Editor: Sam
Độ dài: 245 chương
Thể loại: dân quốc, huyền bí, 1V1, HE. Nội dung huyền bí + hằng ngày ngọt ngào
Poster: Sam
Chỉ là một câu chuyện xưa về Cô tiên sinh và Cô phu nhân.
“Này,” Cô bỗng nhiên nghiêm mặt, “Về sau em không chạy trốn nữa.”
“Ồ? Tại sao?”
“Bởi vì, một mình chạy trốn không có ý nghĩa.” Cô nhăn nhó mặt mũi.
“Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ bé nhỏ của mình.
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã
Editor: Sam
Raw: Tấn Giang
Độ dài: 81 chương
Bản thân cô chỉ biết rằng mình đã ngưỡng mộ anh suốt mười năm trời nhưng lại không hề biết rằng ánh mắt anh dõi theo cô suốt mười tám năm.
Cuối cùng bạn sẽ gặp người khiến bạn trở nên tốt hơn.
Miltonduff
Tác giả: Na Thù
Thể loại: hiện đại, sủng
Chuyển ngữ: Iris
Biên tập: Iris
Giới thiệu:
1.
Học vấn giống như tự nhốt mình trong ngôi nhà kính tĩnh lặng, cô lập bao xúc cảm, phiền hà và cám dỗ.
Và rồi vào một ngày nọ, ngôi nhà kính nhỏ của Kha Đông xuất hiện một vết nứt nhỏ.
2.
Nhiều năm sau, Dante – vị họa sĩ nổi tiếng tại bán đảo Apennine chính thức nhận lời phỏng vấn.
Trong quá trình ấy không thể tránh khỏi việc đề cập đến vấn đề tình cảm riêng tư.
Phóng viên cười hỏi vị họa sĩ châu Á tuấn tú này: “Xin hỏi vợ của ngài làm nghề gì?”
Khán giả tại trường quay suy đoán, nửa kia của anh hẳn là một người làm nghệ thuật xinh đẹp lại quyến rũ.
Dante: “Cô ấy là nhà khoa học.”
Mọi người xôn xao.
Phóng viên: “Vậy chị nhà hẳn là một nhà khoa học lãng mạn!”
“Cô ấy à?” Dante mỉm cười: “Có lẽ trong mắt người ngoài cô ấy là một người chậm tiêu trong tình cảm, nguyên tắc, nhàm chán, song với tôi…”
Mọi người dựng thẳng lỗ tai.
“… cô ấy thông minh quyết đoán, khôn khéo và rất đáng yêu.”
“Cô ấy mãi mãi là Miltonduff của tôi.”
(Miltonduff là dòng rượu whiskey nổi tiếng của nhà Ballantine (Scotland) và được khen là Aquae Vitae (nước là sự sống))
Editor: p3104
Độ dài: 10 chapters
Thể loại: dân quốc, cán bộ cao cấp
Couple: Đàm Thư Ngọc ~ Cô Mang
Poster: nyan_neko
“Này,” Cô bỗng nhiên nghiêm mặt, “Về sau em không chạy trốn nữa.”
“A? Vì sao?” Nhanh như vậy đã tỉnh ngộ?
“Bởi vì, một mình chạy trốn không có ý nghĩa.” Cô nhăn nhó mặt mũi.
“Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ nhỏ bé của mình.
Cô chạy, anh tìm;
Cô trốn, anh tìm.
Sau trận hoả hoạn lớn cô mới hiểu được, tuỳ hứng của cô toàn bộ đều do anh dung túng.
Chẳng qua cô dựa vào anh yêu cô.
Từ đầu đến cuối anh đều vui vẻ, em yêu, anh yêu sự tuỳ hứng của em.
Mặc kệ em đi đến nơi nào, anh đều có thể tìm được em,
Sau đó khiêng em về nhà.