Truyện của tác giả - Tịch Nguyệt Giảo Giảo

Tình Muộn Đế Cung Cửu Trùng Thiên

Tình Muộn Đế Cung Cửu Trùng Thiên

Dịch giả: Phan Lưu Ly
Ong và bướm kết tình kiếp trước, rượu và hoa khiến đời ta vui.
Nghe thì rất dễ, nhưng mấy ai trong cuộc đời này đắm chìm trong thi từ, lấy gió trăng hoa tuyết làm niềm vui? Lại có mấy ai bỏ ngoài tâm những quyền lực và danh vọng, cam tâm làm kẻ tôi hậu hạ người khác, để cho người phụ nữ mà mình quan tâm cũng không thể sống yên vui?
...
"Tần Vãn, người mà nàng yêu là ta, từ trước đến nay đều là ta. Nàng có thể bất trung với ta, thế nhưng ta hy vọng nàng có thể trung thành với con tim của chính mình."
Thực ra trước nay, ta vẫn luôn là Tần Vãn.
Doanh Doanh chỉ là một giấc mộng của ta.
Đó là giấc mộng mà ta bất cẩn mơ thấy rồi đột nhiên bàng hoàng tỉnh lại giữa chừng.
Vọng, cả cuộc đời này ta chỉ có thể chờ đợi, cũng chỉ có thể yêu thương duy nhất Vọng mà thôi.

Tịch Nguyệt Giảo ...
Ngôn Tình
Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ tiểu thuyết, cho nên nhất thời cũng không biết nên viết những gì. Chính vì vậy mà tôi lười nhác, phải một thời gian khá lâu mới có thể nhấc bút lên viết được! Được rồi, là tôi đang tìm cớ để biện hộ cho mình mà thôi! Tôi thực chất là một người rất lười biếng!

Bích Tiểu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ là một tiểu thuyết được viết trong thời gian khá dài, khoảng thời gian viết tiểu thuyết này, lúc nào tôi cũng cảm thấy ấm lòng, cũng giống như tính cách dịu dàng của tôi thường ngày vậy. Không chỉ bởi vì tính cách của nhân vật nữ chính Ninh Thanh Vũ rất dịu dàng mà còn vì tình cảm giữa nàng với các nhân vật xung quanh lúc nào cũng dịu dàng như nước, ngọt ngào tựa thơ.

Ngay tiêu đề tiểu thuyết Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ đã hàm chứa tên của năm nhân vật chính: Trang Bích Lam, Đường Thiên Tiêu, Đường Thiên Trọng (trùng âm với Trùng), Ninh Thanh , Nam Nhã Ý. Trang Bích Lam thì không cần phải nói quá nhiều, con người dịu dàng, nho nhã như chàng, đã chiếm trọn cả thời thơ ấu yên bình, tươi đẹp của Ninh Thanh Vũ, cũng chiếm hết toàn bộ tâm tư trong suốt ba năm trời nàng ở trong cung cấm. Đường Thiên Tiêu tuổi trẻ tài cao, tuy thân là thiên tử, nhưng cũng vô cùng nho nhã, dịu dàng, tình nguyện bảo vệ, bao bọc cho Ninh Thanh Vũ trong phạm vi cho phép của bản thân.

Đường Thiên Trọng không dịu dàng. Đúng vậy, từ trước đến nay Đường Thiên Trọng chưa bao giờ là người dịu dàng, ngài lạnh lùng, độc ác và quyết đoán. Thế nhưng tình yêu si mê, cuồng nhiệt của ngài đã khiến mọi người quên đi hết mọi khuyết điểm ở ngài. Tất cả chỉ vì tình cảm thuần khiết và trái tim ấm áp của ngài. Vào khoảnh khắc Đường Thiên Trọng thà bỏ thiên hạ chứ quyết không bỏ Ninh Thanh Vũ, ai có thể nói ngài không phải là người dịu dàng?

“Nếu như ông trời chiều lòng, bạc đầu sinh tử kết uyên ương. Nếu ông trời không cho, thì còn có một hồ sen thanh tao, thơm ngát”. Vì Trang Bích Lam, Ninh Thanh Vũ chấp nhận che giấu dung mạo suốt ba năm trời, khốn khổ chờ đợi, đổi lại chẳng phải được mãi mãi bên nhau mà là phân li thêm một lần nữa.

Xa cách về thể xác và tâm hồn khiến cho giấc mộng năm xưa càng ngày càng bay xa, mờ khuất. Vào lúc Ninh Thanh Vũ gặp được Đường Thiên Trọng, chẳng thể biết được, hai người họ rốt cuộc ai là kiếp nạn của ai? Nhưng tôi lại càng muốn cho họ trở thành vận may trong cuộc đời của đối phương.

Xin đừng trách tôi thiên vị. Đàn ông bá đạo, lạnh lùng lại mang trong mình một tình yêu chung thủy, trước sau như một, ai có thể mãi mãi chống chọi lại sức hút không gì sánh được này chứ?

Tôi thích Trang Bích Lam nhưng tôi lại càng yêu Đường Thiên Trọng. Tôi thừa nhận bản thân đã cố ý tạo nên bi kịch ở đây, khi cho một người đàn ông dịu dàng, chính trực, trọng tình trọng nghĩa như Trang Bích Lam bại trận trước một người đàn ông bá đạo, lạnh lùng mà si tình tuyệt đối như Đường Thiên Trọng.

Tác phẩm này là một tiểu thuyết về tình yêu, thế nhưng tôi hy vọng có thể khắc họa được những con người với tính cách khác nhau thì sẽ đem đến cho họ vận mệnh khác nhau. Nếu như Ninh Thanh Vũ quật cường, cố chấp hơn chút nữa thì có lẽ câu chuyện này lại càng không thể có được một đoạn kết mỹ mãn như vậy.

Trong cuộc đời, có nhiều khi chúng ta phải biết thỏa hiệp và Ninh Thanh Vũ đã biết thỏa hiệp sau sự kiên trì vô vọng của bản thân. Hành động thỏa hiệp này không phải là nhượng bộ mà là sự dịu dàng đầy uyển chuyển, để cho chúng ta nhìn rõ hơn con đường phải đi phía trước, để tìm phương hướng thích hợp để bản thân có thể sinh tồn và được sống một cách hạnh phúc nhất, tốt đẹp nhất.

Ninh Thanh Vũ rất thông minh, mối tình si nửa đời trước không cầu được, nàng biết cách buông tay, từ bỏ đúng lúc. “Trà ngon mới pha, phải uống ngay khi còn nóng thì mới ngon, nếu như để lâu quá không uống thì cho dù đó là lá trà thượng hạng tới đâu, nước pha trà có thanh khiết tới đâu cũng chẳng còn ngon miệng như lúc ban đầu nữa. Thà rằng miễn cưỡng tìm kiếm hương thơm, mùi vị ban đầu trong chén trà đắng miệng, nguội tanh, chi bằng hãy pha một bình trà mới lại hơn”.

Đọc tới đây, liệu có ai đã từng khâm phục suy nghĩ sáng suốt nhấc lên được, đặt xuống được của nàng hay chưa?

Tất cả mọi người đều nguyền rủa Đường Thiên Trọng sẽ thất bại, sẽ chết đi, ngay chính bản thân Ninh Thanh Vũ cũng cho rằng ngài có khả năng sẽ thất bại, sẽ chết đi, có điều nàng cũng có chủ kiến riêng của bản thân: “Ngài không phải là người đàn ông tốt, thậm chí không phải người tốt. Thế nhưng ngài sẽ là người cha tốt cho các con muội và cũng là người chồng tốt của muội”.

Là một người phụ nữ, có lẽ trong tiềm thức mỗi người đều hy vọng trên thế gian này có một người đàn ông si tình, chung thủy tuyệt đối với mình như vậy.

Nếu đã yêu nhau thì phải ở bên cạnh nhau, cho dù là cùng nhau đi xuống suối vàng cũng cam nguyện. Thuần khiết đến mức từ bỏ tất cả mọi thứ, cũng chỉ vì muốn được bên nhau mãi mãi, đời đời kiếp kiếp không cách xa.

Cho nên, Ninh Thanh Vũ đành chấp nhận số phận, nghe theo ý trời, chấp nhận mối tình si của Đường Thiên Trọng, để rồi bất ngờ nhận được niềm hạnh phúc mà bao nhiêu năm nay thầm mơ không được.

Ninh Thanh Vũ tuyệt đối không phải là người phụ nữ tài giỏi nhất trong số tất cả những nhân vật chính mà tôi đã từng khắc họa, cũng không phải thông minh tuyệt đỉnh, thậm chí nếu như dùng ánh mắt hiện đại để nhìn nhận tính cách dịu dàng và chấp nhận số phận của nàng thì lại thấy nàng thật là yếu đuối, bạc nhược. Có điều Ninh Thanh Vũ quả thực là nhân vật nữ chính may mắn nhất cũng như hạnh phúc nhất trong số các tác phẩm tôi đã viết. Nói ngay như Vân Bích Lạc trong Đế Cơ hay Dung Thư Nhi trong Phồn Hoa Lạc Định, nếu như hai nhân vật nữ chính này biết thỏa hiệp với số mệnh thì trên con đường đi tìm hạnh phúc của bản thân, họ đã không phải gặp quá nhiều trắc trở, nạn kiếp khốn khổ. Hay như A Mặc trong Cung Khuyết Lệ lại càng cố chấp đối đầu với số mệnh, quyết không chịu khuất phục, không chấp nhận bị người khác khống chế, chỉ một lòng muốn bản thân có thể điều khiển mọi thứ, sau cùng bị vận mệnh thâm sâu khó đoán trêu ngươi, giày vò đến mức cùng cực. Thông minh tính hết lẽ đời, phận mình ngược lại tính rồi cứ sai.

Phụ nữ không phải là kẻ yếu, nhưng cũng không cần mạnh mẽ quá.

Nếu như nước chảy đá mòn, có thể lấy nhu khắc cương thì tội gì phải mang trên người quá nhiều áo giáp nặng nề để chống chọi lại với mọi gai góc của cuộc đời?

Nếu như chấp nhận số phận mà có thể hạnh phúc, vậy sao lại không chấp nhận số phận lấy một lần?

Tịch Nguyệt Giảo ...
Ngôn Tình
Lưỡng Thế Hoan

Lưỡng Thế Hoan

Thể loại: Ngôn tình, cổ trang, sạch, nữ phẫn nam trang, trinh thám phá án, 1v1.
Nhân vật chính: Cảnh Từ, Phong Miên Vãn
Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành
Edit + Beta : Hàn + Mai 
- Văn Án -
Tiền triều diệt vong, chư hùng tranh bá, loạn thế bắt đầu.
A Nguyên là một nữ bộ khoái luôn một lòng muốn trừ gian diệt ác, đem lại bình yên cho bá tánh.
Chỉ là, cuộc sống không phải lúc nào cũng có thể bình yên như người mong muốn.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng,. thân thế ly kỳ của nàng từ từ được vén ra, một hung án dần dần lộ ra tại tiểu huyện thành này.
A Nguyên từ từ kéo tơ lột kén, muốn tiếp cận chân tướng, thế nhưng luôn có một thế lực nào đó mạnh mẽ ngăn cản nàng.
Ngày thành thân, kinh thành nảy sinh một cọc án lớn, mà đáng nghi nhất lại chính là nàng, từ đó, thân hãm nhà tù, một âm mưu lớn hơn cũng đang dần triển khai,...
Tra kỳ án, đoạn sinh tử,Án trung án, mê trung mê.
Đẩy ra từng tầng sương mù, thận trọng từng bước thăm dò.
Quý công tử cùng nữ bộ khoái liên thủ phá kỳ án, cùng từ đó giũ ra ký ức thời trước cố tình bị phủ bụi.
Loạn thế diễn ra, tình cảm chôn giấu, đến tột cùng là ai ở thao túng ai vận mệnh?
- ---------------------------
"Nếu có người cứu một bé gái nhỏ, đưa nàng về quê nhà, dạy nàng võ thuật, coi nàng như châu ngọc, yêu nàng hơn sinh mệnh của mình. Khi nàng lớn lên, nàng lại rút kiếm, chém gãy hai chân hắn, bỏ hắn lại nơi hoang dã, làm hại tính mạng hắn, vậy phải trừng phạt thế nào đây?"
"Vong ân bội nghĩa, chết cũng chưa đủ"
"Chết cũng chưa đủ..." Hắn vỗ tay, nhưng lại thở dài, "Nhưng ta không muốn nàng chết." 
Nợ tiền trả tiền, nợ tình trả tình, còn nợ sinh mạng... vậy đánh cược một lần, thế nào?
Nguyên gia tiểu thư chưa từng nợ ai, Phong Miên Vãn lại nợ quá nhiều người. 
Miên Vãn cô nương, thời khắc ước định đã tới.

Tịch Nguyệt Giảo ...
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...