Truyện của tác giả - Sơn Chi Tử

Bắt Được Cái Đuôi Của Anh

Bắt Được Cái Đuôi Của Anh

Văn án:
Chu Song Song yêu thầm một người con trai lạnh lùng.
Tâm tư này cô chưa bao giờ dám để cho người khác biết.
Cho đến một ngày ở trong cái hẻm tối tăm, Chu Song Song thấy anh lộ ra cái đuôi hồ ly lông xù...
Sau này hai người trở thành bạn cùng bàn, trong một tiết tự học buổi tối, cả lớp bỗng nhiên bị cúp điện.
Chu Song Song lấy hết can đảm: "Mình... Mình có thể sờ cái đuôi của cậu được không?"
Thiếu niên khẽ hếch cằm, cười nhạt nói: "Đừng có mơ."
Khi đó cô mới biết được, sự lạnh lùng của anh chỉ là ngụy trang.
Thật ra anh hung dữ đến tận xương tủy.
._.
Lớp 11-3 có người đẹp đến động trời, là một đóa hoa lạnh lùng, người sống chớ tới gần, ai cũng không dám trêu chọc.
Ngày nọ nghỉ trưa, tất cả mọi người đều nằm gục trên bàn ngủ, bạn học nào đó ngủ say chảy cả nước miếng mà bừng tỉnh.
Mơ màng mở mắt ra lại thấy Cố Hề Đình ngồi phía trước đang chăm chú nhìn bạn nhỏ ngồi cùng bàn.
Ngón tay thon dài của anh chỉ vào đề bài, giọng nói lười biếng nhưng lại rất đỗi dịu dàng.
"Giải được đề này anh cho em hôn một cái."
Ủa? Người này là đóa hoa lạnh lùng đó hả?
Đôi mắt của bạn nhỏ cùng bàn sáng lên, giọng nói nhỏ bé yếu ớt: "Hôn hai... hai cái nhé?"
Gì? Còn cò kè mặc cả?
"Cả cái đuôi nữa..." Cô lại nói thêm một câu.
"Được một tấc lại muốn tiến một thước?" Anh cười lạnh.
"Vậy thì... Có thể hôn trước rồi làm bài được không?"

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
Quốc Gia Từ Chối Bảo Vệ Em

Quốc Gia Từ Chối Bảo Vệ Em

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, hiện đại, HE, Tình cảm, Dị năng, Ngọt sủng, linh dị thần quái
Số chương: 89
Tiến độ: 1 tuần 2c
Edit: Mộng Nguyệt
Trong khối huyết ngọc đã tồn tại mấy trăm năm là một linh hồn trú ngụ. Nhưng khi khối ngọc bị vỡ, nàng liền lâm vào giấc ngủ say
Chờ tới khi nàng tỉnh giấc, mọi thứ đều đã thương hải tang điền.
Nàng là bảo vật gia truyền của Tạ gia, cho dù nát, thì cũng vẫn sẽ truyền tiếp đời này sang đời khác.
Lúc này đây, nàng đã truyền tới tay của trưởng tôn nhà họ Tạ —— Tạ Minh Triệt.
Từ khi Tạ Minh Triệt từ chữa xong ngọc bội gia truyền của dòng họ xong, liền vẫn luôn cảm thấy trong nhà có chút không thích hợp, thẳng đến một ngày kia, vào lúc nửa đêm anh đang nửa tỉnh nửa mê, một cô bé con vành mắt đỏ ửng từ trong chăn anh chui ra.
A Yên thực tức giận: anh có thể đừng có sờ chúng nó được không! anh có biết cái bình hoa kia thích anh hay không!
Tạ Minh Triệt: Bình hoa nào?
A Yên: Là, Là cái bình cửu Đào màu hồng thời triều Thanh đó! Nó cứ mãi nhìn anh!
Tạ Minh Triệt nhéo nhéo mặt cô, thời điểm rũ mắt nhìn cô, trong mắt như có ngân hà phấp phới: Chúng nó là của quốc gia, em là của anh.
Ôn nhu cho em, quãng đời còn lại cũng đều giao cho em.
Nam chính là giáo sư chuyên sửa chữa các cổ vật, cùng với nữ chính là đồ cổ gia truyền thành tinh
Bổn văn nữ chủ siêu đáng yêu, nam chủ cực kì biết trêu ghẹo!
Tag: Thời đại kỳ duyên ngọt văn hiện đại hư cấu đô thị dị văn, linh dị thần quái
Vai chính: A Yên, Tạ Minh Triệt ┃ vai phụ: một đám tiểu khả ái nha┃
Nữ chính là linh hồn ẩn trong khối huyết ngọc, bảo vật gia truyền của nhà họ Tạ. Vào một ngày nọ, sau khi chữa lành vết rạn vỡ trên huyết ngọc, Tạ Minh Triệt phát hiện, nhà của mình như có nàng tiên nhỏ dọn dẹp mọi thứ trong nhà, đến khi anh về nhà thì lại ẩn ở một nơi nào đó.
Và... anh phát hiện, cô nàng nhỏ bằng búp bê là người đã tạo nên những sự thay đổi đó. anh bắt đầu sưu tầm quần áo búp bê, ngôi nhà búp bê, vật dụng cho búp bê... và anh mang theo cô nàng nhỏ xinh đó trong túi áo mang theo đi làm...

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
Chiêu Hồn

Chiêu Hồn

Từ thiếu niên Ngũ Lăng* cho đến nghịch thần phản quốc, cả đời Từ Hạc Tuyết tội lỗi chồng chất.
*
Dẫu cho chàng nhận tội bỏ mình đã mười lăm năm, trên đường phố Đại Tề vẫn chưa từng thôi đàm luận chuyện cũ, phỉ nhổ việc ác của chàng.
Nghê Tố chẳng bao giờ nghĩ rằng vào năm thứ mười lăm kể từ sau khi Từ Hạc Tuyết qua đời, nàng sẽ gặp chàng giữa đồng tuyết mênh mông.
Chàng chẳng hề hung ác như lời đồn, lại càng không phải thân cao mấy trượng, mặt xanh nanh vàng.
Chàng khoác chiếc áo lạnh đen tuyền mà nàng vừa mới đốt thành tro, tay cầm một ngọn đèn hiu hắt, gió thổi chẳng lay động góc áo, tuyết rơi chẳng dính đầu vai. Chàng bước chân trần đến trước mặt nàng, hỏi:
“Nàng là ai?”
Nghê Tố hối hận không cùng, nếu sớm biết áo lạnh kia dành cho Từ Hạc Tuyết, nàng sẽ chẳng bao giờ cho nó vào chậu than.
Nhưng sau đó, anh trai mất tích, nhà cửa bị đoạt. Lúc Nghê Tố sa cơ thất thế, tủi nhục không thôi thì bên người nàng chỉ còn mỗi cô hồn Từ Hạc Tuyết bầu bạn.
Chàng cùng nàng cắn răng bò ra khỏi bùn tanh, đứng thẳng eo, tìm anh trai, đòi công lý.
Chàng bên nàng xuyên qua mưa tuyết, đi hết đông xuân.
Khi mọi tâm nguyện viên mãn, nàng và Từ Hạc Tuyết đường ai nấy đi. Nàng mặc áo cưới, sắp sửa lấy vị công tử có gia thế, có dung mạo lẫn phong tư đều cực kỳ xuất chúng.
Thế nhưng khi màn đêm buông xuống, cô hồn Từ Hạc Tuyết ngồi giữa tán cây trải đầy sương hoa lại nhìn thấy nàng mặc hồng y, ôm nến hương, đội gió tuyết chạy đến.
“Nàng không thành thân nữa à?”.
“Em muốn chứ.”
Từ Hạc Tuyết mím môi, quay mặt đi chẳng muốn nói thêm với nàng nữa.
Cô gái dưới tán cây ngước lên nhìn chàng, sương tuyết ướt đẫm tóc mai:
“Từ Hạc Tuyết, em có nhiều nến và hương lắm, em có thể nuôi chàng thật lâu, chẳng sợ người ma khác lối, chúng ta cứ như vậy cả đời, có được không?”
Giới thiệu vắn tắt: Áo lạnh chiêu hồn, theo ta một đời.

Sơn Chi Tử
Ngược
Phồn Lộ

Phồn Lộ

[Bi thu tương tuế vãn, phồn lộ dĩ thành sương - Nhan Sán]*
Hắn - một hòa thượng tuổi thiếu niên, trong tiếng chuông sớm trống chiều luôn ngồi cô tịch giữa tòa sen.
Nàng - ở trong lòng bàn tay hắn, có duyên tương ngộ, tựa như sương lại như không.
Kinh luân trống rỗng, đèn trường minh đã tắt, Phật môn giờ đây, cuối cùng cũng không giữ được cố nhân thuở ban đầu.

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Tác giả: Sơn Chi Tử
Nguồn: Wikidich - Converter: Reine
Số chương: 97 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp.
Văn án
Thương Nhung sinh ra là đích nữ Vinh Vương phủ, lúc chào đời trời sinh dị tượng, đến một tuổi bị ôm vào hoàng cung, phong làm Minh Nguyệt công chúa.
Thuần Thánh năm thứ 31
Xa giá thiên tử nam tuần, gặp phải phản quân đánh lén, Minh Nguyệt công chúa đi theo lưu lạc Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
"Ngươi khát?" Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, "Không bằng ăn một miếng?"
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, "Dơ."
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, "Ngươi không chê ta dơ?"
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác -- nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
- -
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: "Ngươi thật phiền toái."
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
"Thực xin lỗi." Thương Nhung chân thành xin lỗi.
"Không quan hệ." Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
- -
"Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
- - mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt."
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...