"Tôi nhìn anh rồi tự cười như một con ngốc, tôi không vì địa vị hay nhan sắc mà thích anh, tôi thích chỉ là thích anh mà thôi"
- Anh thích em không?
- Không
- Anh yêu em không?
- Không
....
Vào 10 năm trước tôi đã lấy hết can đảm để thổ lộ với anh rằng "Em thích anh" Lúc đó tôi chỉ là một cô bé 15 tuổi đầy hồn nhiên và ngây thơ.
10 năm sau, tôi vẫn yêu anh như cũ...
Tình yêu đôi lúc cần sự cho đi những thứ không thuộc về mình mãi mãi cũng chẳng thuộc về mình dù cho có cố dành lại.
Cô không phải là người độc ác nhưng sao lão Thiên lại trừng phạt cô như vậy. Làm cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết mới đọc thì cũng thôi đi nhưng sao lại xuyên vào nữ phụ độc ác?
Giới thiệu nhân vật:
Phạm Như Nguyệt (tôi): Xấu xí bẩm sinh.
- học cấp 3, lớp 10a2.
- Nhà bình thường và khác yên ổn.
- Tính cách: thích làm chuyện bao đồng, thấy nạn ra tay cứu giúp và đặc biệt được cái văn vẻ nhất tập thể 10a2. Luôn được mọi người nể phục bởi tài ăn nói.
Và Huỳnh Thiên Lâm: đẹp trai khủng khiếp (nói quá r -_-)
- Học lớp 10a2, là học sinh mới.
- Nhà giàu, gia đình bí ẩn.
- Tính cách: đầu gấu thời thơ ấu, lớn r cũng k giảm đi là bao nhiêu, chỉ được cái miệng đã nhanh nhẹn và dịu dàng hơn trước.
Vũ Lâm Phong: đẹp trai theo 1 cách khác so với Thiên lâm, đó là 1 vẻ đẹp lạnh lùng.
- lớp 11a1
- Nhà giàu, gia đình bí ẩn.
- Tính cách: Lạnh lùng, khó hiểu.
Và một số nhân vật khác t/g sẽ bổ sung sau!