Truyện của tác giả - Mộc

Nữ Phụ Không Vô Tâm

Nữ Phụ Không Vô Tâm

Xuyên sách, nữ phụ văn, ngược
rnTác giả: Mộc
rn
Một cô gái mồ côi bố mẹ, đơn độc từ nhỏ. Số phận đã bất hạnh, bất hạnh hơn nữarnkhi bị xuyên không. Lại còn bị xuyên vào nhân vật phụ! Nàng đã xuyên qua đây,rnthì nàng sẽ không để mình phải chết! Tránh xa nam chính, chân chó ghép đôi,rnbảo toàn mạng sống!
rn
rnMột cô gái xuyên qua một cuốn truyện. Xuyên vào nhân vật phụ Hề Như Quỳnh. Nhânrnvật phụ chẳng ra sao, thân hình không những phát phì mà còn xấu tính, luôn tìmrncách hãm hại nữ chính không màng hậu quả. Làm phật lòng tất cả mọi người. Đểrnrồi chết không ai thương xót. Mọi điều nàng cần phải làm là hảo hảo sống tốt,rnkhông để bi kịch sảy ra!

Mộc
Khác
Sống Lại Mỉm Cười Với Quá Khứ

Sống Lại Mỉm Cười Với Quá Khứ

Thể loại: Hiện đại, trùng sinh
Tô Giản Kỳ năm nay đã 36 tuổi, mang theo một vết sẹo lớn trên mặt làm nhân viên bán thời gian tại cửa hàng quần áo. Ít ai biết rằng người phụ nữ này có một quá khứ rực rỡ tới nhường nào.
Cô là một tiểu thư được sinh ra trong nhung lụa, được cha mẹ nâng niu từng chút một.
Một nữ sinh nổi tiếng với biết bao chàng trai si mê.
Một cô gái được thiếu gia tập đoàn lớn cầu hôn, trở thành phu nhân của Lâm gia nổi tiếng cả thành phố.
Vốn tưởng sẽ sống một cuộc sống an nhàn phú quý đến cuối đời nhưng có lẽ đó chỉ là quá khứ.
Gia đình phá sản, cha qua đời. Danh tiếng đại tiểu thư trong một đêm bị thiêu rụi trong ngọn lửa năm đó...
Người chồng cô tin tưởng nhất quay lưng phản bội ngay trong lúc cô tuyệt vọng muốn chết đi...
Người bạn tri kỷ hơn 10 năm ngoại tình với chồng tạt axit vào mặt hủy hoại tất cả mọi thứ của cô. Tất cả những thứ cô có nghiễm nhiên thuộc về tay cô ta...
Hàn Vi Vi...
Cuối cùng cô lựa chọn tự tử.
Nhưng không ngờ cô lại trùng sinh vào năm 17 tuổi, Không nhớ nhung quá khứ...
Không trở lại để báo thù...
Cô trở lại để bảo vệ tất cả dưới nanh vuốt của lũ quái vật. Sống thật tốt! Chậm rãi bước đi về phía tương lai, nhìn lại quá khứ... mỉm cười!

Hồng Ngạn

Hồng Ngạn

Tác giả: Mộc
Thể loại: Cổ trang đam mỹ, niên hạ, huyền nhuyễn, hồi sinh, HE, sủng.
Văn án:
Trường Tương Tư tỉnh dậy sau một giấc mộng hoang đường, người y đẫm ướt mồ hôi, cảm thấy có chút ngột ngạt, nhích người một chút nhưng bất thành, liền vung tay đánh vào cái tay đang siết chật eo y kia, mắng " ai cho đệ xuất hiện đột ngột lúc người ta đang ngủ như vậy?"
Người bên cạnh bị đánh bị mắng, thay vì giận hắn lại cười rộ lên, tay thêm siết chặt, rúc vào người y thêm gần, cảm nhận được mùi mồ hôi đang chạm vào chóp mũi " Ngủ say như vậy, thế này nhỡ hái hoa tặc xuất hiện cướp đi thì ta biết làm sao?"
Chóp mũi của hắn cứ như con sâu con, thích thú mà bò lên cái cổ Trường Tương Tư, làm y sinh nhột, bật cười rộ lên, giữ người lại " Thì cho Ngưu Lang quân nếm mùi đau khổ, tại sao lại đột ngột trở về, biên cảnh vẫn ổn?"
Lãng Ngưu bị kéo lại nhưng vẫn kịp đặt nụ hôn bên cái cổ trắng kia, hắn khom người, âu yếm vuốt ve cái người nằm bên dưới, khi này lại hạ thấp trọng tâm thì thào bên tai Trường Tương Tư " Biết huynh xa ta sẽ gặp ác mộng, nên ta không ngại đường xa, từ biên cảnh về Thần Phù ru huynh an giấc đêm nay, chân thành như vậy phải chăng nên được thưởng?"
Trường Tương Tư bị người ghẹo đến nhột tâm thức, lại kéo người trở về tư thế đứng đắn, y lấy uy nghiêm của bật trưởng bối mà răn dạy " Giữa cái tư và cái chung, Ngưu Lang Quân lại bỏ lớn chọn nhỏ, không hoàn thành chức trách lại chạy về đây vì tư tâm, không phải thưởng mà là phạt"
" được" Lãng Ngưu cười hiếp mắt " là Trường ca thì thưởng hay phạt ta đều mãn nguyện hết"
Nhìn hắn với bộ dáng ngốc như vậy, Trường Tương Tư cứng miệng nhưng lòng nào nỡ, vỗ lên lưng hắn mấy cái " lại đây"
Lãng Ngưu ngoan ngoãn nghe lời, kề sát đầu xuống, đôi tay ôm lấy hai má y, cọ nhẹ vào trán y" Trường ca, ta lạnh, sưởi ấm cho ta đi"
Trường Tương Tư đang vuốt ve tấm lưng rộng kia, khi này nghe người bên trên làm nũng, y vỗ mấy cái nghe rỏ tiếng" đừng được nước đẩy thuyền, ta vì nghĩ tình đệ đi đường khuya hứng gió lạnh nên mới bỏ qua không xử lí đệ, lần sau không được tùy tiện như vậy nữa"
Lãng Ngưu cười ngọt, hôn lên cái trán lạnh lẽo kia, hôn dài xuống từ khóe mắt đến đôi má" Trường ca, huynh có biết, khiến ta tùy tiện như vậy trên đời chỉ có một người, nếu huynh trị tội ta vì tư tâm cũng nên phạt y tội chủ mưu hại ta rơi vào thế cuộc thảm như vậy"
Khi hắn muốn hạ nụ hôn xuống đôi môi nhạt, đã bị Trường Tương Tư vươn tay ngăn lại" Giỏi nhỉ, lo đệ lạnh, đệ lại tìm cách bắt tội, y làm gì để bị đệ gọi là chủ mưu rồi?"
Lãng Ngưu bị cản lại vẫn không có ý định dừng lại, hắn nghiêng đầu gặm nhấm từ xương hàm qua vành tai, khi này buông cái thở dài " Y không làm gì đã khiến ta sống dở chết dở như vậy, nếu thực sự làm gì, lúc đó ta sẽ thảm hại như thế nào nữa? Trường ca, phạt y đi, phạt y một đời này chỉ được nghĩ về Lãng Ngưu ta, đến cả mơ cũng phải mơ về ta, không được phép mơ mấy cái ác mộng phiền phức kia. Ta muốn bám y cả đời này, sáng tối không rời, Trường ca phạt y đi, y bị hành hạ như vậy, ta mới mãn nguyện trong lòng"
Trường Tương Tư nhìn ra đóm lửa đang cháy vượng trong mắt đối phương " đệ... đệ nhìn người khác bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống như vậy, sẽ làm người ta sợ..."
"Không có người khác, Lãng Ngưu chỉ hướng về người, là đau khổ hay hạnh phúc, là đơn phương hay mãn nguyện, đều dành cho người cả. Trường ca, huynh rõ hơn ai mà, ánh mắt này chỉ dành cho huynh, vũng mực này chỉ cho mình huynh sa chân vào, ta yêu huynh chân thành như vậy..."
Trường Tương Tư cũng không rõ lí do, đứa nhóc này, tại sao mỗi thời khắc qua đi bên cạnh y, hắn lại thêm cuồng si như vậy...

Mộc
Đam Mỹ
Đi Đi, Em Ổn Mà!

Đi Đi, Em Ổn Mà!

Nếu có một ngày, em nói rằng "em yêu anh" thì anh có tin em không?
Hai chữ "tình yêu" nghe thật ấm áp như con người anh vậy.
Nói được với anh tất cả những điều em giấu kín trong lòng khiến tâm trạng em cảm thấy thoải mái. Cho dù sau này em không biết phải đối mặt với anh thế nào nhưng em vẫn chấp nhận sống thật với bản thân, một lần nghe trái tim mách bảo.
Anh à, em vẫn luôn mong có một ngày được đứng trong vòng tay anh, sẽ được ngả vào lồng ngực mà thủ thỉ với anh rằng: " ""Em muốn làm cô ngốc của anh, chỉ của riêng một mình anh thôi, để sau này, cho dù là có đi đâu đi chăng nữa thì nhất định, anh sẽ phải dắt em theo, sẽ nắm thật chặt bàn tay em, để mặc cho mười ngón tay đan chặt vào nhau, tùy ý đến mức làm cho người ngoài cuộc phải phát ghen với em.""

Nồi Nào Úp Vung Nấy

Nồi Nào Úp Vung Nấy

“Mẹ ơi, anh Kiệt ăn hết kem của con rồi… hu… hu….....Anh Kiệt đáng ghét, em không thèm chơi với anh nữa! Hu… hu…....Mẹ ơi, anh Kiệt không thương con, con không cần anh trai nữa… hu… hu…”

“Nào nào em gái, mau nín đi nào! Con gái mà khóc là xấu lắm.”
“Hu… hu… anh còn chê em xấu, em không cần anh trai nữa… hu… hu… Mẹ ơi…”

“Ấy ấy, anh có chê mày xấu đâu!........Em gái yêu quý ơi, anh sai rồi được chưa? Dù thế nào thì anh vẫn là anh trai mày, mày sao có thể không cần anh nữa? Anh đền cho mày cây kem khác có được không?”
“Em không cần, hu… hu… Anh có thương em đâu…”
“Anh không thương mày thì thương ai? Nào ngoan, nín đi nào! Anh dẫn mày đi mua kem nhé?”
“Em muốn ăn ba cây?”
“Được! Ba cây thì ba cây.”

Người Lạ Quen Mặt

Người Lạ Quen Mặt

Thể loại: Hiện đại
Chính vào lúc tôi không tin vào tình yêu nhất, tôi lại nhận ra mình yêu một người. Hơn nữa còn là một tình yêu vĩ đại.
Bất chấp tất cả và gạt bỏ những rào cản xung quanh, tôi tự biến tôi thành một đứa ngốc trong trò chơi trẻ con của chính mình.
Đóng vai ác nữ trong câu chuyện cuộc đời.
Tôi vẫn sống như thế.
Cuộc đời tôi có quá nhiều ngã rẽ.
Quanh đi quẩn lại vẫn va vào người cũ, vẫn đụng lại chuyện xưa.
Cuộc đời tôi vẫn vậy, gặp người ở thời điểm mới chỉ để kể lại chuyện cũ.

icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...