Danh sách truyệntitle

Đã chọn
Đông Phương
Thể loại
Trạng thái
Tôi Là Âm Dương Sư

Tôi Là Âm Dương Sư

Thể loại: Sảng Văn, hiện đại.
Giới thiệu
Có những người, theo thời thế mà thay đổi, thái bình thì tìm nơi hẻo lánh để sinh hoạt, khi loạn lạc thì xuống núi hỗ trợ chúng sinh...
Trên người không thiếu pháp bảo, không sợ quỷ ma, âm dương đi lại, không nơi nào e ngại.
Họ thông thạo thuật phong thủy, nhuần nhuyễn thuật âm dương, tay cầm Âm Sai Lệnh, hông đeo Trảm Linh Đao, diệt tai họa, độ oan hồn, mở cửa địa ngục, tiễn đi đầu thai...
"Nhà ngươi tội ác tày đình, táng tận lương tâm, ta sai phán ngươi canh ba bỏ mạng, canh năm diệt hồn, không được vào luân hồi, không được đầu thai."
“Nhà ngươi tích đức làm việc thiện, sống thọ và chết tại nhà, nay bần đạo đưa ngươi đi đầu thai, phúc phần còn lại con cháu hưởng ba đời không hết,

Hoa Tiến Tửu
Đô Thị
Phong Thủy Đại Sư

Phong Thủy Đại Sư

Bạn đang đọc truyện Phong Thủy Đại Sư của tác giả Túy Hựu Hà Phương (Say Thì Có Làm Sao). "Đại sư! Xin ngài đấy! Khẩu hạ lưu tình một chút được không vậy?!!!"
Đại sư phong thủy Kiều Quảng Lan, chuyên môn vững chắc, bề ngoài xuất chúng, trong ngoài vẹn toàn, không chỉ biết rành rẽ tìm nơi bảo địa, đoán hung cát, bắt yêu trừ quỷ,...không gì làm khó được đại sư.
Người tài giỏi như thế nhưng vẫn có một khuyết điểm cực kì chí mạng: miệng độc.
Cảnh thứ nhất: một đóa hoa bạch liên nhu nhược tìm hắn, xin phù chú cầu tình duyên nói: "Anh ấy đã có gia đình, nhưng tôi thật sự không thể quên được..."
Kiều Quảng Lan: "Không sao đâu, nhịn thêm chút đi. Tới lúc chết rồi thì có muốn cũng không nhớ được nữa đâu"
Cảnh thứ hai: nhà hào môn số một của thành phố mời hắn dự tiệc sinh nhật, niềm nở nói: "Tôi đã lớn tuổi rồi, một năm cũng chỉ có một lần sinh nhật..."
Kiều Quảng Lan: "Làm gì có ai mà một năm không có một lần sinh nhật? Tuổi tôi không lớn lắm, tính ra cũng không có vượt qua hai chữ số đâu."
Cảnh thứ ba: đại sư cùng đối tượng hẹn hò đi ăn: "Bánh xốp tiệm này không đủ tiêu chuẩn một tí nào, ít tầng (lớp bánh) quá."
Kiều Quảng Lan: "Tòa nhà thương mại đối diện hơn ba mươi tầng kìa, ngại ít quá thì tới gặm đỡ đi."
... Độc thân cho đến bây giờ.

Túy Hựu Hà Phương...
Đam Mỹ
Sau Khi Xuyên Trở Về Hắn Vuốt Trọc Hào Môn Bá Miêu

Sau Khi Xuyên Trở Về Hắn Vuốt Trọc Hào Môn Bá Miêu

Bạn đang đọc truyện Sau Khi Xuyên Trở Về Hắn Vuốt Trọc Hào Môn Bá Miêu của tác giả Thả Phất. Quý Phong từng cứu một người tên Phong Hạo Vũ, nhưng mà Phong gia lại tin lời em gái song sinh của hắn, cho rằng ân nhân của họ là cô, thế nên Phong gia đem em gái hắn đi, xem như là nuôi dưỡng con dâu tương lai từ nhỏ, báo đáp ân tình
Mà Phong gia cũng nhờ chú năm làm giàu mà phất lên, thành công tiến vào giới hào môn.
Quý Phong trải qua mười năm nỗ lực, không ngừng cố gắng, mà trở thành sinh viên của trường đại học C
Không ngờ tái ngộ lại em gái sinh đôi của mình, nay đã thành một tiểu thư bạch phú mỹ, lại là cảnh người sống ta chết, đối đầu gay gắt chỉ vì sợ mọi chuyện bị đổ vỡ, không thể hưởng thụ cuộc sống sung sướng hiện tại, nên không màng máu mủ tình thân mà hãm hại Quý Phong mất mặt.Quý Phong sau khi chết xuyên đến cổ đại, trở thành quý công tử, còn được một lão đạo thu làm đệ tử quan môn. Sau khi cậu chết đi tỉnh lại, lại xuyên về thế giới ban đầu, ngày đầu tiên vừa đến thành phố C.

Thả Phất
Đam Mỹ
Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn

Được tag là nữ phụ, xuyên sách, sảng văn và hài hước, Tô Ngư - một nhân vật cá mặn, tỉnh dậy trong một thế giới giống hệt quyển sách mà cô từng đọc. Truyện kể về Cuộc sống sau khi nữ chính Chu Xảo Mạn trọng sinh, cố gắng đấu đấu đại gia đình, đấu nam phụ, đấu nữ phụ và đối mặt với nhiều khó khăn.
Tuy nhiên, Tô Ngư luôn cảm thấy quá mệt mỏi để tham gia vào cuộc đấu tranh, chỉ muốn nằm và nghỉ ngơi. Và cuối cùng, cô cũng đã chiến thắng bằng cách lặng lẽ nằm nghỉ.
Rồi một ngày, trong buổi gặp mặt tình cờ, Tô Ngư đã gặp được Lục Thiệu Tông và sau đó họ kết hôn. Tô Ngư là một người thích ẩm thực và dựa vào sự giỏi nấu nướng của ba đầu bếp mẹ kếp, cô đã thành lập một tập đoàn ăn uống lớn và thịnh vượng.
Cuộc hôn nhân của Tô Ngư và Lục Thiệu Tông không hề suôn sẻ, khi họ bị ép tham gia một đại hội xem mắt do cấp trên tổ chức. Nhưng rồi mọi chuyện lại trở nên khác biệt khi họ kết hôn với nhau, khiến cho mọi người xung quanh phải ngạc nhiên và tò mò.
Với tình yêu và sự hiểu biết đối với nhau, Lục Thiệu Tông và Tô Ngư đã vượt qua mọi khó khăn và tồn tại hạnh phúc cùng nhau, họ đều là những người tốt và quan trọng trong cộng đồng.

Nguyệt Minh Tinh Mãn
Ngôn Tình
Vô Cực Ma Đạo

Vô Cực Ma Đạo

"Tác giả Nghịch Thương Thiên đã tạo nên một thế giới ma đạo hoàn toàn mới, nơi mà Vô Cực Ma Tông, môn phái ma đạo nhị lưu từng bị lãng quên, trở thành đối tượng quan tâm của các ma đạo khác khi Đinh Hạo gia nhập và tạo nên cơn địa chấn. 
Được gọi là Vô Cực Ma Quân, Đinh Hạo được xem là người xuất sắc nhất của môn phái và tốc độ tu luyện của hắn còn nhanh hơn cả Ma đạo truyền thống. 
Tuy nhiên, với tâm dục độc ác và khao khát quyền lực, Đinh Hạo đã trở thành một kẻ gian xảo vô cùng, thể hiện qua những hành động diệt môn diệt phái nhằm đạt được khát khao của mình."

Nghịch Thương Thiên
Kiếm Hiệp
Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm Bé

Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm Bé

Tag: Làm ruộng, làm giàu, nuôi dưỡng nam chính, tình cảm, HE, nhẹ nhàng.
Lý Hiểu Ngôn là một con phượng hoàng nghèo trong khu ổ chuột, tuy đẹp kinh diễm, nhưng cũng nghèo rực rỡ, nguyện vọng cả đời chính là kiếm tiền!
Kiếm tiền! Kiếm tiền! Ra khỏi khu ổ chuột! Ở trong căn nhà nhỏ!
Vì thế, cô vì kiếm tiền mà liều mạng bôn ba khắp nơi kiếm tiền, thoát khỏi cảnh nghèo mà đi lên con đường lớn khang trang. 
Trong khu ổ chuột còn có một nhóc con tội nghiệp tên Hứa Tranh. Đã không ba còn chẳng có mẹ, bản thân nhóc ấy lại ngốc nghếch có bệnh. 
Việc đời này nhóc ấy làm được, cảm thấy tự hào nhất chính là “Tây Hoàn Nhất Tỷ" Lý Hiểu Ngôn. Từ nay về sau bị ép đi lên con đường thênh thang thoát nghèo làm giàu.

Đại An Na
Đô Thị
Sổ Tay Làm Ruộng Của Thành Hoàng

Sổ Tay Làm Ruộng Của Thành Hoàng

Tác giả: Đào Tử Đăng
Thể loại: Đô thị, Truyện Khác, Huyền Huyễn, Hệ thống, Dị Năng, Linh Dị, Đông Phương, Điền Văn
Dịch giả: Bất Lương
Giới thiệu:
Bạn thân đột ngột qua đời vì làm việc quá sức, nhà thiết kế Vân Vô Lự cảm thấy chán ghét cuộc sống xô bồ chốn thành thị. Hắn từ chức trở về quê cũ, muốn bắt đầu cuộc đời làm nông của mình.
Ai ngờ ngay ngày đầu tiên trở về đã có đại gia nhiệt tình tới cửa giới thiệu công việc cho hắn. 
“Nhóc con, chỗ anh đây có một công việc, thời giấc tự do, bao ăn bao ở, còn đảm bảo biên chế. Lại tặng kèm hai thú nuôi vô cùng đáng yêu và chỗ chôn cất sang trọng, cậu cảm thấy hứng thú không?”
“Không được, tôi chỉ muốn yên bình làm người tầm thường…” Vân Vô Lự vô thức từ chối, nhưng chợt sững lại: “Đợi đã, có thú nuôi à?”
Đại gia bật cười làm hiện rõ các nếp nhăn trên mặt: “Có, bây giờ đi xem ngay cũng được.”
Buổi tối, Vân Vô Lự thấy được hai thú nuôi siêu cấp đáng yêu kia. Một đứa là chó Địa ngục hai đầu cao hai mét, một đứa là đèn Trường Minh vừa biết bay vừa nói được tiếng người. 
“Chúc mừng nhóc chính thức đi làm, trở thành Thành Hoàng kế nhiệm.” Đại gia cười xoa tay: “Tuy rằng công việc này hơi nguy hiểm, nhưng nhóc yên tâm, công việc có bao luôn cả phần mộ trọn gói.”
Vân Vô Lự: “...”
Nếu được, chôn hắn luôn đi còn hơn. 
Bình luận vắn tắt: 
Vân Vô Lo từ chức trở lại nông thôn nhỏ, dự định bắt đầu cuộc sống làm ruộng, lại ngoài ý muốn trói buộc hệ thống Minh Phủ, kế thừa một tòa miếu Thành Hoàng đổ nát, trở thành Thành Hoàng gia kế tiếp.
Thủ hạ còn có hai vị thủ hộ Thành Hoàng gào khóc đòi ăn. Vân Vô Lo đành phải xắn tay áo lên, nghiêm túc làm nhiệm vụ Thành Hoàng. Hắn dụng tâm thủ hộ quần chúng, xây dựng miếu Thành Hoàng, trong quá trình này, cảm nhận được sự ấm áp và ý nghĩa của phàm trần nhân gian. Danh vọng miếu Thành Hoàng ngày càng nâng cao, còn kéo theo sự phát triển kinh tế của địa phương. 
Tác phẩm này để chữa lành, miêu tả cho độc giả một thế ngoại đào nguyên tràn ngập màu sắc kỳ ảo. Đằng sau mỗi một nhân vật nhỏ trong truyện đều có những câu chuyện khiến người ta cảm động.
Linh Phong chờ ước định năm mươi năm trước, mèo ngói lang thang tìm được chốn về, vong linh thâm tình vì người trong lòng mà tạo ra một giấc mộng đẹp...... Những câu chuyện này có cười có khóc, có khói lửa nhân gian, đáng giá đọc một lần.

Đào Tử Đăng
Đô Thị
Thập Niên 70 Trọng Sinh Bảo Vệ Anh Chồng Quân Nhân

Thập Niên 70 Trọng Sinh Bảo Vệ Anh Chồng Quân Nhân

Cô vợ xinh đẹp giàu ngầm cùng người chồng quân nhân thâm tình, thật đáng mơ ước. Triệu Uyển Hương, sau khi trở về từ thế giới xuyên nhanh, đã trở lại với đời sống của mình vào cuối thập niên 70.
Trước đây, cô là một người đuối, tự ti và không may bị cha ruột bỏ rơi. Sau đó, cô đã bị ép gả cho một người đàn ông giàu quyền thế. Nhưng nhờ có sự giúp đỡ của Thẩm Phụng, cô đã được cứu thoát.
Thẩm Phụng đã hứa với cô rằng sẽ ở bên cô cả đời, nhưng trước khi họ có thể cùng nhau đến hết đời, Thẩm Phụng đã hy sinh để bảo vệ an toàn và tài sản của nhân dân.
Mặc dù đau khổ, nhưng cô quyết tâm sống lại và mang theo một không gian vật tư để giúp sửa vận mệnh cho hai người. Cùng với đó, cô quyết tâm thực hiện lời hứa của mình, phải sớm gả cho Thẩm Phụng và bảo vệ anh.
Dù phải chịu đựng cuộc sống nông thôn khó khăn, nhưng hai người vẫn dành cho nhau tình yêu mãnh liệt. Với lời hứa “Anh giữ biên cương, em bảo vệ anh”, hai người sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để tạo nên một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa.

Giới Mạt Tam Tam
Ngôn Tình
[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế

Tác giả: Lý Hồng Ngư
Thể loại: Đô thị, Truyện Khác, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Năng, Trọng Sinh, Thám Hiểm, Nữ Cường, Đông Phương, Hài Hước, Điền Văn, Mạt Thế, Hiện Đại
Dịch giả: Bất Lương
Giới thiệu:
Cổ Y tái sinh.
Kiếp trước vì sinh tồn mà cô dâng hiến hết thảy mọi thứ cho căn cứ. Nhưng bị căn cứ vứt bỏ ở dãy núi biến dị, cuối cùng chết thảm trong miệng thực vật biến dị. 
Trở lại tận thế trước, Cổ Y chỉ muốn làm ba chuyện. 
Một là tránh xa căn cứ. 
Hai là điên cuồng trữ hàng. 
Ba là cố gắng làm ruộng. 
Hai chuyện đầu làm rất tốt, chuyện thứ ba thì...... 
Tại sao cây ăn quả cô trồng mỗi ngày đều lắc lư điên cuồng như vậy?
Cổ Y: “Biến dị rồi sao? Đốt thôi.”
Cây ăn quả: “...”
Nó không biến dị, chẳng qua thân là một cây yêu nhỏ, bị lôi kiếp đại năng bổ trúng mới tới được thời mạt thế. 
Nó cho rằng bản thân sẽ vĩnh viễn bị chôn thân nơi này, lại có người nhặt nó về tỉ mỉ nuôi dưỡng. Nó sinh trưởng ra cành mới, dần dần lớn lên thành một cái cây to.
Mỗi ngày vui vẻ rung lắc cành lá chào hỏi cô gái đã cứu nó. 
Cô gái sẽ sờ sờ chồi non, khen nó lớn lên thật giỏi.
Cây ăn quả: Đây nhất định là cô gái có tấm lòng lương thiện nhất trên thế giới. Nó muốn dâng hiến toàn bộ cho cô.

Lý Hồng Ngư
Ngôn Tình
Sau Khi Dọn Sạch Kho Địch, Mang Theo Vật Tư Vượt Qua Năm Tai Họa

Sau Khi Dọn Sạch Kho Địch, Mang Theo Vật Tư Vượt Qua Năm Tai Họa

Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại , Xuyên không, Ngọt sủng , Tùy thân không gian , Làm ruộng , Sảng văn , Xây dựng
.......
Văn án:
Tử Ngọc thân là đệ nhất bảo tiêu lại gặp phải tình cảnh xuyên không thảm nhất lịch sử——
Mở màn cha bị chết oan, nương bị tức chết, không chỉ gia sản bị hầu phủ quyền quý bá chiếm, còn để lại một đệ đệ hai tuổi gào khóc đòi ăn.
Cũng may không gian của nàng vẫn còn đó, đáng tiếc chỉ còn lại mười mẫu ao cá khô cạn, hai chiếc máy công nghiệp đa năng, hai bộ biệt thự, cùng 800 mét vuông tầng hầm ngầm lót thép.
Mặc cho hầu phủ quyền thế ngập trời, dọn sạch tài sản nhà ngươi vào không gian ta.
Vải vóc, đồ thêu, da lông, y phục, giày, thu hết;
Dược liệu, lương thực, điểm tâm, gà vịt thịt cá, thu hết;
Tạp hoá, đồ sứ, ngọc khí, tranh chữ quý giá, thu hết.
Nơi nàng tới tựa như châu chấu đi qua, không để lại chút gì!
Dọn sạch kim khố ngàn vạn lượng vàng bạc tài bảo của kẻ thù, lại tiện tay vạch trần bộ mặt thật của đối phương, sau đó bỏ trốn mất dạng.
Thời điểm thiên tai giáng xuống, gặp phải hồng thủy, bão tuyết, khói lửa bốc lên khắp nơi, Tử Ngọc lại có thể an toàn độc bá một phương…

Oa Cái Tiểu Ngọc
Ngôn Tình
Thập Niên 70: Trọng Sinh Cả Nhà Ta Là Pháo Hôi

Thập Niên 70: Trọng Sinh Cả Nhà Ta Là Pháo Hôi

Tag: Vả mặt, Sảng văn, Trọng sinh, Làm ruộng, Ngọt ngào, Ngôn Tình.
Dịch giả: Bất Lương
Đêm tân hôn, vừa mới ngọt ngào xong Trình Hiểu Yến lại có một ác mộng.
Trong mơ, cô đọc được một quyển hồi ký tên là "Nữ thủ trưởng Đổng Gia Anh".
Trong sách, một cô gái mười lăm tuổi tên là Đổng Gia Anh, được nhận nuôi đến một nơi gọi là đại đội Hồng Tinh.
Ở đó, mọi người trong thôn đều yêu quý cô ấy. Người nhà nhận nuôi cô lại càng cưng chiều cô, cả nhà thắt chặt dây lưng quần, cho cô ăn cho cô uống.
Sau đó, kỳ thi đại học lại mở ra, Đổng Gia Anh trở thành phượng hoàng trong sơn thôn bay lên trùng thiên.
Để báo đáp đại đội Hồng Tinh, năm cô thi đại học thành công đã đề nghị cả thôn chặt hết cây trên núi, trồng giống mới. 
Kết quả, bởi vì khí hậu không thích hợp, tất cả cây giống đều chết, trong thôn tổn thất thảm trọng.
Đổng Gia Anh rơi vài giọt nước mắt.
Sau đó, Đổng Gia Anh thuyết phục người trong thôn chấp nhận đầu tư vào một nhà máy giày da.
Tiếp theo, người trong thôn đều vào nhà máy làm việc, tất cả mọi người kiếm được tiền, vui sướng hớn hở.
Đáng tiếc, rất nhanh núi trong thôn không còn xanh, nước không còn trong, trẻ con không còn cười.
Vài năm sau, người trong thôn lục tục sinh bệnh, thôn dân không có tiền chữa bệnh chỉ có thể về nhà chờ chết.
Ngôi làng từng có dân số vài nghìn người dần dần suy tàn.
Khi đó, Đổng Gia Anh đã tốt nghiệp lại rơi giọt nước mắt. Để trả thù cho gia đình nhận nuôi cô, cuối cùng cô phấn khởi đấu tranh, đạt được thỏa thuận bồi thường với nhà máy giày da.
Lấy tiền bồi thường tử vong của gia đình đó, cô bắt đầu đi theo con đường của người giàu nhất đầu tư kiếm tiền.
Cuối hồi ký, cô viết xuống một câu cảm động lòng người: Chỉ dùng hồi ký này cảm tạ công ơn dưỡng dục của đại đội Hồng Tinh lúc trước.
Xem xong cả quyển hồi ký, phát hiện chồng mình chính là người nhận nuôi Đổng Gia Anh, Trình Hiểu Yến: “Chồng à, anh rước phải hung thần rồi!”
Sau khi tỉnh lại, Trình Hiểu Yến quyết định phản kháng, quyết không để cho gia đình và thôn trở thành bước đệm trên con đường giàu nhất Đổng Gia Anh. Cô phải tìm cho thôn một con đường phát triển bền vững.
Lời dẫn: Nữ chính dẫn dắt toàn thôn làm giàu đi lên, tự cứu bản thân và gia đình khỏi kiếp làm pháo hôi.

Kim Thải
Ngôn Tình
Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Tác giả: Dật Danh
Thể loại: Dị Giới, Điền Văn, Kiếm Hiệp, Đông Phương,
Thông tin truyện:
Ba năm trước, thiếu gia nhà họ Diệp là Diệp Hi Hòa bị vị hôn thê phản bội, bị kẻ thù truy sát mổ thận rút máu, vứt xác nơi hoang dã. Ba năm sau, Diệp Hi Hòa nắm giữ y thuật ngược thiên mạnh mẽ trở lại, hắn tàn sát một đường, thề sẽ tìm ra sự thật ngày xưa, cưới sư tỷ tuyệt sắc, đạt thành danh hiệu Võ Thánh!

Dật Danh
Kiếm Hiệp
[ĐN One Piece] Vĩnh Cửu Của Tình Yêu (Reader)

[ĐN One Piece] Vĩnh Cửu Của Tình Yêu (Reader)

Tác giả: OP
Thể loại: đồng nhân, phiêu lưu...
Giới thiệu:

"Saṃsāra, Bánh xe vĩnh cửu" - Một văn bia cho một truyền thuyết cũ trên Thiên đường. Tất nhiên, bạn là một trong những người biết rằng đó không phải là lời bịa đặt, vì bạn là người sử dụng.

Mặc dù, trong cuộc sống này, bạn đã hy vọng bạn sẽ không trở thành một hải tặc.

Một bộ truyện dài của OP và đây là bản dịch thô!!!

Đây là truyện của nước ngoài và mình đã xin ý kiến tác giả để dịch.

TÓM TẮT NGẮN GỌN CỦA TUIII:
[Y/N] là cô gái sau khi chết có thể nhớ đến kiếp trước của mình nên Chính Phủ Thế Giới lo ngạn bí mật lịch sử trống sẽ bị tiết lộ nên mỗi lần cô ấy sống lại đều truy bắt để gϊếŧ chết (nói thật chứ bọn CPTT ngu vl nếu nó sau khi chết sẽ tái sinh thì sao k nhốt nó lại hay đóng băng gì đó cho nó không thể tái sinh mà phải gϊếŧ chết) lần tái sinh lần này cô được cứu bởi xxx ( tự khám phá) nên thoát và được 1 gia đình nhận nuôi ở hòn đảo tập trung tất cả bậc thầy chế tạo vũ khí. Đến một ngày nọ ẻm gặp băng Mũ Rơm và vì sự máu liều và mặt dày của Luffy nên đã trở thành thành viên của băng và cùng công chúa Vivi đến Alabasta cứu vương quốc. Tất cả nhân vật không bị OOC và đến giờ bộ gốc vẫn chưa hoàn chỉ mới đến vụ Đảo bánh nên chưa biết kết nam9 là ai hoặc không có. NV chính không bánh bèo yếu đuối, chịu chơi chịu quậy. mạch truyện không đi lệch với cốt truyện của Oda chỉ thêm bà [Y/N] vô thôi.

OP
Khác
Côn Luân

Côn Luân

Kim Dung gác bút, Cổ Long qua đời, làng kiếm hiệp dường như hiu hắt đi vì thiếu vắng những cây đa cây đề. Tuy nhiên, khi Phượng Ca xuất hiện với bộ truyện Côn Luân, độc giả nghiền võ hiệp nhận ra bóng dáng một "đệ tử chân truyền" của Kim Dung.
Phượng Ca tên thật là Hướng Kỳ Cương, sinh năm 1977 tại Trùng Khánh, tốt nghiệp chuyên ngành Quản lý Tài chính Đại học Tứ Xuyên, hiện làm Tổng biên tập tạp chí Kim cổ Truyền kỳ - Võ hiệp. Ngoài Côn Luân, anh còn là tác giả của Thương Hải, Mạn dục Vương triều. Côn Luân vừa được NXB Phụ Nữ mua bản quyền và ấn hành tại Việt Nam qua bản dịch của dịch giả Bạch Liên - người từng chuyển ngữ bộ truyện Tru Tiên gây xôn xao trên các diễn đàn online.
90 chương truyện của Côn Luân lấy bối cảnh thời Nam Tống, xoay quanh cuộc đời vào trải nghiệm của nhân vật chính Lương Tiêu. Gia đình ly tán từ nhỏ, mang nặng thù nhà, Côn Luân một mình dấn thân vào sóng gió giang hồ, lĩnh hội được nhiều kiến thức khoa học ở Thiên Cơ Cung, sau này ứng dụng vào hoạt động quân sự, gây ảnh hưởng sâu sắc đến độ thay đổi được cả lịch sử. 

Phượng Ca
Kiếm Hiệp
Thời Hoàng Kim

Thời Hoàng Kim

Thể loại: Hiện đại
Người dịch:  Lê Thanh Dũng 
Khi tôi hai mươi mốt tuổi đang làm việc tại Vân Nam thì Trần Thanh Dương đang ở tuổi hai mươi sáu và là cán bộ y tế của địa phương tôi làm việc.
Có một ngày kia, cô từ đội 15 trên núi chạy xuống đội 14 dưới đồng chỉ để tranh luận với tôi rằng cô không lăng nhăng.
Mà trong khi đó, tôi không thân thuộc với cô cho lắm, chỉ gọi là có biết.
Chuyện mà cô muốn tranh luận chính là việc mọi người bảo cô lăng nhăng nhưng cô cho rằng cô không như thế. Bởi vì lăng nhăng là chài đàn ông mà cô thì chưa chài ai bao giờ, mặc dù chồng cô trong tù suốt một năm nay.
Chính vì thế cô càng không hiểu sao người ta lại bảo cô lăng nhăng. Nếu như tôi muốn an ủi cô thì không khó. Tôi sẽ sử dụng logic để chứng minh đêu đó.
Nếu cô Dương lăng nhăng thì cô Dương phải chài đàn ông, như vậy ít nhất phải có một người đàn ông nào đó để cô chài. Bây giờ không chỉ ra người đàn ông đó thì mệnh đề cô Dương chài đàn ông là không đúng được. Nhưng tôi cứ nói, cô Dương lăng nhăng, hơn nữa không cần phải nghi ngờ gì cả...
Tác giả
Vương Tiểu Ba sinh ngày 13/5/1952, mất năm 1997, là nhà văn Trung Quốc. Ông sinh trưởng trong một gia đình trí thức.
Năm 1968, trong Đại cách mạng văn hóa vô sản, ông phải về lao động ở vùng nông thôn tỉnh Vân Nam. Năm 1971, ông được chuyển đến tỉnh Sơn Đông và trở thành giáo viên. Năm 1972 về Bắc Kinh, Vương Tiểu Ba được làm việc ở một nhà máy nhỏ. Sau Cách mạng văn hóa, Vương Tiểu Ba tiếp tục theo nghề giáo viên, đến năm 1992 ông nghỉ việc để tự do viết văn.
Vương Tiểu Ba là nhà văn của dòng văn học ngoại biên Trung Quốc đương đại. Sáng tác của ông giàu sức tưởng tượng, đôi phần hoang đường. Với giọng văn giễu cợt, ông hài hước tái hiện hiện thực đời sống xã hội, thông qua đó thể hiện tham vọng quyền lực và khát khao dục vọng. Điểm đặc biệt của ông là thẳng thắn viết về tình yêu và tình dục nam nữ, thẳng thắn khẳng định vị trí đặc biệt của tình dục trong đời sống tinh thần con người.
Sau khi ông mất, tác phẩm của ông càng trở nên nổi tiếng hơn, thực sự tạo nên một cơn sốt khắp Trung Quốc, ảnh hưởng rất nhiều đến những người viết văn trẻ.
Tác phẩm tiêu biểu
Thời Hoàng Kim - Thời Bạc Trắng - Thời Đồng Đen
Mục lục
Tiểu thuyết
THỜI HOÀNG KIM
TÌNH YÊU THỜI CÁCH MẠNG
HỒNG PHẤT CHẠY TRỐN TRONG ĐÊM
Tạp văn
SỐ ĐÔNG TRẦM LẶNG
VẤN ĐỀ CỦA TÍN SỨ VASIZMO
CUỘC CHIẾN TRANH TRONG BỤNG
CON LỢN ĐI MỘT MÌNH MỘT ĐƯỜNG
VỐN SỐNG
TRẠI CHĂN NUÔI HÀ LAN VÀ BÀ CON QUÊ TÔI
THI ĐẠI HỌC
TÔI LÀM CÔNG TÁC TƯ TƯỞNG THANH NIÊN
TẠI SAO TÔI VIẾT VĂN
MẢNH VƯỜN TINH THẦN CỦA TÔI
VỀ CHUYỆN “NỊNH ĐẸP”
GIAN THÌ GIẾT QUÁCH

Vương Tiểu Ba
Khác
Bạch Dạ Hành

Bạch Dạ Hành

Thể loại: Trinh thám
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản:  Thời Đại
Kosuke là ông chủ của một cửa hàng cầm đồ, ông bị sát hại trong nhà riêng mà hung thủ đã cướp đi 1 triệu yên có trong người ông.
Tất cả sự nghi ngờ đều đổ dồn vào Fumiyo - người có quan hệ tình ái với nạn nhân, thì bỗng nhiên chết tại nhà riêng vì ngộ độc khí ga.
Sau cái chết của nghi can duy nhất, vụ án liền rơi vào ngõ cụt và bị lãng quên.
Nhưng với hai đứa trẻ mười một tuổi, con trai nạn nhân và con gái nghi can, vụ án mạng năm ấy chưa bao giờ kết thúc. Sinh tồn và trưởng thành dưới bóng đen cái chết của bố mẹ, cho đến cuối đời, Ryoji vẫn luôn khao khát được một lần đi dưới ánh mặt trời, còn Yukiho cứ ra sức vẫy vùng rồi mãi mãi chìm vào đêm trắng.

Higashino Keigo
Trinh Thám
Ta Có Thể Lấy Ra Độ Thành Thạo

Ta Có Thể Lấy Ra Độ Thành Thạo

Skill đặc thù 《 Liễm thi pháp 》, có thể thông qua thu lại BOSS thi thể thu được người chết khi còn sống võ công độ thạo!
Thu lại phái Thái Sơn trưởng lão thi thể, thu được 《 kiếm thuật tâm đắc 》, tăng cường 5000 điểm kiếm pháp độ thành thạo!
Thu lại hải tặc thi thể, thu được 《 khinh công tâm đắc 》, tăng cường 1500 điểm nội công độ thành thạo!
Thu lại Thanh Thành chưởng môn thi thể, thu được 《 nội công tâm đắc 》, thu được 《 ám khí tâm đắc 》...
...
Từ nay về sau, Dạ Vị Minh mở ra hắn cái kia giết, chôn, siêu độ một combo phục vụ trò chơi lữ trình.
Độc Cô Cầu Bại: "Ta Độc Cô Cầu Bại nguyện tán tụng ngươi là —— Kiếm nhân!"

Vân Đông Lưu
Đô Thị
Đời Kỹ Nữ

Đời Kỹ Nữ

Tác giả: Arthur Golden
Thể loại: Truyện Khác
Giới thiệu:
Vào một buổi tối mùa xuân năm 1936, khi tôi còn là một chú bé 16 tuổi, bố tôi dẫn tôi đi xem trình diễn ca nhạc múa ở Kyoto. Tôi chỉ nhớ hai điều về buổi trình diễn đó. Điều thứ nhất là bố tôi và tôi là hai người Tây duy nhất trong đám khán giả, chúng tôi mới từ quê nhà Hòa Lan sang đây được mấy tuần, cho nên tôi chưa quen với nền văn hóa xa lạ ở xứ này, nhưng tôi cảm thấy rất hấp dẫn. Điều thứ hai là nhờ sau nhiều tháng ra sức học tiếng Nhật, tôi cảm thấy thú vị biết bao khi hiểu được phần nào những câu chuyện họ nói với nhau. Riêng về các thiếu nữ Nhật đang ca múa trên sân khấu trước mặt, tôi không nhớ được gì, ngoại trừ hình ảnh lờ mờ về chiếc kimono màu sắc tươi sáng. Ở một nơi xa với nước Nhật như New York city này, và với khoảng thời gian đã gần 50 năm, nếu không có người phụ nữ đã từng múa trên sân khấu ở thành bạn thân của tôi, đọc cho tôi ghi lại hồi ức của bà ta, thì chắc tôi sẽ không biết gì hết về nền văn hóa đó.
Vì là sử gia, cho nên tôi luôn luôn xem hồi ức là nguồn tài liệu quan trọng. Hồi ức cung cấp tài liệu về xã hội đương thời nhiều hơn chính bản thân của người viết hồi ký. Hồi ký khác với tiểu sử ở chỗ người viết hồi ký không bao giờ hòan tất được kêt cuộc, còn người viết tiểu sử đương nhiên là có. Nếu xem hồi ký là tự nguyện thì chẳng khác nào yêu cầu con thỏ kẻ lại cho chúng ta nghe về cánh đồng mà nó đã nhảy qua. Làm sao nó biết được? Còn nếu chúng ta muốn biết cánh đồng, muốn nghe nói đến những nơi con thỏ không thể thấy được thì chẳng có ai có hoàn cảnh thuận tiện hơn để nói.
Tôi nói chuyện này với tinh thần của một nhà sử học, căn cứ trên các dữ kiện chính xác. Thế nhưng tôi phải thú nhận rằng hồi ký của bà bạn Nitta Sayuri của tôi đã khiến cho tôi phải suy nghĩ lại quan điểm của mình. Đúng thế, bà ấy đã lý giải cho chúng ta hiểu được phần nào thế giới bí mật mà bà đã sống – nếu quý vị muốn nói đấy là quan điểm của con thỏ về cánh đồng cũng được. Chắc không có một tài liệu kỳ lạ nào nói về đời sống kỳ lạ của nàng geisha đầy đủ, hay hơn tài liệu mà bà Sayuri đã cung cấp cho chúng ta. Bà còn để lại cho chúng ta tài liệu nói về bà hết sức đầy đủ, chính xác, có sức thuyết phục hơn cả chương sách nói dông dài về bà trong cuốn “Những viên ngọc lóng lánh của nước Nhật” (Glittering Jewels of Japan), hay hơn cả những bài viết về bà đăng trên các tạp chí xuất bản trong những năm vừa qua. Ít ra thì đây cũng là trường hợp hy hữu, vì không ai biết rõ người viết hồi ký bằng chính đương sự được.
Việc bà Sayuri nổi tiếng như cồn chỉ là chuyện may mắn. Nhiều phụ nữ khác đã sống như bà. Bà Kato Yuki danh tiếng – nàng geisha đã chiếm được trái tim của ông J. Pierpont, và trở thành vợ ngoại hôn của ông trong suốt thập niên đầu tiên của thế kỷ này – đã sống cuộc sống còn hy hữu hơn cả bà Sayuri nữa. Nhưng chỉ có Sayuri mới cung cấp cho ta tư liệu về đời bà đầy đủ như thế này.
Tôi tin rằng bà quyết định làm công việc này là do tình cờ mà ra. Nếu bà vẫn còn ở bên Nhật, chắc cuộc sống của bà sẽ hết sức bận bịu, bà không thể nào tính đến chuyện viết hồi ký được. Thế nhưng, vào năm 1956, hoàn cảnh đã đưa đẩy bà Sayuri di cư sang Hoa Kỳ. Bà đã ở tại khách sạn Waldorf ở New York 40 năm, bà biến căn hộ ở trên tầng thứ 32 của khách sạn này thành một ngôi nhà theo kiểu Nhật tuyệt đẹp. Nhưng cuộc sống của bà ở đây cũng rất nhộn nhịp, căn hộ của bà luôn luôn có nhiều nghệ sĩ, trí thức, doanh nhân Nhật lui tới – thậm chí có cả các ông Bộ trưởng trong nội các và một vài găng tơ nữa. Mãi cho đến năm 1985, nhờ có người quen giới thiệu, tôi mới gặp được bà. Là người nghiên cứu về nước Nhật, tôi đã biết tên tuổi của Sayuri, nhưng hầu như tôi không biết tí gì về bà hết. Nhờ tình bạn ngày càng thắm thiết, bà tin tưởng vào tôi. Một hôm, tôi xin phép bà cho tôi viết về câu chuyện đời bà.
Bà trả lời tôi:
- Được thôi, Jakob-san, nếu ông đích thân ghi âm lời kể của tôi.
Thế là chúng tôi bắt đầu công việc. Sayuri nói rằng bà muốn đọc hồi ký hơn là viết, vì bà đã quen nói mặt đối mặt với người khác, chứ bà không biết cách viết lách ra sao khi ngồi một mình trong phòng. Tôi đồng ý, và bản thảo của tôi đã được bà đọc cho chép 18 tháng liền. Tôi không rành tiếng thổ ngữ ở Kyoto của Sayuri – như các nàng geisha được dân ở đấy gọi là geiko, áo kimono thì được kêu là Obebe – nên khi bắt tay vào việc, tôi đã phải rất vất vả mới dích được đúng nghĩa của chúng. Ngay từ đầu, tôi đã bị thế giới của bà cuốn hút. Chúng tôi thường gặp nhau vào các buổi tối, vì theo thói quen lâu ngày của Sayuri, buổi tối là lúc tinh thần của bà linh họat nhất. Thường bà thích làm việc trong căn phòng của bà ở khách sạn Waldorf Towers, nhưng thỉnh thỏang chúng tôi gặp nhau trong căn phòng riêng tại một nhà hàng Nhật nằm trên đại lộ Park Avenue, ở đây mọi người đều biết bà. Những buổi làm việc của chúng tôi thường kéo dài hai hay ba giờ. Mặc dù chúng tôi thu băng lời lẽ của bà, nhưng buổi làm việc nào cũng có người thư ký của bà ở đấy để ghi chép, và cô ta đã ghi chép rất trung thực. Nhưng Sayuri không nói vào máy ghi âm hay nói với cô thư ký, bà luôn luôn nói với tôi. Khi bà không nhớ mình đã nói đến đâu, tôi là người nhắc cho bà nhớ. Tôi xem mình như nền móng của ngôi nhà, và tôi cảm thấy nếu tôi không có được lòng tin của bà, thì chắc không bao giờ bà kể ra câu chuyện này.
Điều khiến chúng tôi thắc mắc nhất là tại sao bà Sayuri muốn kể ra câu chuyện này? Không có luật lệ chính thức nào buộc giới geisha giữ im lặng, nhưng họ đã quen với điều này rồi. Giới geisha không kể những chuyện đã xảy ra với họ cho người ta ghi chép. Giống như gái điếm, giới geisha thường phải đứng vào vị trí bất thường không nên đả động đến người này người nọ đã mua vui với họ. Loài bướm đêm này phải giữ được niềm tin nơi khách hàng của họ thì họ mới có lợi, bằng không, họ sẽ gặp nhiều điều không hay. Trường hợp bà Sayuri kể ra chuyện của mình là vì không có ai ở nước Nhật có khả năng khiển trách bà được nữa. Sợi dây ràng buộc bà với quê cha đất tổ đã bị cắt đứt. Điều này ít ra phần nào đã cho chúng tôi biết lý do tại sao bà không cần phải giữ im lặng, nhưng họ cũng không cho chúng tôi biết tại sao bà muốn kể lại. Tôi sợ không dám hỏi bà lý do này, nhỡ ra bà thận trọng mà đổi ý thì sao. Thậm chí bản thảo đã hòan tất rồi mà tôi cũng không dám hỏi. Chỉ sau khi bà đã thỏa thuận với nhà xuất bản rồi, tôi mới thấy an tâm để hỏi:
- Tại sao bà muốn kể lại chuyện đời bà?
- Không kể thì tôi làm gì cho hết thì giờ? – bà đáp.
Cái lý do đơn giản như thế này có đúng hay không, tôi xin nhường lại quyền nhận định cho bạn đọc.
Mặc dù Sayuri đồng ý kể lại chuyện đời bà, nhưng bà vẫn đưa ra một số điều kiện. Bà muốn tác phẩm được in ra khi bà đã qua đời và các nhân vật quan trọng có liên quan đến đời bà không còn nữa. May thay, sô nhân vật này đã chết trước bà. Bà lo sợ việc cuốn sách ra đời sẽ khiến họ hoang mang bối rối. Tên các nhân vật trong truyện một số được giữ nguyên, một số được bà Sayuri giấu đi bằng cách chỉ gọi biệt danh của họ, như ông “Mưa tuyết” chẳng hạn.
Khi tôi yêu cầu bà Sayuri dùng máy ghi âm để ghi lại lời kể của bà, là tôi cốt đảm bảo việc dịch lại câu chuyện của bà cho chính xác. Tuy nhiên, từ ngày bà mất vào năm ngóai, tôi nhận ra việc ghi âm còn mang một ý nghĩa khác, là nó giữ lại giọng nói của bà – giọng nói biểu cảm mà tôi hiếm khi được nghe thấy từ người khác. Bây giờ, mỗi lần mở băng ghi âm ra để nghe lại giọng nói của bà, tôi thấy khó mà tin được việc bà đã từ giã cuộc đời này.
Jakob Haarhuis
Arnold Rusoff Giáo sư lịch sử Nhật
Đại học New York

Arthur Golden
Khác
Tổng Tài Lừa Người: Phu Nhân Làm Sao Chạy Thoát

Tổng Tài Lừa Người: Phu Nhân Làm Sao Chạy Thoát

Tác giả: Milmil Wirras
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng
Giới thiệu:
Nguyệt Độc Thất không cam lòng. Trên đời này hai điều mà cô ghét nhất chính là cô trót yêu hắn và câu hỏi hắn liệu có yêu cô
Nguyệt Độc Thất thích tự do, thích bay nhảy, thích vui chơi với bạn bè. Hà cớ chỉ vì một lần xui xẻo mắc bẫy của hắn mà phải ở với hắn tới già, làm Hạc Phu nhân của hắn!
Hạc Cảnh Thần, tổng tài nổi tiếng của tập đoàn Hạc Thị. Người vừa kiêu ngạo, vừa lạnh lùng, vô tình lại khó gần.
Cô nói, ai bảo hắn khó gần. Phụ nữ xung quanh muốn tán tỉnh hắn nhiều không đếm xuể, người yêu hắn trong quá khứ cô cũng không muốn biết rõ.
Còn cô chẳng may bị hắn chú ý, hắn đối xử với cô lúc lạnh nhạt, lúc ấm nóng khiến cô không biết thật hư tình cảm hắn dành cho mình, lâu ngày sinh uất ức, suy nghĩ.
"Độc Thất! Đồ rắn độc! Em nghĩ chỉ cần nói vài lý do nhảm nhí này liền có thể ly hôn ư? Mãi mới lừa được.. em nghĩ em sẽ dễ dàng chạy thoát được tôi lần nữa?"

Milmil Wirras
Ngôn Tình
Đoạt Thế Tranh Thiên

Đoạt Thế Tranh Thiên

Tác giả: Thập Liên
Thể loại: Cổ Đại, Đông Phương, Trọng Sinh, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Tại Thần giới gặp phải tai nạn, thiếu niên lại trọng sinh, ở tại Phàm giới.
Sau đó chàng cứ bước lên con đường của bản thân, ngày càng cường đại.
Tính tình không đổi, sở thích đùa dai càng không dám cả gan hố cường giả lừa tài phủ, còn trêu đùa hài tử nộp tài nguyên...
Nhưng chàng ân oán phân minh, làm người song phẳng, nhân nghĩa lưỡng toàn.
Trăm ngàn trắc trở, nguy nan trùng trùng, cuối cùng vẫn thành công vấn đỉnh tiên lộ.
Lục Tộc phân tranh: Nhân Tộc, Yêu Tộc, Tinh Tộc, Ma Tộc, Tiên Tộc, Thần Tộc.

Thập Liên
Tiên Hiệp
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...