Truyện của tác giả - Hương Tô Lật

Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chân Minh Châu trúng số được 500 vạn, cô quyết định tu sửa căn homestay nhỏ tồi tàn của mình chuẩn bị khai trương lần nữa.
Ngày đầu tiên khai trương homestay, khách hàng đầu tiên là một tiểu tỷ tỷ mặc Hán phục gầy như que />
Ngày hôm sau lại xuất hiện một đầu củ cải quần áo rách tả tơi.
Ngày thứ ba sau khi khai trương lại đến một quý công tử toàn thân đầy máu.
Ngày thứ tư…
Chân Minh Châu lặng lẽ lên mạng tìm hiểu: Thì ra homestay nhà cô thông cổ đại, vậy phải làm sao bây giờ?
Vai chính: Chân Minh Châu
Tóm tắt một câu: Núi vàng núi bạc ập vào người
Chân thành đối đãi với mọi người là có thể đạt được thành công và hạnh phúc.

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Đỉnh Núi Nhà Tôi Thông Niên Đại

Đỉnh Núi Nhà Tôi Thông Niên Đại

Tác giả: Hương Tô Lật
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị
Giới thiệu:
Gần đây Bảo Châu có chút hoảng.
Cô phát hiện sau núi nhà cô luôn xuất hiện mấy người kì lạ.
Mặt mày hồng hào, người cũng đầy đặn, lại còn mặc vàng đeo bạc, phú quý bức người.
Cuối cùng, bọn họ lại đi theo dõi mớ rau dại do chính cô trồng...
Bé rau dại này bán như thế nào?
Truyện kể về thập niên 60, một bé gái dân bản xứ tên Bảo Châu gặp được kì ngộ, từ đó phất lên nhanh chóng.

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Xuyên Thành Ngốc Bạch Ngọt Thập Niên 70

Xuyên Thành Ngốc Bạch Ngọt Thập Niên 70

Văn án:
   Vào một buổi sáng, Khương Điềm Điềm xuyên qua thập niên 60. Nhà chỉ có bốn bức tường, trong đầu cô nhảy ra vài chữ "một nghèo, hai trắng " (nông nghiệp và khoa học kỹ thuật kém phát triển), đáng thương vô cùng.
        Đối tượng xem mắt là người làm biếng có tiếng trong thôn, cả nhà thì toàn người ương ngạnh không nói lý.
Lần đầu gặp mặt là một phen gà bay chó sủa.
Lỗ tai nhỏ của Khương Điềm Điềm giật giật, mỉm cười lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu, thì thào nói: Có thể!
Nhìn qua người trước mặt xác nhận: "Ta muốn gả cho hắn!"
Mọi người: cmn, cô mắt mù rồi ư!
        Ông trời quả nhiên vẫn là yêu ta, Khương Điềm Điềm - ta thế nhưng là nữ chủ chỉ cần vuốt mông ngựa, là có thể đi theo chị em dâu kiếm tiền ăn thịt!
Hay cái rắm, ta có thể!!!
Gỡ mìn: Nam nữ chủ đều là người khác trong mắt đại kỳ ba!

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
[Thập Niên 90] Vườn Trẻ Đều Trọng Sinh, Ngoại Trừ...

[Thập Niên 90] Vườn Trẻ Đều Trọng Sinh, Ngoại Trừ...

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Manh bảo, Niên đại văn
Văn án: Học kỳ mới bắt đầu, ai nấy đều bướng bỉnh.
Nguyên Bảo luôn nói cô giáo toán dạy sai rồi, chọc cho cô giáo phát khóc.
Điềm Bảo làm đồ ăn quá ngon, đoạt chảo của bếp trưởng trong nhà ăn nhỏ, làm cho bếp trưởng đuổi chạy theo.
Manh Bảo ngại trang phục biểu diễn của đội văn nghệ xấu quá, nằng nặc cầm kim chỉ đòi tự làm.
Còn cả Hùng Bảo nữa, nhóc này thế mà lại biết võ thuật, ngày nào cũng đuổi theo người lớn đánh nhau.

Tuyết Bảo ăn thịt kho tàu Điềm Bảo nấu, mặc váy công chúa Manh Bảo may, trong túi có đồ ăn vặt Nguyên Bảo dùng tiền tiêu vặt mua cho, đằng sau có Hùng Bảo le te đi theo bảo vệ.
Cô nhóc thở dài một hơi, cả lớp hoa hướng dương chỉ còn mình cô là bé ngoan, cô nhất định phải tích cực kiếm hoa hồng nhỏ!
Bối cảnh: Thập niên chín mươi.
Tag: Trọng sinh, ngọt văn, niên đại chín mươi
Nữ chính: Dung Hi (Tuyết Bảo)
Phối hợp diễn: toàn thể lớp hoa hướng dương
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Về những năm chín mươi bảo vệ Tuyết Bảo
Lập ý: Trẻ con phải tương thân tương ái

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Xuyên thành thiên kim hào môn chân chính

Xuyên thành thiên kim hào môn chân chính

Văn án:
Tề Gia Mẫn xuyên sách!
Xuyên thành thiên kim tiểu thư chân chính của một hiệu buôn từ nhỏ bị ôm nhầm, lớn lên được cưng chiều tới tận trời.
Mẹ hung dữ, cha dung túng, anh cả thâm hiểm, anh hai đào hoa, anh ba thẳng nam, anh tư ngốc nghếch, cô út hay gây sự.
Tề Gia Mẫn nhìn đại gia đình tai to mặt lớn này, không khỏi bi thương gào khóc.
Một lần cô không cẩn thận đập vỡ bàn trà cẩm thạch nên được đặt biệt hiệu là Tề Đại Lực!
Sau này, có người nói với Tề Gia Mẫn: Khoản này của cô chính là khẩu vị của nam chính đấy!
Tề Gia Mẫn: Không tiếp chó điên!
Nói thêm:
1. Hư cấu, tất thảy vì phục vụ cốt truyện!
2. Nam chính được đặc tả là một tên rác rưởi, đại để là không phải lúc nào cũng tốt.
3. Hết rồi.
Editor muốn bổ sung:
4. Mấy ông anh của nữ chính thuộc vào loại muội khống siêu cấp!

Hương Tô Lật
Đam Mỹ
Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ Chủ

Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ Chủ

Tác giả: Hương Tô Lật
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Truyện Sủng, Điền Văn....
Giới thiệu:
Mẹ tôi thực ra là một nữ chủ.
Văn thì biết đọc sách, võ có thể đánh hổ;
Gia đình tôi là nhà giàu số một Lâm Thành,
Mà tôi chính là phú nhị đại vô cùng chất chơi;
Nhưng có chuyện khá đau đầu, mẹ cô hôn mê vẫn chưa tỉnh, còn cô chỉ là một con nhóc mới ba tuổi!
Tiểu Đường Đường gầy gò mở đôi mắt to tròn che lấy bụng nhỏ, vô cùng đáng thương ngồi trên ghế đẩu trước cửa nhìn Đại Hổ cùng thôn đang ăn khoai lang đỏ, đáng xấu hổ chính là cô còn chảy cả nước miếng...
Bụp, một con gà rừng xòe cánh bay tán loạn đập vào trên người cô, lập tức ngất đi!
Tiểu Đường Đường: “!!!”

Review về truyện một chút:
Nữ chính kiếp trước sống đến 18 tuổi, tai nạn và thai xuyên thành con gái của nguyên nữ chủ trong một quyển tiểu thuyết niên đại văn. Từ lúc sinh ra đến khi 3 tuổi, nữ chính nhớ đầy đủ ký ức của kiếp trước, nhưng từ 3 tuổi về sau, sau khi mẹ nữ chính (nguyên nữ chủ) tỉnh dậy sau 3 năm đời sống thực vật, nữ chính quên hoàn toàn ký ức kiếp trước, chỉ có ấn tượng về một số thứ có trong tương lai nhưng không biết tại sao mình lại biết được điều đó. Nữ chính chỉ số thông minh siêu cao, tính cách đáng yêu, từ nhỏ đã là một cô bé đáng yêu được các trưởng bối và anh chị họ sủng vô cùng. Còn những đoạn sau mời các bạn đón đọc…
Tag: Ngọt văn, Xuyên thư, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Nhược Đường, Đường Diệu, Khương Thành, Khương Lãng

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Xuyên Thành Con Gái Cưng Tận Trời Của Nam Chính

Xuyên Thành Con Gái Cưng Tận Trời Của Nam Chính

Thể loại: Xuyên sách, Dân quốc.
Số chương: 111 chương, 7 phiên ngoại.
Editor: Typard, anita.
Văn án:
Bạch Khởi La bị một tia sét đánh vào trong Tổng cục Trung Hoa Dân Quốc,
Phó Giám đốc Sở Tài chính - cha ruột của cô. 
Người phụ nữ giàu có khắc chồng nổi tiếng thành Bắc Bình - dì nhỏ của cô. 
Vị nhị thế tổ Phùng Lão Ngũ - vị hôn phu của cô. 
Thiếu soái tỉnh Phụng Thiên cùng một vị nữ trung hào kiệt - anh chị bà con xa.
Còn cô, là thượng đế!
Nhân vật chính: Bạch Khởi La, Phùng Kiêu.
Trích đoạn 1:
“anh Bạch yên tâm, nếu con gái anh đã gả về nhà tôi thì chúng tôi sẽ xem con bé như con gái ruột của mình. Tuyệt đối không để thằng nhóc nhà tôi ăn hiếp con bé dù chỉ là một chút xíu. Nếu không tôi sẽđánh gãy chân chó của nó!”
Bạch Tu Nhiên mỉm cười bình tĩnh đáp: “anh khách sáo quá rồi, đâu cần như thế.”
Chỉ đánh gãy chân thôi là xong à? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế? Bắn nó nát gáo thì còn tạm được!
Trích đoạn 2:
“Cha, cha bình tĩnh lại, cha đánh hắn cứ đánh nhưng đừng lãng phí đồ đạc nhà chúng ta!”
Bạch Tu Nhiên bật cười ha hả: "không sao, con cứ ném, nhà chúng ta có nhiều nhất là tiền!"
Trích đoạn 3:
Bạch Tu Nhiên: "Đúng vậy, chúng ta đi thăm mộ mẹ con. nói thật ra, đã lâu không đi thăm mẹ con rồi, cũng không biết mẹ con có thích đám thanh niên hôm trước ba đốt xuống không nữa."
Bạch Khởi La sặc một cái trợn trừng mắt: "Cha, sao cha lại làm ra loại chuyện này? Đâu phải ai cũng giống cha đâu chứ.” Làm gì có ai đốt cho vợ loại thế này.
Bạch Tu Nhiên sâu kín: "Con... Nghĩ đi đâu vậy?"
Bạch Khởi La: "Cha, cha, cha... Là chính cha nói!"
Bạch Tu Nhiên: "Cha đốt mấy đứa đó xuống chơi mạt chược với mẹ con!”
nói xong, lập tức bắt đầu lục lọi túi của mình. “Bây giờ giao thông tiện lợi, người đến người đi nhiều nên cái gì cũng đổi khác. Ngay cả chơi mạt chược cũng đổi mấy phương pháp mới rồi, anh sợ em chỉ biết chơi kiểu cũ, mất công bị người ta, à nhầm… bị đám ma kia nó cười em, cho nên anh viết hết mấy cách chơi mới gần đây cho em, em cứ từ từ mà đọc, lỡ có gặp mấy ma mạt chược mới chết xuống cũng không thua kém tụi nó.”
Y lấy một quyển vở đầy kín chữ từ trong túi ra bắt đầu châm lửa đốt, Bạch Khởi La an tĩnh ngồi ở bên cạnh, y nói tiếp: "Chờ em học xong, anh đốt xuống cho em thêm một mớ thanh niên trẻ khỏe nữa, mà em cũng đừng chơi với mấy đứa nó, mấy đứa này kỹ thuật kém lắm. Em đi tìm mấy con ma khác mà chơi, còn đám này với mấy đám trước em để họ làm vệ sĩ cho em. À đúng rồi, anh có đốt thêm đám vệ sĩ lực lưỡng lắm, em cứ đi chơi thỏa thích, không sợ gì cả!”
Y lại bắt đầu đốt vàng mã và hình nhân.
Bạch Khởi La lại không cảm thấy sợ chút nào, không biết vì sao, ngược lại cảm thấy có chút ấm áp, côngồi dưới đất, bắt đầu ôm đầu gối, sau đó cũng bắt chước cha cô đốt vàng mã.
"Cha, mẹ con đi chơi mạt chược còn mang theo vệ sĩ làm gì thế? Khoe khí thế à?"
Bạch Tu Nhiên: "Đây không phải là phòng ngừa bị mấy con ma khác ăn hiếp mẹ con sao? À quên nữa.”
Bạch Tu Nhiên còn nói: "anh có tìm một đứa con rể cho em rồi nè, là Phùng Kiêu mà anh nói với em lần trước đó, là Phùng Tiểu Ngũ. Tính tình cũng được lắm, rất hiếu thuận với em, thằng bé có viết một trăm cách chơi gian lận không ai biết cho em nè. Em đem về dưới mà xem, nếu thấy thích thì cứ chơi gian lận thoải mái, sẽ không bị phát hiện."
Y lại lấy ra một chồng vở!
Bạch Khởi La mở to hai mắt nhìn!
cô lại nhìn thêm lần nữa, đúng là thật sự giống bút tích của Phùng Kiêu.
Bạch Khởi La: "..............."
Bạch Tu Nhiên tiếp tục đốt: "Lỡ em có học không rành, khi chơi mạt chược bị người ta phát hiện cũng không sao, vệ sĩ em nhiều, tiền em cũng nhiều, vừa có thể dùng tiền hòa giải, vừa có thể dùng vũ lực hòa giải. Yên tâm, em tuyệt đối là con ma giàu có độc nhất vô nhị ở địa phủ."
Y lại bắt đầu đốt tiền: "Chồng của em bây giờ giàu hơn xưa rất nhiều, em cứ xài tiền thoải mái. À quên nữa, vài hôm nữa sẽ có thằng em rể ác độc của em nó xuống dưới. Nếu có thể, em nhớ dẫn theo nhiều vệ sĩ đánh nó một trận giùm anh! Kỳ thật anh muốn đánh nó lắm, nhưng thật sự là không thể để thằng đó què quặt mà đi kết hôn với em gái em được. Chúng ta muốn diễn kịch thì ít ra cũng phải diễn sao cho giống đúng không? Đương nhiên, nếu em cảm thấy vệ sĩ em không đủ, cứ mướn thêm mấy chục con ma khác. anh có tiền."
Bạch Khởi La lại sặc 1 cái: "Cha, sao cha lại cổ vũ mẹ đi đánh người?”
Bạch Tu Nhiên: "Thân thể mẹ con yếu ớt, ít ra cũng nên rèn luyện một chút. Đánh người là vận động rất ổn."

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Trở Lại Thập Niên 70 Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Trở Lại Thập Niên 70 Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Trở lại thập niên 70 không đủ ăn, không đủ mặc, vô cùng hoang vu.
Nhưng mà Từ Toa cảm thấy chính mình còn có thể ở lại nơi này thêm một vạn năm.
Ai bảo cô có một tòa thành thị hoang phế chứ.
Từ Toa nắm chặt chiếc xẻng nhỏ, đeo cặp sách nhỏ.
Thật nhanh đi vào khu dân cư.
Giàu to rồi.
Nơi này giống như chỗ ở của thần tiên vậy.
Căn nhà này tồn 30 cân gạo.
Căn nhà này cất giấu một rương vịt hút chân không.
Còn cả căn nhà này nữa, thế mà có cả thịt ba chỉ phơi khô?
Cất vào balo nhỏ, cô chính là đứa nhỏ giàu nhất thập niên 70.

Nghe nói gì chưa? Đứa cháu gái kia của bà Từ trở về rồi đấy, mẹ chết rồi, sao ba có thể không lấy vợ hai chứ? Thật đáng thương biết bao.
Nghe nói gì chưa? Đứa cháu gái kia của bà Từ bị đánh, đây không phải là việc làm của phụ nữ ư? Để Trần Nhị đánh, đáng thương biết bao.
Nghe nói gì chưa? Đứa cháu gái kia của bà Từ đi họp ở công xã, trên đường đi gặp phải hai nhóm người đang đánh quần chiến, bị tai họa rơi trúng đầu, đáng thương biết bao.
Nghe nói gì chưa? Cô con dâu của bà Từ nổi giận với cô cháu gái kia, nói không cho phép cô bé ăn cơm, đáng thương biết bao.
Từ Toa:???
Người qua đường giáp ất bính đinh: Đừng nói nữa, còn bị đánh oan vào trán đấy!
Tag: Thập niên, điền văn.
Chủ đề chính: Nỗ lực phấn đấu có thể thu được thành công.
Review:
Thiếu nữ Từ Toa bởi vì một vụ nổ lớn mà vượt qua thời không song song đến thập niên 70, cô rất thông minh phát hiện bản thân mình cũng chính là Từ Toa, nhanh chóng dung nhập vào trong gia đình, cảm nhận được ấm áp. Đồng thời Từ Toa cũng phát hiện ra bản thân mang theo một tòa thành thị hoang vắng đến.
Ở niên đại thiếu ăn thiếu mặc này, vật tư trong thành thị hoang vắng kia có thể làm được rất nhiều chuyện, trong lúc đó Từ Toa cũng gặp được y sĩ Giang Phong trong thành thị hoang vu, một người có thể chất đặc thù, hai người giúp đỡ lẫn nhau, cùng khích lệ cho nhau, tình đầu ý hợp, cùng nhau tiến bộ.
Hai người âm thầm làm rất nhiều việc tốt, thay đổi cuộc đời của rất nhiều người, làm cho tương lai của bản thân càng thêm xán lạn hơn.
Chuyện xưa mang theo nét hài hước, nhẹ nhàng, mỗi nhân vật đều có nét đặc sắc riêng của mình, thú vị đáng yêu, miêu tả sinh động về cuộc sống của giai đoạn thập niên 70, đồng thời cũng để cho người đọc cảm nhận được từng bước nỗ lực của nhân vật để trở nên giàu có.

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Cả Nhà Đều Là Dân Xuyên Không, Chỉ Có Tôi Là Dân Bản Xứ

Cả Nhà Đều Là Dân Xuyên Không, Chỉ Có Tôi Là Dân Bản Xứ

Văn án
Từ khi 6 tuổi, bé con Hứa Đào Đào đã có một thắc mắc:
• Nhà mình cùng nhà người khác không giống nhau,
• Ba mẹ mình cùng ba mẹ những đứa trẻ khác không giống nhau,
• Anh chị mình cùng anh chị những đứa trẻ khác cũng không giống.
Chỗ nào cũng không giống!
Mọi người hỏi: không giống chỗ nào?
Đơn giản là năm Hứa Đào Đào 4 tuổi, chị cô đã đánh chết được lợn rừng, cả nhà lén ăn thịt một tháng liền! Ăn muốn nôn!

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
Lại Mà Xem Nhóc Con Điềm Điềm

Lại Mà Xem Nhóc Con Điềm Điềm

Biên tập: Sabi & Qin Zồ
Tựa gốc: Xuyên thành niên đại văn ngốc bạch ngọt 《穿成年代文里的傻白甜》
Thể loại: Điền văn, xuyên không, sảng văn
GIỚI THIỆU
Ừm, Khương Điềm Điềm là một người lạc quan, cho nên việc ngủ một giấc tỉnh dậy, phát hiện mình xuyên không cũng không khiến cô khủng hoảng, lo sợ gì.
Hì hì, chỉ là xuyên qua một bộ truyện ở thập niên 60 thôi mà
Hì hì, thời đại này tuy có khó khăn chút, nhà chỉ toàn bốn vách tường, lại còn nghèo rớt mùng tơi nhưng cứ hướng về tương lai tưoi sáng, thế nào cuộc sống cũng sẽ tốt hơn thôi
Aiii, nhóc con đáng thương, giờ vẫn còn lạc quan như vậy.
Nhìn xem hiện giờ đã thảm tới cỡ nào rồi?!
Đến cả đối tượng hẹn hò cũng là người làm biếng vang danh cả thôn, cả gia đình còn bướng bỉnh không phân lý lẽ.
Lần đầu gặp gỡ, một màn gà bay chó sủa.
Lỗ tai Khương Điềm Điềm giật giật, mặt hé lộ lúm đồng tiền nho nhỏ, hân hoan nói: Được đó!
Mọi người: Vãi! Nhà ngươi mù à!
Khương Điềm Điềm: Quả nhiên ông trời vẫn yêu mình nha. Mình vậy mà lại là em dâu nữ chính, có thể đi theo nịnh nọt kiếm tiền, ăn thịt rồi! Tâng bốc á*, mình làm được!!!
*Ở đây tác giả dùng từ “彩虹屁” là ngôn ngữ mạng phổ biến sớm nhất vào năm 2017, chỉ cách các fan hâm mộ thổi phồng thần tượng của mình, cả người như báu vật, toàn bộ đều là ưu điểm. Nghĩa trên mặt chữ là đến cả thần tượng đánh rắm cũng có thể mặt không đổi sắc, khoác lác trôi chảy thành cầu vồng.
Gỡ mìn: Nam nữ chính đều là người hiếm có khó tìm trong mắt người khác.
Nhân vật chính: Khương Điềm Điềm, Trần Thanh Phong ┃ Phối hợp diễn: Tô Tiểu Mạch, A B C D nhà họ Trần.
Nội dung sơ lược: Sớm mai tỉnh dậy Khương Điềm Điềm chuyển kiếp vào tác phẩm về niên đại làm giàu. Đây là một thôn nhỏ ở Đông Bắc với phong cảnh thanh thủy hữu tình. Khương Điềm Điềm lạc quan, thoải mái thích ứng với cuộc sống, rất nhanh nhận được sự yêu mến của mọi người. Cô và Trần Tiểu Lục vừa gặp đã yêu, kết duyên vợ chồng, cắn chút hạt dưa mà xem trò vui, tựa cá gặp nước. Dưới sự dẫn dắt của nữ chính tác phẩm gốc, tức chị dâu năm nhà họ Trần, mà chạy về hướng cuộc sống mới giàu có, náo nhiệt. Tác phẩm nhẹ nhàng thú vị, tưng bừng sống động, tính cách nhân vật tươi sáng, ấm áp, tự nhiên, thuật lại việc nhà việc cửa vào cuối thập niên sáu mươi, hằng ngày vui cười.
Ghi chú về cách đặt tên truyện “Lại mà xem nhóc con Điềm Điềm”: Tụi mình thống nhất đặt tên theo tiêu chí vui như tinh thần truyện, và nói lên cả suy nghĩ của hai đứa luôn: lại đọc truyện đi~. ⊂( ̄▽ ̄)⊃ Nữ chính không phải con nít như ảnh minh họa.

Hương Tô Lật
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...