Danh sách truyệntitle

Đã chọn
Ngôn Tình
Thể loại
Trạng thái
Thề Độc

Thề Độc

"Quang vương, phi tử đã được treo giữa cổng thành hơn ba ngày. Quang vương có muốn tiếp tục treo hay không?".
"Phi tử đã sống lại chưa?"
"Quang vương, phi tử đã thật sự qua đời."
"Không, không thể! Phi tử là "Yêu", không thể chết đi!"
Tôi đã chết.
Tôi từng có khả năng sinh, nhưng từ khi hắn đăng cơ trở thành vua, tôi bị giam cầm trong cung Tinh Tú và khả năng đó biến mất.
Trong tháng thứ 6 của sự giam cầm, hệ thống đã mang đến cho tôi tin vui.
Cuối cùng, tôi cũng có thể rời bỏ thế giới này, hệ thống nói.
"Thêm một lần, chúng ta hãy nhìn lại thế giới này, ký chủ."
Tôi đến cung đình của Hoàng đế, chứng kiến hắn đang ân ái cùng nữ chính. Tôi quay đầu nói với hệ thống.
"Hắn từng yêu thương tôi nhiều lắm."
Hệ thống gật đầu đồng tình.
"Đúng vậy, nhưng tình yêu đã chiếm giữ mọi sự. Hắn ưa chuộng quyền lực và nữ chính hơn cả ký chủ."
Trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nói với hắn.
"Vương Trường Thanh... chúng ta mong không gặp lại nhau trên con đường xuống hoàng tuyền... vĩnh viễn."

Lucky
Ngược
Giả Quý Tộc

Giả Quý Tộc

Dương Vi dùng mười ba năm để yêu Tống Triết.
Lần đầu tiên gặp gỡ, Dương Vi là cô bé mồ côi được mẹ anh thu dưỡng. 
Ngày ấy, cô đứng trong căn nhà lớn, trên người mặc bộ giáo phục đã sờn chỉ, dưới chân còn mang đôi giày vải lấm lem bùn đất. 
Tống Triết khi đó chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, đứng trên lầu mỉm cười đánh giá cô. Thiếu niên lớn lên rất đẹp, anh tựa như người từ trong tranh bước ra, làm cho người khác không nhịn được mà dõi mắt nhìn theo, nhất là khi nhìn thấy ánh sáng kiêu ngạo rực rỡ trong đôi mắt kia. 
Lúc đó, Dương Vi không biết rằng khoảnh khắc sơ ngộ ấy sẽ là khởi đầu cho tình cảm đơn phương mười ba năm của cô.
Người ta thường nói trong tình yêu, ai yêu trước người đó sẽ thua…
Mà Dương Vi thì đã định sẵn sẽ thua trên tay của Tống Triết. 
Cô yêu anh mười ba năm, là mười ba năm nỗ lực trả giá, là mười ba năm âm thầm chờ đợi. Vì dung nhập Tống gia, vì xứng với Tống Triết, cô cố gắng khoác lên cho mình một vỏ bọc quý tộc. Cô học đàn cello, học tiếng Pháp cùng tiếng Latinh, thành tích vĩnh viễn đệ nhất. 
Cô luôn tự khắc chế, giống như sợi dây đàn lúc nào cũng căng cứng, chưa bao giờ dám phóng túng chính mình.
Nhưng Tống Triết không thích cô.
Anh lúc nào cũng lạnh nhạt, chế giễu, hình như cô làm gì anh cũng khó chịu, bất mãn. 
Thật ra, chỉ cần anh đối tốt với cô một chút, cô liền vui vẻ thỏa mãn. Tống Triết thích cái gì, cô đều có thể cố gắng. Tính yêu của cô lúc đó vốn dĩ hèn mọn như vậy đấy.
Rồi ước mơ của Dương Vi cũng thành hiện thực, Tống Triết kết hôn với cô, cô trở thành Tống phu nhân được người người ngưỡng mộ. 
Dương Vi đã từng rất hạnh phúc, cô là bạn đời của anh, là người có thể đường đường chính chính cùng anh đi đến cuối đoạn đường. Cô từng nghĩ mình sẽ bên anh cả đời, dù khó khăn hay dễ dàng, dù vui vẻ hay bi thương…
Nhưng rồi, cô thua cuộc.
Cô không chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt mỗi khi anh nhìn cô.
Cô không chịu nổi những lần anh trào phúng nghi ngờ tình yêu của mình. 
Cô không chịu nổi những ngày cô đơn ngồi trong căn phòng trống vắng lạnh lẽo, vô vọng chờ đợi anh trở về. 
Dương Vi không chịu nổi, nên cô buông tay…
“Tống Triết, chúng ta ly hôn đi.”
Ngày nghe Dương Vi nói câu này, Tống Triết đã rất bất ngờ. Anh thản nhiên đến bình tĩnh…
“Là vì chuyện của Võ Luân sao, tôi cho rằng em sẽ không tức giận.” 
Anh cười đến ôn hòa “Như vậy đi, tôi sẽ cho người đính vé máy bay, chúng ta đi du lịch nước ngoài, em hết giận rồi chứ?”.
Anh cho rằng cô đang giận dỗi, nhiều chút kiên nhẫn dỗ dành, mọi chuyện rồi sẽ ổn. 
Khi ấy, Tống Triết không biết rằng, Dương Vi là nghiêm túc, đó là ngày mà cô bắt đầu học cách buông bỏ anh, học cách quên đi tình yêu mà cô đã dành cho anh. 
Nếu như thời gian được quay lại, nếu như Tống Triết biết được mình đã từng ngu ngốc đến như thế nào thì có lẽ anh đã không vì chút tâm lý phản nghịch, vì cái gọi là sĩ diện đàn ông mà ký vào đơn ly dị. 
Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng có nếu như…
Ngày anh và cô ly hôn, anh đã từng ngây thơ nghĩ sớm muộn gì cô cũng về bên anh, sớm muộn gì cô cũng quay về làm Tống phu nhân. 
Tống Triết khi ấy là một người đàn ông kiêu căng, tự phụ, anh cho rằng cô đã ở bên anh mười ba năm thì sẽ không bao giờ rời bỏ. Anh thói quen được cô đối tốt, anh thói quen nhận sự yên lặng trả giá từ cô…
Cô sẽ trở lại mà thôi
Nhưng rồi, Tống Triết phát hiện, từ khi Dương Vi rời xa anh, cô đã thay đổi rất nhiều. 
Cô hay cười hơn trước, lại quen được rất nhiều người bạn, thì ra cô là một người hài hước, có thể chọc cười người khác chỉ với vài lời nói. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Dương Vi sống động như thế, không còn một Dương Vi lúc nào cũng ưu nhã đến cứng ngắc mà đầy tự nhiên và vui vẻ. 
Còn Tống Triết, từ khi cô đi, anh có gì…
Là sự cô đơn, trống vắng, là thiếu mất một người luôn quan tâm chăm sóc, là mất đi một người vợ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ cô lại quan trọng với anh như thế.     
Lần đầu tiên, Tống Triết bỏ xuống sĩ diện, lần đầu tiên, Tống Triết chịu thua mà đi tìm Dương Vi…
“Dương Vi, trở về đi, chuyện ly hôn coi như chưa từng xảy ra.”
“Tôi không quen căn nhà không có em.”
“Tôi không quen nhìn em rời khỏi tôi.”
“Tôi không quen em đối xử tốt với người khác bỏ quên tôi.”
“Tôi không quen nhìn em cười với người khác.”

“Tống Triết, tôi đã từng yêu anh.”
“Sẽ thói quen… Chúng ta từng người sẽ tân sinh mới, cho nên, trở về đi…”
Dương Vi không còn yêu Tống Triết nữa rồi, cô sẽ không quay về bên anh. 
Đây là lần đầu tiên Tống Triết nhìn rõ sự thật như vậy. 
Mười ba năm qua, Tống Triết đã làm rất nhiều chuyện sai, rõ ràng là yêu lại vì chút kiêu ngạo, tự tôn mà trốn tránh thừa nhận, rõ ràng là không thể sống thiếu cô lại vì khúc mắc ngày xưa mà hết lần này đến lần khác tổn thương đến không thể vãn hồi. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
Mãi đến bây giờ, Tống Triết mới hiểu Dương Vi là gia đình của anh, là một nửa linh hồn còn lại, một khi anh mất đi cô nhân sinh liền không bao giờ hoàn chỉnh…
Tống Triết phát hiện, từ trước đến giờ anh đều chưa từng chú ý cô, cũng không hiểu biết cô, hai người sở dĩ đi đến ngày hôm nay, anh là người có lỗi. 
Anh của quá khứ là người ích kỷ, ỷ vào cô thích anh liền làm xằng làm bậy. Anh chưa từng thấu hiểu nên một lần lại một lần thương tổn cô.
Anh khi ấy vì khúc mắc của quá khứ mà phủ nhận tình cảm của bản thân. Lúc nào cũng sợ cô biết, kỳ thật anh yêu cô…
Sợ phần nội tâm này bị mọi người nhìn thấu.
Sợ phần cảm tình này bị cô biết, lại không chiếm được đáp lại.
Cô từng từ bỏ anh, anh cũng đã nói không cần cô, nhưng đến cuối cùng, chung quy anh vẫn yêu cô.
Điều này đối với Tống Triết mới hai mươi tuổi chưa hiểu sự đời là vô cùng nhục nhã… Nên anh trốn tránh, để rồi mất đi cô.
Dương Vi là mười ba năm quá khứ của Tống Triết, là vĩnh viễn tương lai của anh. Nếu tổn thương đã hình thành, xin hãy cho anh cơ hội để bù đắp…
Anh sẽ nhanh chóng học làm món cô thích ăn.
Anh sẽ nhanh chóng tìm hiểu sở thích của cô, từ âm nhạc, điện ảnh cho đến sách báo.
Anh sẽ nhanh chóng học cách hiểu được hàm ý trong từng lời nói của cô.
Anh sẽ nhanh chóng học cách khắc chế cảm xúc của chính mình, áp chế những lời nói luôn tổn thương người khác.
Anh đã học xong lời nói xin lỗi, học xong việc đặt bản thân mình vào vị trí của cô để thấu hiểu, đã học xong khắc chế, học xong ẩn nhẫn.
Rồi sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ học xong tất cả những gì cô thích, trở thành mẫu người cô thích, để cô có thể thêm một lần nữa bắt đầu yêu anh. 
Dương Vi, trước đây là tôi ỷ vào em thích tôi nên tùy ý làm bậy. Bây giờ đổi lại tới lượt em, tôi cho phép em ỷ vào tôi thích mà tùy hứng kiêu ngạo, có được không?

Mặc Thư Bạch
Ngược
Dạ Lưu Dư Bạch

Dạ Lưu Dư Bạch

Lê Dạ Quang tin chắc rằng trên đời này không có việc gì khó, chỉ cần có thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng sau khi gặp Dư Bạch, cô mới nhận ra, niềm vui theo đuổi danh lợi không sánh bằng một nụ hôn nơi núi sâu hoang dã. Một bức tranh đẹp cần được bảo quản sạch sẽ, đời người cũng nên như vậy.

Mạc Hề
Ngôn Tình
Tài Tử, Giai Nhân, Thích Khách Và Công Chúa

Tài Tử, Giai Nhân, Thích Khách Và Công Chúa

TÀI TỬ, GIAI NHÂN, THÍCH KHÁCH VÀ CÔNG CHÚA
Tên gốc: Tài Tử, Giai Nhân, Thứ Khách Hòa Công Chủ - 才子、佳人、刺客和公主
Tác giả: Dạ Thư - 夜书
Độ dài: 5 chương
Thể loại: truyện ngắn, ngôn tình, cổ đại, hài hước, tình cảm, ngọt sủng, HE, cung đình hầu tước, ngôi thứ ba
Giai nhân ở thành Đông đã đến tuổi thành thân, được cha mẹ gọi vào nhà chính.
Cha nàng ân cần giảng dạy. Xích đu ở hậu viện đã dựng xong rồi, hai nha hoàn khỏe mạnh cũng đã tìm được rồi. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nàng đều phải ra hậu viện chơi xích đu, để rồi gặp một tài tử đang ngâm thơ phía bên kia tường, vừa thấy đã thương, sau đó cùng hắn trốn nhà ra đi. Xong xuôi hết kịch bản này thì coi như đã gả làm vợ người ta.
Giai nhân hoang mang ngơ ngác: "Xích đu? Tài tử? Bỏ trốn? Kịch bản này ở đâu ra?"
"Hí kịch đều viết như vậy mà. Tiểu thư khuê các người nào cũng làm theo như thế."
Ồ, tất cả tiểu thư khuê các đều phải làm như vậy sao? Giai nhân tấm tắc lắc đầu: "Vậy ta không làm tiểu thư khuê các. Ta thích Vương Nhị làm thợ mộc ở hậu viện. Hắn điêu khắc con khỉ còn giống khỉ hơn cả khỉ. Ta muốn sinh khỉ con cho hắn!"
Thế là giai nhân bị cha mẹ cấm túc trong phòng.
Vương Nhị sơ ý làm hỏng xích đu. Giai nhân lấy ra tay nải chuẩn bị từ trước, đắc ý mà cười: "Xích đu hỏng rồi, ta không thể cùng bỏ trốn cùng tài tử. Chỉ đành để ngươi dẫn ta đi trốn vậy."
Vương Nhị gãi gãi đầu: "Vậy cũng được."
Thế là giai nhân và Vương Nhị trốn nhà ra đi.
Cảnh báo: Đây là một câu chuyện hết sức vô tri, cần bỏ não ra trước đi đọc. 

Dạ Thu
Ngôn Tình
Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Tác giả: Sơn Chi Tử
Nguồn: Wikidich - Converter: Reine
Số chương: 97 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp.
Văn án
Thương Nhung sinh ra là đích nữ Vinh Vương phủ, lúc chào đời trời sinh dị tượng, đến một tuổi bị ôm vào hoàng cung, phong làm Minh Nguyệt công chúa.
Thuần Thánh năm thứ 31
Xa giá thiên tử nam tuần, gặp phải phản quân đánh lén, Minh Nguyệt công chúa đi theo lưu lạc Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
"Ngươi khát?" Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, "Không bằng ăn một miếng?"
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, "Dơ."
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, "Ngươi không chê ta dơ?"
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác -- nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
- -
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: "Ngươi thật phiền toái."
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
"Thực xin lỗi." Thương Nhung chân thành xin lỗi.
"Không quan hệ." Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
- -
"Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
- - mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt."
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
Côn Luân Ma Chủ

Côn Luân Ma Chủ

Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Giới thiệu:
Ngậm muỗng vàng sinh ra, có phải là một điều thật sự hạnh phúc???
Đối với Lâm Diệp thì đó thật là một điều đáng giá để vui vẻ, bởi vì hắn có thể sống một cuộc sống tự do tự tại, không phải lo lắng mưu sinh.
Nhưng mọi thứ đều thay đổi, từ khi hắn sử dụng mũ trò chơi mà hắn mong đợi, sau đó chiếc mũ nổ tung...
Mọi thứ chưa kết thúc,
Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới, Lâm Diệp vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã không còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi.
Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết.
Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ?
Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng.
Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân?
Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”

Phong Thất Nguyệt
Ngược
Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công

Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công

Thể loại: ngôn tình, hài hước,xuyên không, nữ phụ hệ thống.
Editor: SakuraIto
Nội dung chính trong truyện kể  về hành trình của nữ chính được hệ thống hỗ trợ xuyên vào các thế giới của các tiểu thuyết khác nhau bằng giọng văn vui vẻ hài hước.
Có hải bạn ghét nữ chính Bạch Liên Hoa,hay thánh mẫu   ?
Bạn ghét nam chính là con lai của n quốc gia với n+1 thân phận?
Bạn ghét các tình tiết như đi 3 bước nhặt được 1 bàn tay vàng nhỏ, 5 bước một bàn tay vàng lớn, 10 bước lên đỉnh nhân sinh?
Bạn thích, nữ chính lưu manh, hệ thống bán manh, xuyên nhanh rất nhiều thế giới!!!
Nhảy hố thôi nào! Chính văn đã hơn 4000 c và còn đang tiếp tục ~ Hoan nghênh hoan nghênh ~
Văn án
Hệ thống: “Chúc mừng ký chủ, xé nát mặt bạch liên hoa +10086, vinh danh nhận được danh hiệu “ Chuyên gia hủy đi CP ”
Cố Thiển Vũ: “……”
Hệ thống: “Chúc mừng ký chủ, vả mặt nữ chính tâm cơ +10086, vinh danh nhận được danh hiệu “ Dũng sĩ hủy đi CP ”
Cố Thiển Vũ: “……”
Hệ thống: “Chúc mừng ký chủ, ngược tra +10086, vinh danh nhận được danh hiệu “ Tiểu kiên cường, một lòng không đổi, hủy đi CP ”
Cố Thiển Vũ: “……”
Hệ thống tỏ vẻ, luôn có điêu dân mắt mù muốn hại Thiển Vũ nhà chúng ta. Hừ!

Đài Chi Mộng
Ngôn Tình
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Tác giả: Yêu Nguyệt Dạ
Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Tình yêu.
Văn án
Bị người bỏ rơi, Tần Lãng lại thành ba ba trong miệng của hoa khôi kiêm học sinh ưu tú toàn trường, Tô Thi Hàm.
Đột nhiên lại thăng chức, Tần Lãng ngạc nhiên vô cùng, chợt nhớ lại, năm ngoái trong buổi làm quen hai trường, Tần Lãng đã uống say, dường như lúc đó đúng là đã ở cùng với Tô Thi Hàm.
Tần Lãng vẫn là sinh viên đại học, chỉ có gương mặt đẹp trai thì làm sao có thể nuôi sống lão bà và đứa bé?
Tân thủ vú em không cần sợ, vú em hệ thống online.
Cùng trong bụng bảo bảo chào hỏi, ban thưởng kí chủ tiền mặt 2 vạn.
Cho bảo bảo dưỡng thai, ban thưởng kí chủ ca hát kỹ năng.
Cho bảo bảo làm đồ chơi thủ công, ban thưởng kí chủ điêu khắc kỹ năng.
...
Trong lúc bất tri bất giác, Tần Lãng tại mang bé con trên đường thành toàn năng chuyên gia!

Yêu Nguyệt Dạ
Ngôn Tình
Cô Gái Địa Ngục

Cô Gái Địa Ngục

Tên Hán Việt: Khai Quan Hữu Hỉ: Minh Phu Cầu Phóng Quá
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE
Edit: Frenalis
Văn án
Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.
Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là 
"Vẽ người giấy giống như cô đi!"
Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…

Thôn Quỷ Đích Nữ Hài
Ngôn Tình
Hoa Kiều

Hoa Kiều

Một năm trước, Thư Quân hứa hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, ai nấy đều vô cùng hâm mộ. Nàng cẩn thận từng li từng tí vun vén cho mối hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, kiếm chút vinh quang cho tam phòng.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.

Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.

Hi Văn
Ngôn Tình
Tình Yêu Tác Hợp

Tình Yêu Tác Hợp

(tên thân mật: Em chồng trà xanh) 
Tác giả: Từng tuần trôi qua
Dịch giả: sylvia
Thể loại: Đoản, ngôn tình, HE, 1vs1
Văn án
Tôi và Đoàn Châu kết hôn gần một năm, nhưng quan hệ giữa chúng tôi vẫn lạnh nhạt và xa cách.
Tôi biết anh ấy vốn không thích tôi, trùng hợp ngay lúc này mẹ chồng lại đưa em gái nuôi trà xanh của Đoàn Châu đến nhà chúng tôi.
Vốn định nhân dịp này ly hôn luôn, nhưng tôi không ngờ tới em gái nuôi không phải được cử đến để đu bám Đoàn Châu, mà là tôi.
Đúng lúc Đoàn Châu nhận được chỉ thị cử đi công tác.
Em gái liền thân mật kéo cánh tay tôi, ngọt ngào cười, "Tốt quá, vậy tối nay em sẽ ngủ cùng với chị dâu nhé."
Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Đoàn Châu lại hủy bỏ kế hoạch đi công tác, anh tách hai chúng tôi ra, hung dữ nói với em gái, "Đêm nay chị dâu em ngủ cùng anh."

Từng tuần trôi qua
Ngôn Tình
Bé Hoàng Yến Nhà Thái Tử Gia Bắc Kinh

Bé Hoàng Yến Nhà Thái Tử Gia Bắc Kinh

《BÉ HOÀNG YẾN NHÀ THÁI TỬ GIA BẮC KINH》
Tác giả: 少女絮絮念
- --------------------------------------------------------
Tôi là bé chim hoàng yến duy nhất bên người thái tử gia Bắc Kinh.
Một ngày nọ, tôi tình cờ nhìn thấy trên màn hình điện thoại của thái tử gia có một dòng tin nhắn vô cùng mập mờ:
[Chồng yêu, tối nay em đợi anh ở chỗ cũ nha~~~]
Tôi ngơ ra một lúc rồi bình tĩnh khóa màn hình lại cho hắn.
Thái tử gia ngày nào cũng quần quật làm việc đến mệt mỏi, ra ngoài chơi với mấy em gái khác thôi có gì đâu?

Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Tên: Phải chăng là cố nhân đến
Tác giả: Tô Miên Thuyết
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Nhẹ nhàng, Tình cảm, Đoản văn, SE, Ngược tâm.
Nguồn: Tấn Giang
Độ dài: 3 chương
Editor: Miêu Miêu đi lạc
Giới thiệu:
Gia Hưng Song Kiếm Các, Đỗ Nguyên Kỳ Tử Ước sinh ra vào năm Thành Hoá thứ mười chín. Đỗ Tử Ước, vốn là người Gia Hưng, là con trai dòng chính thứ ba của thương nhân bán muối Đỗ Biện, phong lưu từ nhỏ, không biết mỏi mệt, biết nhìn bảo vật, vung tiền như rác. Toàn bộ trân bảo của hai triều Hoằng Trị, Chính Đức, phân nửa đều ở trong Song Kiếm Các. Tử Ước vẽ tranh rất đẹp, học hỏi những người đương thời để mà luyện được bút ý của người vẽ, truy tìm dấu tích của thời Đường, kiệt tác xuất chúng lúc đương thời. Ấy vậy mà làm người lại bủn xỉn, kết oán với giới quan viên, phải chăng cũng là bản tính của thương nhân. Năm Chính Đức thứ mười một, Song Kiếm Các bị cháy, hơn nửa đồ sưu tập biến thành tro tàn, vào thời điểm đó có thể coi là thảm hoạ với kẻ văn nhã. Tử Ước cũng đã tạ thế, năm bốn mươi ba tuổi. Một đời lẻ bóng, sản nghiệp rơi vào tay huynh đệ, chẳng mấy chốc đã bị chia cắt mổ xẻ, điêu tàn hầu như chẳng còn lại gì.
- ---《Bản ghi chép cũ bị thất lạc》
Vào năm tám tuổi, y dùng một hạt vừng vi điêu, mở ra thế giới cho nàng. Năm đó, y hai mươi lăm tuổi, gia tài phong phú, có mắt nhìn báu vật, sở hữu một toà lầu đầy trân phẩm bảo vật.
Vào năm mươi hai tuổi, y đưa cho nàng một cây bút lông thỏ, truyền dạy nghệ thuật cho nàng. Năm ấy, y hai mươi chín tuổi, tài hoạ tuyệt đỉnh, tuổi trẻ phong nhã, đứng đầu Giang Nam.
Vào năm mười sáu tuổi, y vẽ một bức hoa sơn trà cho nàng, từ đó trở đi không còn gặp nàng nữa. Năm đó, y ba mươi ba tuổi, gia cảnh sa sút, đóng cửa không tiếp khách, ngày ngày chỉ làm bạn với cổ vật.
Trong lòng mỗi người luôn có những mong mỏi thầm kín, khi chưa nói thành lời không thể phân định hình dạng rõ ràng. Nhưng sau khi đã nói ra, thì đã không kịp nữa rồi.
[Hoàn toàn là hư cấu, xin đừng kiểm chứng]
Tag: Chính kịch
Một câu tóm tắt: Phải chăng là cố nhân đến.

Tô Miên Thuyết
Ngược
Có Câu Chuyện Nào Siêu Ngọt Ngào Không?

Có Câu Chuyện Nào Siêu Ngọt Ngào Không?

Thể loại: Hiện đại, truyện ngắn, ngọt sủng, HE, 1vs1, nhẹ nhàng, tình cảm, ngôn tình, showbiz
Người người đều nói thái tử trong giới Bắc Kinh là người lạnh lùng, cao quý khó gần.
Nhưng chỉ có tôi mới biết.
Bản chất anh chỉ như một đứa trẻ hay khóc nhè mà thôi.
Chỉ cần tôi không ôm hoặc hôn anh, anh liền khóc đến tận nửa đêm.
Chỉ cần tôi không công khai mối quan hệ với anh, anh liền ầm ĩ đến nghiêng trời lệch đất.
Chỉ cần tôi bị người đàn ông khác nhìn dù chỉ một chút, anh liền cầm lấy tấm lụa trắng ra đe dọa tôi...
"Em không được phép trả lời tin nhắn của anh ta!"
"Bằng không anh sẽ c.h.ế.t cho em xem! Huhu~"

Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ

Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ

Bạn đang đọc truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ của tác giả Chi U Cửu.
Trích đoạn:
Năm mười lăm Cảnh Diệu.
Tháng chín, Vân Châu gió cát bắt đầu chìm trong gió lạnh. Chiết Tịch Lam mang theo một cái cung sừng trâu trên lưng xuất phát từ thôn trang ở ngoại thành, nàng bất chấp gió cát lần lượt trèo qua từng sườn núi đất vàng này đến sườn núi đất vàng khác, cuối cùng cũng đã tới cổng thành phủ Vân Châu.
Nàng phong trần mệt mỏi, áo ngoài màu đỏ thắm trên người còn có miếng vá, ủng dưới chân hẳn là vừa giẫm qua vũng bùn, ướt một mảng, phía trên bị bùn bám vào, đi một bước vung ra một chút, nhìn có hơi chật vật, chỉ có điều sắc mặt nàng lại rất lãnh đạm, ánh mắt nhàn nhạt, vẻ mặt rất bình thản.

Chi U Cửu
Ngôn Tình
Phu Quân Xấu Xí

Phu Quân Xấu Xí

Ta kết hôn, đối tượng là thủ lĩnh tộc Nữ Chân nhưng rất xấu xí.
Hắn là người Man Di, dáng người cao to, trên má phải có một vết sẹo lớn bằng ngón cái.
Ta là đứa con riêng không được yêu thích nhất Vương phủ. Từ nhỏ mẹ đã bảo ta nhìn người không thể chỉ dựa vào bề ngoài. Lần đầu ta gặp gỡ phu quân đã biết hắn tuy hung dữ nhưng là người tốt.
Thế nên ta quyết định thích hắn, mặc kệ hắn xấu xí, cũng như lời đồn hắn... không được.
.......
Tác giả: Đinh Thập Tam
Thể loại: Cổ đại, nhẹ nhàng, ngọt ngào, HE

Đinh Thập Tam/丁十三
Ngôn Tình
Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà

Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà

Chúng ta chạm tay tới đích, nhưng ngoảnh lại đã lạc mất nhau.
___
Nếu nói tới hai người đang rất nổi trong giới showbiz hiện tại, nữ phải nhắc tới Lâu Ngữ, nam chắc chắn là Văn Tuyết Thời.
Thế nhưng họ lại chẳng quen nhau.
Lần hợp tác duy nhất giữa hai người là bộ phim mạng vớ vẩn quay lúc họ vừa ra mắt, về sau cả hai không còn liên lạc nữa.
Nào ngờ mấy năm sau, họ đã hợp tác lần nữa trong một chương trình truyền hình thực tế.
Văn Tuyết Thời mặc vest, vẻ mặt hoà nhã đưa tay về phía Lâu Ngữ, cười nói: “Đã lâu không gặp.”
Cô cũng mỉm cười đưa tay ra bắt.
Hai người nắm tay nhau như chuồn chuồn đạp nước, lịch sự lại xa cách.
Không giống như năm đó, trong căn nhà thuê chặt chội, anh bấu tay cô tới đau nhói. Hai người chen chúc trên chiếc sofa cũ, cùng nhau hút chung một điếu thuốc.
Đó là khoảng thời gian còn trước cả khi quay bộ phim mạng kia.
Họ làm diễn viên đóng thế bóng* cho diễn viên chính, chỉ khi máy quay tắt họ mới có tư cách xuất hiện trước ống kính.
*Là những người đứng vào vị trí cố định cho diễn viên chính khi nhân viên phim trường điều chỉnh vị trí đứng hoặc ánh sáng, đạo cụ cho cảnh quay của diễn viên chính.
Khán giả không hề biết trong tấm áp phích phim điện ảnh nổi rần rần năm đó, bóng lưng của nam nữ chính lại chính là anh và cô.
Ngày bộ phim ra rạp, Văn Tuyết Thời đã chụp lại tấm áp phích đó, viết một câu giới thiệu cho tài khoản mạng xã hội của mình: “Em mãi mãi là nữ chính không ai biết tới của anh.”

Nghiêm Tuyết Giới
Ngôn Tình
Sau Khi Ôm Nhầm Bạn Trai

Sau Khi Ôm Nhầm Bạn Trai

SAU KHI ÔM NHẦM BẠN TRAI
_______________________
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, tình yêu
Số chương: 22 chương
Editor: Thư Ngố - Góc Của Ngố
_______________________
GIỚI THIỆU
Vu Hạ nhận được tin nhắn của bạn trai bảo đang ở dưới lầu.
Cô mặc đồ ngủ, khoác thêm áo, không đeo kính, phi nhanh xuống dưới.
Bên cạnh bồn hoa dưới lầu là một bóng người cao gầy, mặc chiếc áo khoác cô tặng.
Cô chạy tới ôm lấy anh, mừng rỡ nói: “Sao anh lại đến đây?”
Cơ thể người đàn ông hơi cứng đờ, chau mày cúi đầu.
Cô đối diện với một khuôn mặt đẹp trai xa lạ.
“…”
Xin lỗi, tôi ôm nhầm người.

Mạch Ngôn Xuyên
Ngôn Tình
Khi Giỏi Giang Đụng Độ Ngổ Ngáo

Khi Giỏi Giang Đụng Độ Ngổ Ngáo

Tên truyện: Khi giỏi giang đụng độ ngổ ngáo
Tác giả: Nam Già Ba Ngõa Ngộ Kiến Á Đinh
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, học đường, 1v1, HE
Số chương: 15 chương
Chuyển ngữ: Thanh Ninh
– Edit: Quýt, yyds
– Beta: Maria, Amin
GIỚI THIỆU TÓM TẮT
Lúc đang xem phim, tôi chạm phải tay của đại ca trường ngồi bên cạnh trong hộp bắp rang của mình.
Đầu ngón tay ấm áp, nhẵn mịn.
Cái tay kia… còn cố ý cọ vào tay tôi nữa chứ!!
Tôi như bị điện giật, chuẩn bị rút tay về.
“Đây là bắp rang của tôi…” Tôi nhấn mạnh.
“Ừm~” Đại ca trường kéo dài giọng, mặt đầy vẻ đương nhiên.
Thậm chí… còn nắm chặt tay tôi.
Tôi giả vờ như mình là con gái nhà lành nhưng trong lòng tôi đang vui sướng tột độ: Thằng nhóc, tôi muốn tán anh từ lâu lắm rồi!

Nam Già Ba Ngõa N...
Ngôn Tình
Độc Sủng

Độc Sủng

Một năm trước Thư Quân đính hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, mọi người cực kỳ hâm mộ. Nàng vô cùng cẩn thận giữ gìn hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, tranh thủ cho tam phòng một chút tiền đồ.
Các cô nương Thư gia không ai cam lòng nhìn vinh hoa phú quý rơi hết vào nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ bày mưu dan díu với Thế tử Hoài Dương Vương, ép Thư Quân từ hôn. Thư Quân nhìn vị hôn phu kia tùy ý bừa bãi ôm đường tỷ, hốc mắt đỏ lên, xoay người trả lại tín vật đính hôn cho hắn ta.
Nàng rầu rĩ không vui trốn đi Trích Tinh Các uống rượu, say đến hồ đồ, gặp được một nam nhân cao lớn xuất chúng. Trong bóng đêm, nam nhân cao quý, uyên bác trầm tĩnh, nàng nhìn đến mất hồn, ma xui quỷ khiến túm hắn lại hôn một cái.
*
Đương kim Thánh Thượng Bùi Việt là con út của Thái Thượng Hoàng, cũng là đích hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng thoái vị, Bùi Việt mở rộng bờ cõi, thay đổi cơ cấu quan lại, thành tựu về quân sự và dân sự chỉ có hơn chứ không kém. Thái Thượng Hoàng cùng với mấy nhi tử lớn sống mơ mơ màng màng, không nhạc không vui, việc duy nhất khó giải quyết, đó là Hoàng Đế đã qua tuổi 27, vẫn chưa lấy vợ.
Văn võ cả triều và Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dụ dỗ Hoàng Đế tham gia tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đi, lại ở Trích Tinh Các bị một cô nương xa lạ đùa bỡn. Hắn giữ được chiếc khăn tay của người nọ, thu hết sự quyến rũ của nàng vào đáy mắt, quay người đi.
Rốt cuộc có một ngày cung yến, Bùi Việt nhìn thấy tiểu cô nương kia mặt mày sáng rỡ nói cười với người khác, đáy mắt luôn bình tĩnh của hắn xuất hiện gợn sóng hiếm thấy.
Đối tượng kết hôn của nàng, Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đi đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Thỉnh an hoàng thúc....”
Bùi Việt nắm chặt thánh chỉ tứ hôn, nheo mắt lại.
***
(Nam nhân cao quý lạnh lùng theo đuổi vợ hằng ngày, tuổi tác chênh lệch, hình thể chênh lệch, ngọt sủng, song xử)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, cực sủng.
Tag: Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn, Sảng văn
Một câu tóm tắt: Lão nam nhân thiên vị.
Lập ý: Gặp được khó khăn phải kiên trì không ngừng

Hi Văn
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...