiếng chuông vào học ngân vang, giáo sư tâm lí học phạm tội Cố Tu Nhiên đi lên bục giảng.
Anh trông thấy một nữ sinh mặc chiếc váy hai dây màu đen, môi đỏ tóc quăn, mị nhãn như tơ, ngồi giữa đám nam sinh, nở nụ cười rực rỡ như ánh nắng.
Anh ngước mắt nhìn cô một cái: "Cô, sau khi tan học đến văn phòng tôi một chuyến."
Cô nhanh tay soạn một tin nhắn và gửi đi: "Nghi phạm đã cắn câu."
1.
Đội trưởng đội cảnh sát hình sự Tô Dao được công nhận là người cuồng công việc, độc thân từ trong bụng mẹ đến bây giờ, cuộc đời ghét nhất những tên phế vật và những tay ăn chơi.
Trong đội có người mới vào, tán tỉnh phụ nữ, nhưng bị cô bắt gặp được còn dám trở tay đùa giỡn cô.
Tô Dao lo lắng anh sẽ là tai họa cho các đồng nghiệp nữ, đồng nghiệp lại nói anh là người chính trực, không gần nữ sắc.
Tô Dao:....
Tóm lại anh chỉ đùa giỡn một mình cô, con chó tiêu chuẩn kép này đang nhắm vào cô!
2.
Anh thích mọi thứ màu hồng, thích ăn kẹo có vị đào. Anh cần đeo mặc nạ phòng độc mỗi khi xuất hiện, leo núi cũng có thể đưa bản thân vào bệnh viện.
Tô Dao không thể nhịn được nữa, nếu không phải vì gương mặt ưa nhìn của anh, cô sớm đã đem anh đá vào tường: "Anh là loại cảnh sát gì vậy, bình hoa!"
Về sau, bình hoa này trở thành nghi can trong một vụ án lớn, án lớn đến mức nào, không ăn gan hùm mật gấu không làm được.
Tô Dao đuổi bắt anh, lại bị anh trở tay chế phục.
Anh cong môi nhìn cô, giọng nói dịu dàng và mạnh mẽ: "Lão tử không tên là bình hoa, mà là Trần Ngân Hà, anh bạn à."
*****
Thể loại: Ngôn tình, Sủng, HE, Trinh Thám, Tiểu Thuyết, Nữ Cường
Tên gốc: Tích Em Như Mạng (惜Tích nghĩa Luyến tiếc, yêu quý, quý trọng, không bỏ được. Tích cũng là tên của nữ chính)
Chuyển ngữ/ Nguồn: Queenie_sk
CP: Hàn Tích + Kỷ Nghiêu (đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y xinh đẹp trong nóng ngoài lạnh)
Kỷ Nghiêu cùng Hàn Tích, một người là đội trưởng đội hình sự, một người là pháp y. Có thể nói trong công việc, đây sẽ là một cặp bài trùng nếu kết hợp ăn ý.
Cũng vì cùng nhau liên thủ phá án, họ đồng thời phát hiện một bí mật về thân thế của Hàn Tích.
Vừa có công việc, vừa có tình yêu đan xen. Vừa có thân tình, vừa là trách nhiệm
Văn án kiểu ngôn tình:
Sau khi đội trưởng đội trinh sát hình sự Kỷ Nghiêu tan ca về nhà, anh gõ cửa nhà hàng xóm mới: “Bác sĩ à, ngón tay tôi bị gãy, đau quá!”
Hàn Tích: “Xin lỗi anh cảnh sát, pháp y chỉ khám người chết.”
Kỷ Nghiêu tựa cánh cửa: “Tôi chết rồi!”
Hàn Tích lẳng lặng nhìn anh diễn trò: “Nguyên nhân cái chết?”
Kỷ Nghiêu cợt nhả: “Bị sắc đẹp của mỹ nhân đè chết.”
Hàn Tích đóng sầm cửa lại: “Cút!”
Rất lâu sau đó, có một ngày, anh che chắn trước ngực cô, đoàng một tiếng, viên đạn găm trúng ngực anh. Giọng anh yếu ớt, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng: “Không đau, cũng không chết được, em đừng khóc.”
Văn án theo truyện:
Đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y sóng vai phá được nhiều vụ án, đồng thời cũng làm sáng tỏ một câu chuyện cách đây 19 năm.
Cô vừa lạnh vừa đói, xung quanh không có ánh sáng cũng không có đốm sáng nhỏ nào, cô tưởng chừng rằng mình sẽ chết cô độc trong bóng đêm.
Anh vươn tay ra nói với cô: “Tiểu Tích đừng sợ.”
Thể loại: Hiện đại, tình cờ gặp gỡ, trời đất tác thành, 1×1, HE
Độ dài: 64 chương + 01 ngoại truyện
(Tên gốc của truyện nghĩa đen là lời ngon tiếng ngọt, những lời nói khiến người nghe cảm thấy rất thoải mái, hạnh phúc, ngọt ngào, thường được đàn ông dùng để gọi phụ nữ, tương tự như cách gọi honey.)
Văn án:
Đối diện nhà Tô Mạch là một căn hộ và một người hàng xóm mới chuyển tới. Nhìn bóng hình chàng thanh niên, ôn nhuận có lễ, khiêm khiêm quân tử*, cô cảm giác thật sự là ông trời mở mắt, để cô mỗi ngày có thể gặp kiểu nam thần cô thích.
Anh ta mỉm cười, mắt mi dịu dàng: “Anh tên là Trâu Tinh Thần, em có thể gọi anh là A Thần.”
Cô đỏ mặt, giọng mềm mại: “Em là Tiểu Mạt Lị**.”
Từ đấy, hai sinh viên tốt nghiệp loại ưu của học viện diễn xuất trung ương*** bắt đầu cuộc sống đua tranh so kè diễn xuất của họ.
Cho tới một ngày, nhà thiết kế chính Tô Mạch đại diện cho công ty đi gặp bên B, nhìn thấy nam thần hoàn mỹ trong cảm nhận của mình đập bàn mắng chửi người ta trong phòng họp: “Chút bug vặt như thế cũng không nhìn ra, hả, không muốn làm việc thì cút hết đi cho ông!”
Tô Mạch: “…”
*người quân tử lấy cung kính, nhường nhịn làm lễ.
**Mạt và Mạch đều đọc là /mò/, mạt lị là tên gọi chung của họ hoa nhài (gồm nhiều loài) có cánh trắng, mùi thơm.
***nói đểu, không có trường này.
VĂN ÁN
Khi cô bị ức hiếp, anh bẻ gãy hai chiếc răng cửa của tên dám bắt nạt cô, rồi nắm chặt tay cô nói: “Chỉ anh mới có thể ức hiếp em.”
Ngày cô nhận được thư tình, anh đã xé nát nó trước khi cô kịp đọc, rồi trịnh trọng nói với cô: “Học hành là trên hết, không cho phép yêu sớm.”
Mỗi ngày anh đều đưa cô tới trường, đón cô về nhà, ăn cơm cùng cô, giúp cô làm bài tập, thậm chí còn đem theo cô mỗi lúc đánh nhau.
Cứ thế cho đến một ngày, trong lớp có một học sinh mới chuyển tới, tan học cậu ta đưa cô về nhà, mời cô ăn cơm, làm bài tập cùng cô. Lúc này, anh mới bắt đầu hoảng sợ…
——–
Đây là câu chuyện yêu chiều từ nhỏ tới lớn của đôi thanh mai trúc mã.
Anh đã tận mắt chứng kiến quá trình cô trưởng thành, anh đã được ngắm nhìn mọi dáng vẻ của cô.
Văn án:
Mọi người đều nói cô con gái ngoài giá thú nhà họ Giản mới đón về rất dịu dàng, ngoan hiền, như một tiểu thư thực thụ.
Duy chỉ có Hứa Trạch biết rõ vẻ phong tình trong xương cốt cô, nó ngọt hơn mật, mạnh hơn rượu, hoang dã hơn cả ngựa hoang. Đặc biệt là trong đêm khuya thanh vắng, khi cô đi chân trần trèo từ cửa sổ lên giường anh…
Giản Ninh: “Bảo vệ nhà anh không ổn rồi, bờ tường bên kia muốn trèo lên là trèo được ngay, còn cả cửa sổ phòng anh nữa, nửa đêm đi ngủ cũng không thèm đóng.”
Hứa Trạch: “Còn không phải vì để tiện cho em sao?”
…….
“Em ngẩng đầu, bước theo ánh trăng, nào, đưa tay cho anh, Giản Ninh.”
Hứa Trạch: Cô chính là ngọt ngào nho nhỏ duy nhất thuộc về anh.
——–
Edit: XiaoLiang
Văn án:
[Cô giáo ngữ văn và Thầy giáo thể dục.】
Tại cổng ra vào của trường học, Ninh Thư nhìn thấy học sinh của mình đang bị một tên lưu manh chặn lại.
Người đàn ông đó mặc một chiếc áo sơ mi hoa hoét lòe loẹt, đeo kính râm, cánh tay có xăm hình một con rồng, lúc này đang dựa người vào chiếc mô tô, trên môi còn ngậm điếu thuốc.
Ninh Thư vội vàng chạy tới tóm ngay lấy cậu học sinh, vừa lôi đi vừa mắng: “Tại sao em lại giao du với loại không ra gì đó hả?”
Học sinh: “Không phải đâu, cô ơi…”
Ninh Thư ngắt lời cậu: “Cái gì mà không phải, vừa nhìn đã biết anh ta không phải loại tử tế gì rồi.”
Học sinh: “Không phải đâu, cô ơi…”
Ninh Thư: “Cái gì mà không phải? Bài về nhà đã làm xong chưa, bài giảng đã học thuộc chưa?”
Học sinh: “Không phải thật mà, cô ơi…”
Ninh Thư: “Chạy mấy vòng quanh sân cho tôi ngay!”
Cứ thế cho đến buổi chiều, Ninh Thư gặp giáo viên thể dục mới chuyển đến ở sân vận động.
Áo sơ mi trắng bó sát cánh tay, đôi lông mày tuấn tú dưới cặp kính cận gọng vàng, giọng nói nhẹ nhàng như ngọc, đang đứng dưới ánh nắng khẽ gọi cô một tiếng: “Xin chào, cô giáo Ninh.”
Ninh Thư trầm mặc một hồi, cuối cùng đành phải nhắc nhở: “Hình xăm… Lộ ra ngoài rồi.”
Nghiêm Kiều: “…”
Một lúc sau, anh tháo cặp kính xuống: “Xem ra muốn giống một người tốt thật con mẹ nó khó.”
Tên CV: Không cần túng, chính là thượng!
Số chương: 50 chương ( Hoàn Raw)
Edit và beta: Nhà NiNa
Thể Loại: Vườn Trường, Ngọt, HE, Hiện Đại, Duyên Trời Tác Hợp
CP: Triệu An Ca – Tần Mặc Bắc
Văn án:
Việc Triệu An Ca theo đuổi Tần Mặc Bắc, không ai ở Nhất Trung không biết.
Cô theo đuổi tận ba năm trời, cứ ngỡ người con trai kia vẫn cứ lạnh lùng với cô như thế, nhưng mà, sau khi hoàn thành kì thi Đại học, nỗ lực của cô đã được đáp lại rồi.
Sau buổi tối hôm ấy, mối quan hệ của hai người dần tiến triển như thế này...
Triệu An Ca, “Nhìn cậu đẹp trai quá đi mất, mình thích cậu.”
Tần Mặc Bắc, “Ồ.”
Triệu An Ca, “Cậu vẽ tranh đẹp quá đi mất, mình thích cậu.”
Tần Mặc Bắc, “Ồ.”
Triệu An Ca, “Thời tiết hôm nay trông cũng không tồi, mình thích cậu.”
Tần Mặc Bắc, “Ồ.”
Triệu An Ca, “Có một đàn anh gọi mình….”
Cô còn chưa kịp nói xong đã bị anh ấn lên tường…
Rồi sau đó,
Tần Mặc Bắc, “Hôm nay em còn chưa nói thích anh đấy.”
Tần Mặc Bắc, “Hôm nay em còn chưa hôn anh nữa đấy.”
Tần Mặc Bắc, “Hôm nay em….”
Bạn đang đọc truyện Học Bá Thích Ăn Kẹo của tác giả Trương Tiểu Tố. Cô buộc tóc đuôi ngựa, mặc trên người chiếc váy liền màu trắng, cũng có khi là chiếc váy voan màu hồng hoặc lam, mỗi bước chân đều vô cùng nhẹ nhàng, uyển chuyển. Lúc nào cũng mang theo con dao gọt trái cây bên người, đi trên con đường nửa sáng nửa tối.
Có một ngày, cô lái chiếc xe mô tô, không cẩn thận đã đâm vào tim anh.
Lục Ly: “Gió khẽ nổi, thổi mặt hồ lăn tăn.”
Khương Đường: “Văn vở cái gì, nói tiếng người đi.”
Lục Ly: “Anh yêu em.”
Truyện Sau Lễ Đính Hôn Của Bạch Nguyệt Quang của tác giả Trương Tiểu Tố kể về Lâm Âm là người Tạ Trình nhớ nhung, tìm kiếm bao năm nay.
Mọi người đều cho là vậy, đều biết cô là ánh trăng sáng, là bạch nguyệt quang trong lòng anh mãi không bao giờ xóa nhòa, là người mà anh cầu mong có được tình cảm nhưng không thành công.
Nhưng sự thật thì, chỉ có bạn bè thân thiết với Tạ Trình mới biết, cô ấy nào phải bạch nguyệt quang, mà là một hắc nguyệt quang khiến anh đau lòng, khiến anh tổn thương, đã đâm vào lòng anh một nhát dao sâu hoắm. Một lần nữa gặp lại cô trong buổi tiệc đính hôn với người đàn ông khác, Tạ Trình kìm nén ánh mắt tức giận của mình, bàn tay bóp nát ly rượu vang đỏ trong tay.
Bạn thân: Cậu dự định làm gì?
Người đàn ông thong thả ung dung lau vết máu do mảnh vỡ thủy tinh đâm vào, giọng nói trầm thấp hung ác lại nham hiểm: Con người tôi, tâm tư trả thù cực kỳ mạnh mẽ.
Ngay trong đêm bạn thân tặng cho Tạ Trình một quyển "Pháp luật hình sự" để anh bình tĩnh lại.