Truyện của tác giả - Điềm Thố Ngư

Cuồng Luyến Em

Cuồng Luyến Em

Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, sủng, HE, giới giải trí
Editor: Trương Mạn Vi
Ngày đào hố: 15/4/2020
Ca sĩ thiếu niên bệnh kiều x Phật hệ siêu cấp đẹp nghệ nhân xăm hình
[1] 
Nghe nói, có hai truyền kỳ ở Đại học Bình Xuyên.
Một là Lâm Thanh Dã - thiếu niên đã giành được giải Kim Khúc, mặc dù tính cách ương ngạnh, tác phong có chút phóng túng, bị khá nhiều phê bình, nhưng người hâm mộ nhiều vô số kể.
Hai là hoa khôi giảng đường, là "Ánh sáng của Bình Xuyên" - Hứa Tri Nam, là mối tình đầu quốc dân, ấm áp thiện lương, mọi người còn thường xuyên thấy cô ôm Kinh Phật lẩm bẩm.
(Có thể các bạn không biết, Nam trong tên chị là 喃, còn gọi là Nôm, đó là từ tượng thanh ám chỉ nói lẩm bẩm, rầm rì)
Hai người khác nhau như trời với đất, chẳng quen biết gì cả, mãi đến một ngày ngoài ý muốn lăn lên giường ——
Sau đó, Lâm Thanh Dã ngồi trên bậc thang, đầu ngón tay vân vê điếu thuốc, cười lưu manh mà lại ung dung: "A Nam, em theo tôi đi."
Mọi người cảm khái sau lưng, Hứa Tri Nam cũng chỉ là một mỹ nhân bình hoa, cuối cùng vẫn bị Lâm Thanh Dã hỗn đản đùa giỡn trong tay.
[2]
Lâm Thanh Dã comeback tổ chức show đi diễn, anh tỏa ra muôn trượng hào quang, fans bên dưới hò hét tên anh đến tê tâm liệt phế.
Cuối cùng là đến ending pose, anh quay lưng về phía fan hâm mộ, mồ hôi ướt đẫm, đằng sau lưng là một hình xăm lớn, đó là một cô gái.
Bức ảnh vừa đăng lên như càn quét mạng xã hội, mọi người sôi nổi bàn tán người phụ nữ trong hình xăm sau lưng Lâm Thanh Dã rốt cuộc là ai?
Cho đến khi một tổ chương trình nọ phát sóng livestream đột kích nhà Lâm Thanh Dã, chỉ thấy anh trần trụi nửa người trên ra mở cửa.
Khi xoay người đi vào phòng, fans theo dõi livestream cuối cùng cũng nhìn rõ hai chữ nho nhỏ bên dưới hình xăm của anh —— "A Nam"
Ngay sau đó, cửa phòng ngủ mở ra, một người phụ nữ xinh đẹp xuất chúng nhưng chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi của đàn ông, lim dim dụi mắt: "Lâm Thanh Dã, anh lại ném quần áo của em đi đâu rồi?"
Trong màn hình trực tiếp, gương mặt của người phụ nữ và hình xăm trên lưng Lâm Thiên Dã vừa vặn ăn khớp.
[3]
Lâm Thanh Dã 20 tuổi hào hoa phong nhã, không giống người thường, phong nguyệt vô biên.
Nhưng A Nam vừa cười với người khác một chút, anh liền bất tiết nhất cố (*) nhưng ghen tị đến phát điên.
(*) Bất tiết nhất cố: khinh thường, coi rẻ
Tôi muốn kéo em xuống địa ngục, nhưng lại phụng em như thần minh.
Xin chào, mình là editor mới~~

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Người Đẹp Trong Tay

Người Đẹp Trong Tay

Tên truyện: Người đẹp trong tay
Tác giả: Điềm Thố Ngư
Edit/beta: Bido’s project no.1
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, showbiz, giới nhà giàu, HE...
Văn án 1:
Năm ấy, ở bên đường, lần đầu tiên Trần Điệp gặp Văn Lương là vào năm mười sáu tuổi, thiếu niên đang thưởng thức chiếc mũ trên tay, đôi con ngươi đen nhánh, đứng đối diện nhìn cô từ trên cao xuống. Hồi lâu sau, anh cúi người, nhìn thẳng vào mắt cô.
“Đi theo tôi không?” Thiếu niên nói.
Trần Điệp thật sự đi theo anh, đi một lần đã sáu năm.
Thiếu niên lớn lên thành đàn ông, nuôi cô ăn nuôi cô uống, nuôi cô đi học, mà Trần Điệp lại bò lên giường của anh.
Văn án 2 by Sườn:
Mọi người đều biết Văn Lương bướng bỉnh khó trị, bất cần đời, nhưng nghe đồn trong nhà anh có một người đẹp là hoa khôi trường Điện ảnh, xinh đẹp rực rỡ, nhẹ nhàng thoát tục, tính tình bị anh chiều hư đến độ kiêu căng tùy hứng.
Hai người ai cũng có lòng riêng, đều ngầm hiểu rõ dù ngoài mặt vẫn ân ái khăng khít suốt bao năm.
Sau đó, Trần Điệp tốt nghiệp Đại học, phóng khoáng vẫy tay chào tạm biệt.
Còn cương quyết hơn cả lúc cô gật đầu đi theo anh.
Văn Lương châm thuốc, trong làn khói mịt mùng, anh ngước mắt lên, nhếch môi lạnh lùng khen cô: “Giỏi lắm.”
Sau khi Trần Điệp đi, Văn Lương vẫn hô mưa gọi gió, cuộc sống chẳng hề bị ảnh hưởng.
Ai nấy đều than cậu chủ nhà họ Văn quá đỗi bạc tình, ở chung với nhau bao năm mà chẳng hề để tâm.
Nhưng một ngày nọ, tin tức về hai người đứng bên đường bị tung ra…
Trên phố khuya, nữ diễn viên đang nổi tiếng Trần Điệp cho nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim mới ăn một bạt tai, bị người ta quay phim lại.
Trần Điệp tát xong, nhàn nhã đưa tay vuốt tóc, dùng giọng cực kỳ ngọt ngào, dịu dàng nói: “Tổng giám đốc Văn, tôi nhớ chúng ta đã chia tay lâu rồi cơ mà.”
Người kia chẳng những không giận mà còn dựa vào xe, liếm môi một cái, khen ngợi cô: “Báo con của anh ngay cả tát mà cũng giỏi vậy.”
Trần Điệp lạnh mặt nhìn anh, không nói chuyện.Văn Lương xưa nay có tiếng bất cần đời trong mắt người khác, cũng im lặng một chốc, sau đó khóe mắt từ từ đỏ lên.
Đôi tay anh run run, dè dặt kéo người kia vào lòng, gọi cô bằng cái tên thân mật chỉ mình anh biết: “Linh Linh, em đi theo anh đi.”
“Tất nhiên là tôi sẽ không cố hái trăng, tôi muốn ánh trăng phải chạy đến với tôi.”- Audrey Hepburn

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

[Chênh lênh 9 tuổi / em gái mềm mại x anh trai ăn chơi / hành trình theo đuổi vợ]
Thiếu gia nhà giàu x Thiên tài hội họa
[Văn án 1]
Hứa Ninh Thanh chính là một ông vua nhỏ ngang ngược, phóng túng, tự do. Bên cạnh là đám bạn ăn chơi, hay học theo mấy thói hư tật xấu, cả ngày chỉ biết trêu ghẹo, ôm ấp mỹ nhân trong lòng, không khác gì phế vật.
Ai cũng nghĩ cả đời này chẳng ai trị nổi anh, cho đến một ngày...
Hứa Ninh Thanh đen mặt tức tối đi tới tiệc sinh nhật của bạn mình, theo sau là một cô gái nhỏ.
Cô gái đáng thương kéo góc áo anh.
Ánh mắt xung quanh chằm chằm vào họ.
Hứa thiếu gia rót một ly rượu, ánh mắt dữ dằn: "Nói đi! Có phải cháu yêu sớm không? Cái thằng vừa nãy là ai?"
Mọi người: "..."
Ngài suốt ngày ăn chơi sa đọa còn dám dạy dỗ người khác à???
[Văn án 2]
Thường Lê có thích một người. Tính theo vai vế thì người đó là chú của cô, nhưng Thường Lê không thích gọi thế, bởi dù gì cũng kém chín tuổi thôi.
Hứa Ninh Thanh thường lười biếng dựa vào người cô, cố ý trêu chọc: "Không lễ phép gì hết, gặp trưởng bối sao không chào một tiếng."
Về sau bị Hứa Ninh Thanh chọc tới tức chết, Thường Lê mới giận dữ bỏ nhà đi.
Hứa thiếu gia một đời êm xuôi như mây trôi nước chảy lần đầu tiên cảm thấy bối rối đến vậy.
Thường Lê hất tay anh ra, ngẩng đầu lên. Cô im lặng một lát, sau đó mắt hạnh cong lên, cười ngọt ngào.
Bạn bè của Hứa Ninh Thanh đều chúc mừng anh cuối cùng cũng thoát khỏi cô bé phiền phức kia, trở lại với cuộc sống về đêm của người trưởng thành.
Nhưng một đêm nọ lại thấy Hứa thiếu gia uống rượu say mèm, đôi mắt đỏ hồng ôm lấy thằng bạn.
"Lê Lê, về nhà với chú có được không?"
[Văn án 3]
Lúc trước.
Thường Lê tới ở nhờ nhà Hứa Ninh Thanh, cô gái đáng thương xách hành lý đứng trước cửa.
Lát sau cửa bị mở ra. Một người còn mặc áo ngủ xộc xệch, để lộ lồng ngực và xương quai xanh tinh xảo, lông mày cau lại, cực kỳ không kiên nhẫn: "Ai?"
Thường Lê ngoan ngoãn trả lời.
Một giây sau, cửa "Ầm" một tiếng đóng lại, chỉ vọng về một câu: "Nhầm người rồi."
Sau này.
Hứa Ninh Thanh ôm cô gái ngồi lên đùi mình, giả vờ khóc lóc đáng thương, năn nỉ bạn gái nhỏ đừng ở trọ trong trường.
"Bảo bối ơi, đừng để anh ở nhà lạnh lẽo cô đơn mà QAQ."
# Nhìn thấy hàng vạn chiếc buồm mới tìm được linh hồn chân thành nhất #
Một chút lưu ý nhỏ:
1. Vai vế nam chính là trưởng bối của nữ chính, nhưng không có quan hệ huyết thống.
2. 1v1, cả hai đều sạch.
Tag: Hào môn thế gia, tình yêu sâu đậm (tình hữu độc chung), tinh anh nghiệp giới, ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thường Lê, Hứa Ninh Thanh | Vai phụ: | Khác:

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Căn Bệnh Mang Tên Em - Điềm Thố Ngư

Căn Bệnh Mang Tên Em - Điềm Thố Ngư

Độ dài: 88 chương 
Thể loại: Vườn trường, Ngọt sủng, HE.
Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S.Y
Nhân vật chính: Giang Vọng, Thời Niệm Niệm
Cre: La Stella
Edit: Tròn
Beta: Cải Trắng
Couple: Thiếu nữ bên ngoài mềm mại bên trong tàn bạo, trong trẻo nhưng lạnh lùng X Đại ma vương có bệnh về thính giác
Thời Niệm Niệm lần đầu gặp Giang Vọng là ở ngay cửa trại tạm giam. Thiếu niên lạnh lùng, vẻ mặt vô cảm, nhìn không ra tâm tình.
Sau lại nghe được chuyện xảy ra với Giang Vọng vào năm ngoái, đó là việc tai anh mất đi khả năng nghe. Vì chuyện này mà mọi người trong trường đều xôn xao một thời gian.
Thời Niệm Niệm cho rằng, người không thể trêu chọc nhất trong trường này là Giang Vọng.
Thời Niệm Niệm cho rằng, nét mặt Giang Vọng sẽ mãi mãi không biểu lộ ra sự háo hức.
Cho đến khi cô nhìn thấy Giang Vọng đau buồn.
Mùi rượu và mùi xà phòng giặt đồ trên người thiếu niên quyện vào nhau, tạo thành mùi hương đặc biệt mát lạnh mập mờ.
Hàm dưới anh căng chặt, ánh mắt nặng nề, kiềm chế, ẩn nhẫn thấp giọng nói bên tai cô:
"Cô nhóc hay nói lắp, bây giờ tôi rất muốn hôn em, có được không?"
**
Sau khi trưởng thành.
Trên thương trường Giang Vọng hô mưa gọi gió, thủ đoạn tàn nhẫn, là thương nhân số một, máu lạnh vô tình, còn không gần nữ sắc, tất cả mọi người nói chọc Giang tổng chính là tự tìm đường chết.
Cho đến khi buổi từ thiện ngày hôm đó kết thúc, người đàn ông này đi ra ngoài dưới vòng vây của mọi người, ánh mắt dừng lại.
Bước chân anh vội vàng, nhanh chóng đi qua mọi người, bước tới ven đường, đứng trước mặt người nọ, một tay ôm eo cô, khom lưng, đầu chôn sâu vào cổ cô.
Họ đã quen nhìn thấy dáng vẻ hô hoán của anh trên thương trường, nên rất ngạc nhiên khi giờ thấy anh dùng dáng vẻ hèn mọn hung hăng ôm lấy đối phương.
Cô gái giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu anh: "Giang Vọng."
Anh thấp giọng mắng, nhịn không được nghẹn ngào: "Em còn biết trở về."
Giây tiếp theo, bả vai anh run rẩy, như là khóc thút thít.
Trên đời này chỉ có một linh hồn sạch sẽ tinh khiết, cho dù cô có dần nhuộm tội ác hay không, đều là thuộc về anh.
Em là vọng tưởng của anh, anh nhớ mãi không quên.
Mọi người phán anh xuống địa ngục.
Nhưng em tuyên án anh vô tội.
P/S: Nam chính chỉ là tạm thời mất thính lực, sau này sẽ hồi phục.

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Hoa Hồng Đỏ Và Súng

Hoa Hồng Đỏ Và Súng

Tên truyện: [Trinh thám – Showbiz] Hoa Hồng Đỏ Và Súng
Hán Việt: Hồng Mân Côi Dữ Thương
Tác giả: Điềm Thố Ngư
Tình trạng: 75 chương + 4 ngoại truyện
Editor: Linh Nhi, Yyan
Beta: Linh Nhi
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, trinh thám, ngọt sủng, song khiết, showbiz, giải trí, thanh mai trúc mã.
Văn Án
Đội trưởng hình sự phong lưu nhưng không hạ lưu VS Tiểu yêu tinh bề ngoài quyến rũ nhưng bên trong tổn thương.
Cảnh sát hình sự VS Diễn viên.
Có rất nhiều nghi vấn tại vùng đất này.
Trong bóng đêm mênh mông, những thế lực có quyền lực nối tiếp nhau chôn giấu xuống đất những nỗi oan khuất, vô số lời khó nói bị chôn sâu dưới lồng ngực, vô số bí mật ẩn sâu dưới lòng đất không thể đưa ra ánh sáng, dần dần vùng lên.
Đằng sau, hy sinh trong đám cháy; Đằng trước, không khí sôi động bừng bừng.
Phiên bản chính thức:
Hạ Nam Chi vì muốn che giấu chuyện cô thích Kỷ Y Bắc, đã phải đáp ứng đưa phí bịt miệng cho một người bạn khác giới… để xua tan ý định kết hôn của mẹ cậu ta.
Vì thế cô nhấp môi nhìn quý phu nhân ngồi đối diện mình.
Quý phu nhân: 500 vạn! Rời xa con trai của tôi!
Hạ Nam Chi híp con mắt lại, cười rộ lên…
“Dì à, con và anh ấy là thật lòng yêu nhau, nên phải thêm tiền chứ.”
Cùng lúc đó, “phanh” một tiếng, cánh cửa bị mở ra.
Kỷ Y Bắc đứng ở trước cửa.
“Anh trai?”
Hạ Nam Chi sửng sốt một hồi.
Anh bước nhanh đến chỗ hai người, lấy giấy tờ tùy thân ra rồi ném lên bàn trà.
“Hạ Nam Chi, cô bị nghi ngờ có liên quan đến một vụ lừa đảo, cô phải đi theo tôi ngay lập tức.”
Lưu Ý:
1. Ngọt văn! Cốt truyện sẽ có chút lo lắng, nhưng đường tình cảm thì vô cùng ngọt ngào!
2. Nam nữ chính cùng nhau lớn lên dưới một mái nhà, ngụy anh em.
3. Giá trị thông minh và giá trị nhan sắc của nam nữ chính đồng thời rất cao!
Tag: thanh mai trúc mã, giới giải trí, ngọt văn, trinh thám, huyền nghi.
Vai chính: Kỷ Y Bắc, Hạ Nam Chi.

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Cố Chấp Sủng Ái

Cố Chấp Sủng Ái

Editor: Vee
Thể loại: Hiện đại, quân nhân, nam tính chiếm hữu lớn, như tên 
Tác giả nói lên cảm nhận của nam chính trong câu chuyện tình yêu của họ.
"Anh muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục."
- - Nhật ký của Lục Chu.

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
Trụy Lạc

Trụy Lạc

Văn án:
Chu Vãn x Lục Tây Kiêu
Mọi người ở trường trung học Dương Minh đều biết, Chu Vãn hướng nội yên lặng, Lục Tây Kiêu đường hoàng khó thuần.
Hai người khác nhau một trời một vực, đánh tám cái gậy tre đến cũng không ở cạnh nhau.
Ai cũng không nghĩ tới, có một ngày, hai người họ lại ở bên nhau.
Tiếp đó, lời đồn lại thay đổi một loạt.
Người như Lục Tây Kiêu, thay bạn gái như thay áo, Chu Vãn kia chỉ có tí khuôn mặt của mối tình đầu, chẳng qua nhất thời mới lạ, không được bao lâu sẽ làm Lục Tây Kiêu chán ghét.
Quả nhiên sau này, Chu Vãn chuyển trường, Lục Tây Kiêu vẫn chơi đùa bình thường như trước.
Tất cả giống như chưa từng xảy ra.
Mãi đến tận đêm say rượu đó, anh điên rồi mới gọi điện thoại cho Chu Vãn, cứ hết cúp máy lại gọi lại, cuối cùng Chu Vãn cũng nghe.
Cô không nói chuyện, Lục Tây Kiêu cũng im lặng.
Hai người phân cao thấp.
Đến tận khi Lục Tây Kiêu cúi đầu xuống, cố chấp bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng: “Chu Vãn, chỉ cần em nói một câu yêu anh, anh sẽ tha thứ cho em.”
Giọng nói của người con gái trong trẻo nhưng lạnh lùng, gọi tên anh: “Lục Tây Kiêu.”
Chỉ cần ba chữ kia, hốc mắt Lục Tây Kiêu đỏ lên.
Cô cực kỳ bình tĩnh nói: “Em không yêu anh, là em vẫn luôn lừa anh.”
Trong đoạn tình cảm này, Lục Tây Kiêu chưa bao giờ chiếm thế chủ động.
Anh chính là người bị chơi đùa.

Cú điện thoại cuối cùng kia, hai người ầm ĩ rất lớn.
Lục Tây Kiêu nói, Chu Vãn, đừng để cho anh gặp lại em, nếu không, anh nhất định khiến em phải khóc lóc cầu xin.
Sau này, lần nữa gặp lại là ở trên đường quán bar xa hoa truỵ lạc.
Lục Tây Kiêu lại trở nên bất cần đời, nổi loạn, đứng bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đang hút thuốc.
Trong nháy mắt, anh nhìn sang Chu Vãn, vẻ mặt bình tĩnh, dời ánh mắt đi, tiếp tục nói chuyện trên trời dưới đất với người bên cạnh.
Như là sớm đã quên.
Chu Vãn chỉ nói ba chữ, liền làm cho tất cả vẻ ngụy trang sụp đổ.
“Lục Tây Kiêu.” Cô vẫn như cũ, là giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng.
Lục Tây Kiêu ném điếu thuốc, bước nhanh đến phía trước, tóm lấy cổ áo Chu Vãn, đẩy người con gái dịu dàng điềm đạm lên tường, anh nổi giận đến nỗi trán nổi đầy gân xanh.
“Chu Vãn, em còn dám trở về, em còn dám trở về.”
Trên người anh pha lẫn mùi rượu cồn cùng mùi thuốc lá, nghiến răng từng chữ một, hỏi: “Có phải em muốn chết không?”

Luôn có người muốn em sắc màu rực rỡ, cũng muốn em nước bùn đầy mình.
Mặt ngoài: Người con gái ngoan ngoãn x Lãng tử
Thực tế: Người con gái phụ lòng x Lãng tử quay đầu
Tag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử

Điềm Thố Ngư
Ngược
Chị Gái Nhỏ

Chị Gái Nhỏ

Văn án:
Một câu chuyện về sự trưởng thành và cả chút chuyện xưa cũ.
Hạn lâu gặp được mưa rào, theo đuổi cùng với cả ước mơ của chính mình.
Nam chính ở giai đoạn trước: Lạc bá đạo
Nam chính ở giai đoạn sau: Lạc đáng yêu
Trong một trận đấu tranh giải quán quân, giữa một tràng tiếng vỗ tay, trọng tài giơ tay nhà vô địch trẻ tuổi nhất lên.
Mười phút sau, phóng viên sôi nổi lao về phía sau khán đài để phỏng vấn nhà vô địch quyền anh về việc giành được đai vàng.
Thế mà lại thấy nhà vô địch của bọn họ để trần nửa thân trên, cả người toàn cơ bắp, đang vùi mình vào trong lòng một cô gái.
Anh làm nũng mà gọi "Chị".
Cùng ngày công bố ra tin tức đó, ở trên mạng nổi lên một trận sóng to gió lớn, lại có thêm một cư dân mạng tung ra tin -- cô gái mà nhà vô địch quyền anh đang ôm ấy thế mà lại là một lưu lượng mới của giới giải trí, Trần Trừng.
Sau đó, khi Trần Trừng tham gia phỏng vấn, MC có hỏi: "Bạn và người bạn trai võ sĩ đó quen biết nhau như thế nào vậy?"
"À." Trần Trừng rũ mắt cười, "Có một ngày tôi về nhà, tình cờ nhặt được."
......
Ánh sáng dưới tầng hầm tối tăm, trên tường dán đầy tờ rơi quảng cáo về các dịch vụ điện nước bếp gas, đã bong tróc gần hết do thấm ẩm.
"Mẹ nó." Trần Trừng bị dọa nhảy dựng.
Ở cửa là một thiếu niên mặc áo ngắn tay màu đen, vết thương trên cánh tay và cổ không thể nào che giấu đi được, khóe miệng cũng phiếm tơ máu.
Trong không gian tăm tối, mái tóc đen của anh đã được nhiễm thành một màu sắc nhu hòa, sau khi giương mắt nhìn về phía cô, khóe mắt lại buông xuống

Điềm Thố Ngư
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...