VĂN ÁN
Thiên kim tiểu thư Ôn Du xinh xắn, làn da trắng hồng, tính cách ngọt ngào ngủ một giấc, khi tỉnh dậy đã thấy bản thân trở thành nữ phản diện số một trong cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường não tàn.
Nữ phản diện này vừa có gia cảnh nghèo khổ vừa có cái tôi siêu to khổng lồ. Ôn Du tỏ vẻ, cô cảm thấy mình có thể cứu vớt cô phản diện này một chút. Vì thế…
“Con nhà người ta đứng đầu lớp chọn là ai thế?”
Ôn Du: “Là mình.”
“Nghe nói cuối cùng nhà họ Ôn cũng tìm thấy đứa con gái nhỏ bị bắt cóc nhiều năm trước rồi đó!”
Ôn Du: “Cũng là mình.”
“Chuyện lạ có thật! Tự nhiên anh Sí lại chú tâm học hành vì một cô gái đấy!”
Ôn Du lúng túng giải thích: “Mình không có, mình không phải thật, đừng nói bậy bạ như thế mà.”
…….
Sau khi xuyên qua, để sửa đổi lại tình tiết của cốt truyện, nhiệm vụ duy nhất Ôn Du phải làm là cải thiện thành tích học tập cho nam chính Hứa Sí.
Đường đường là đại ca trường học, nam chính lại còn hung hăng, dữ dằn, Ôn Du mất tự tin trong chốc lát, sợ hãi nói: “Cậu…… sẽ đồng ý học cùng với mình chứ?”
Hứa Sí nhẹ nhàng cười, vòng tay ôm lấy cô vào ngực.
“Đây là thù lao.”
Tiểu tiên nữ dịu dàng đa năng x Thiếu niên xấu xa thỉnh thoảng sẽ có tâm tư thiếu nữ.
Cô nàng Ôn Du xinh xắn, có một giấc ngủ say và khi tỉnh dậy, cô phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Nhưng thật không may, cô trở thành nữ phản diện số một với cái tôi siêu to khổng lồ và cảnh khó khăn.
Với ý định cứu vớt nhân vật của mình, Ôn Du quyết định cải thiện thành tích học tập của nam chính Hứa Sí. Nhưng Hứa Sí lại là đại ca trường học dữ dằn, hung hăng và gây sợ hãi cho Ôn Du. Liệu cô có thể hoàn thành nhiệm vụ đặt ra trong cuốn tiểu thuyết và có một kết thúc viên mãn?
Tác giả: Kỷ Anh
Người dịch: Cece
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại
Trong cuốn tiểu thuyết linh dị "Thương Sinh Lục", thuở thiếu thời Giang Bạch Nghiễn cô độc vất vả, vì dòng máu đặc biệt mà được nhà họ Thi ở thành Trường An thu nhận.
Chàng thiếu niên trong sáng với đôi mắt hoa đào ngập nước, nội tâm lại là một kẻ điên cố chấp nham hiểm, định sẵn sẽ dần dần trở nên đen tối trong những khổ đau và tủi nhục.
Thi Đại xuyên vào, trở thành tiểu thư nhà họ Thi, người gây khó dễ trăm bề cho chàng, cuối cùng chết không chỗ chôn.
Bất hạnh thay, nàng vẫn chưa đọc hết cuốn tiểu thuyết.
Trong phần kịch bản mà Thi Đại đã biết, Giang Bạch Nghiễn chẳng qua là một chàng trai đáng thương ít nói ngại ngùng, hay bị ức hiếp.
Giang Bạch Nghiễn chưa từng gặp ai như Thi Đại.
Sau khi chàng tàn sát tất cả yêu tà.
Thiếu niên nhuốm máu, sát khí đầy người, ánh mắt như ác quỷ Tu La, từng bước đến gần nàng, nở nụ cười xấu xa: "Sợ rồi à?"
Thi Đại: "Tuyệt vời! Ta vỗ tay đến mức xoắn ốc bay lên trời, điên cuồng xoay tròn rồi lại đảo quanh mặt trăng ba trăm vòng...Hơn nữa lúc chàng cười hóa ra lại có lúm đồng tiền kìa."
Giang Bạch Nghiễn: "?"
TÁC OAI TÁC QUÁI Ở SƯ MÔN, TA ĐƯỢC NAM CHÍNH THẦM THƯƠNG TRỘM NHỚ
Tên cũ: SAU KHI KHÔNG NGỪNG TÌM CHẾT TA BỖNG BIẾN THÀNH "BẠCH NGUYỆT QUANG"
Nguyên tác: 不断作死后我成了白月光
Tác giả: Kỷ Anh
Tag: Xuyên không, HE, cổ đại, ngôn tình, tiên hiệp, tu chân, ngọt sủng
Số chương: 123 chương chính văn + 10 phiên ngoại
Editor: 小明明
Văn án:
Sau khi xuyên vào thể loại văn tu tiên nam tần*, Ninh Ninh vốn định nghiêm nghiêm cẩn cẩn mà đi theo cốt truyện, nhưng sau đó lại phát hiện thế giới này có gì đó sai sai...
Bên trong sư môn, sư huynh vắt chân phải lên chân trái hướng lên trời; sư tỷ bán truyện đồng nhân* của các trưởng lão trong tông môn kiếm tiền; sư tôn nghèo rớt mồng tơi, ngày nào cũng phải uống nước đun sôi từ tám mươi hai năm trước sống qua ngày.
Bên ngoài sư môn, Phật tu khổ luyện công pháp: niệm kinh giống như đọc rap, mồm miệng bắn ra hoa lửa; kiếm tu yêu kiếm như vợ, tranh nhau làm hoa khôi để nuôi vợ nuôi mình, viết nên câu chuyện tình yêu cảm động đất trời; nhạc tu lấy chuông chùa làm vũ khí, am hiểu nhất là lấy chuông gõ người.
Ninh Ninh:...
Không cứu nữa, để nó hủy diệt đi. Giới tu chân này sớm muộn cũng sẽ nát thôi.