Danh sách truyệntitle

Đã chọn
Cổ Đại
Thể loại
Trạng thái
Thề Độc

Thề Độc

"Quang vương, phi tử đã được treo giữa cổng thành hơn ba ngày. Quang vương có muốn tiếp tục treo hay không?".
"Phi tử đã sống lại chưa?"
"Quang vương, phi tử đã thật sự qua đời."
"Không, không thể! Phi tử là "Yêu", không thể chết đi!"
Tôi đã chết.
Tôi từng có khả năng sinh, nhưng từ khi hắn đăng cơ trở thành vua, tôi bị giam cầm trong cung Tinh Tú và khả năng đó biến mất.
Trong tháng thứ 6 của sự giam cầm, hệ thống đã mang đến cho tôi tin vui.
Cuối cùng, tôi cũng có thể rời bỏ thế giới này, hệ thống nói.
"Thêm một lần, chúng ta hãy nhìn lại thế giới này, ký chủ."
Tôi đến cung đình của Hoàng đế, chứng kiến hắn đang ân ái cùng nữ chính. Tôi quay đầu nói với hệ thống.
"Hắn từng yêu thương tôi nhiều lắm."
Hệ thống gật đầu đồng tình.
"Đúng vậy, nhưng tình yêu đã chiếm giữ mọi sự. Hắn ưa chuộng quyền lực và nữ chính hơn cả ký chủ."
Trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nói với hắn.
"Vương Trường Thanh... chúng ta mong không gặp lại nhau trên con đường xuống hoàng tuyền... vĩnh viễn."

Lucky
Ngược
Sống Lại Kiếp Này, Ta Chê Chức Thái Tử Phi

Sống Lại Kiếp Này, Ta Chê Chức Thái Tử Phi

SỐNG LẠI KIẾP NÀY, TA CHÊ CHỨC THÁI TỬ PHI
Tác giả: 乌昂为王
Văn án:
Ta đã cứu Tiêu Cẩm Hạc một mạng.
Ấy vậy mà hắn lại cho rằng ta vì chức Thái tử phi nên mới ra tay cứu hắn.
Sau khi quân địch vây quanh khắp thành, chúng chỉ đích danh muốn Thái tử phi phải tế mạng mới chịu ngừng chiến.
Vậy mà Tiêu Cẩm Hạc lại mỉm cười đáp: “Được.”
Hắn nói rằng những thứ ta đã c.ứ.ớ.p lấy từ tỷ tỷ, đã đến lúc phải trả lại rồi.
Hắn ra lệnh treo ta trên thành cao, bỏ mặc ta chịu nỗi đau vạn tiễn xuyên tim.
Dù hắn có ngàn vạn cách chuyển bại thành thắng, nhưng hắn nói rằng đây là kết cục ta tự mình chuốc lấy.

Tài Tử, Giai Nhân, Thích Khách Và Công Chúa

Tài Tử, Giai Nhân, Thích Khách Và Công Chúa

TÀI TỬ, GIAI NHÂN, THÍCH KHÁCH VÀ CÔNG CHÚA
Tên gốc: Tài Tử, Giai Nhân, Thứ Khách Hòa Công Chủ - 才子、佳人、刺客和公主
Tác giả: Dạ Thư - 夜书
Độ dài: 5 chương
Thể loại: truyện ngắn, ngôn tình, cổ đại, hài hước, tình cảm, ngọt sủng, HE, cung đình hầu tước, ngôi thứ ba
Giai nhân ở thành Đông đã đến tuổi thành thân, được cha mẹ gọi vào nhà chính.
Cha nàng ân cần giảng dạy. Xích đu ở hậu viện đã dựng xong rồi, hai nha hoàn khỏe mạnh cũng đã tìm được rồi. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nàng đều phải ra hậu viện chơi xích đu, để rồi gặp một tài tử đang ngâm thơ phía bên kia tường, vừa thấy đã thương, sau đó cùng hắn trốn nhà ra đi. Xong xuôi hết kịch bản này thì coi như đã gả làm vợ người ta.
Giai nhân hoang mang ngơ ngác: "Xích đu? Tài tử? Bỏ trốn? Kịch bản này ở đâu ra?"
"Hí kịch đều viết như vậy mà. Tiểu thư khuê các người nào cũng làm theo như thế."
Ồ, tất cả tiểu thư khuê các đều phải làm như vậy sao? Giai nhân tấm tắc lắc đầu: "Vậy ta không làm tiểu thư khuê các. Ta thích Vương Nhị làm thợ mộc ở hậu viện. Hắn điêu khắc con khỉ còn giống khỉ hơn cả khỉ. Ta muốn sinh khỉ con cho hắn!"
Thế là giai nhân bị cha mẹ cấm túc trong phòng.
Vương Nhị sơ ý làm hỏng xích đu. Giai nhân lấy ra tay nải chuẩn bị từ trước, đắc ý mà cười: "Xích đu hỏng rồi, ta không thể cùng bỏ trốn cùng tài tử. Chỉ đành để ngươi dẫn ta đi trốn vậy."
Vương Nhị gãi gãi đầu: "Vậy cũng được."
Thế là giai nhân và Vương Nhị trốn nhà ra đi.
Cảnh báo: Đây là một câu chuyện hết sức vô tri, cần bỏ não ra trước đi đọc. 

Dạ Thu
Ngôn Tình
Tiểu Quý Phi Khờ Khạo

Tiểu Quý Phi Khờ Khạo

Tác giả: Hà Quan
Thể loại: Truyện Sủng, Cung Đấu, Điền Văn, Cổ Đại
Dịch giả: Thiên Thanh
Giới thiệu:
Tam cô nương Trang Thư Di của Trường Thanh Hầu phủ lúc nhỏ bị bắt cóc được tìm trở về. Tuy đã tìm thấy, nhưng lại khờ khạo, ngốc nghếch. Vừa lúc trong cung tuyển tú, liền cho tam cô nương thay thế tứ cô nương đi hầu hạ bạo quân.
Ngay cả cái tên mới của mình Trang Thư Di cũng chưa nhớ kỹ, mơ hồ vào cung, vui vẻ làm tiểu tài tử 1 năm.
Trên cung yến cuối năm, tiểu tài tử ngồi ở phía cuối cùng của yến hội, nhìn mỹ thực la liệt, cái miệng nhỏ chưa hề dừng lại. Ăn uống no đủ, rồi thưởng thức ca vũ, ấy thế rồi tiểu tài tử ngồi ngủ ngon lành.
Hoàng đế Tiêu Thừa Dập nhớ kỹ bộ dạng tiểu tài tử ăn cái gì cũng ngon, ngồi mà cũng có thể ngủ. Ngày năm mới thứ hai, liền chọn nàng thị tẩm.
Bạo quân Tiêu Thừa Dập bị mất ngủ từ lâu, ôm tiểu tài tử thế mà ngủ một giấc ngon lành.
Bạo quân Tiêu Thừa Dập có một bí mật, hắn có bệnh kén ăn cùng chứng mất ngủ rất nghiêm trọng, trừ cái này ra, hắn còn có chứng bệnh không người nào biết…
Tiêu Thừa Dập bị bệnh nhiều năm, thuốc và kim châm cứu không hiệu quả, không ai biết tiểu tài tử vừa xinh đẹp vừa ngây ngô kia lại thành thuốc của hắn.
Tiểu tài tử cái gì cũng tốt, có điều thật sự hơi khờ, Tiêu Thừa Dập hơi đau đầu, ngộ nhỡ sinh ra một thái tử ngốc khờ khạo thì làm thế nào cho phải?

Hà Quan
Cổ Đại
Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Tác giả: Sơn Chi Tử
Nguồn: Wikidich - Converter: Reine
Số chương: 97 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp.
Văn án
Thương Nhung sinh ra là đích nữ Vinh Vương phủ, lúc chào đời trời sinh dị tượng, đến một tuổi bị ôm vào hoàng cung, phong làm Minh Nguyệt công chúa.
Thuần Thánh năm thứ 31
Xa giá thiên tử nam tuần, gặp phải phản quân đánh lén, Minh Nguyệt công chúa đi theo lưu lạc Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
"Ngươi khát?" Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, "Không bằng ăn một miếng?"
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, "Dơ."
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, "Ngươi không chê ta dơ?"
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác -- nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
- -
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: "Ngươi thật phiền toái."
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
"Thực xin lỗi." Thương Nhung chân thành xin lỗi.
"Không quan hệ." Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
- -
"Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
- - mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt."
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở

Sơn Chi Tử
Ngôn Tình
Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Văn án
Diệp Bắc Huyền chỉ một thanh kiếm, tu luyện thành một Kiếm Đế nổi danh thiên hạ, là người cường đại nhất trong Hư Thần Giới., ai ai cũng nghe tiếng, tôn xưng thanh kiếm kia là “Vạn cổ đệ nhất”.
Nhờ vào một quả Thánh Đạo Quả, hân chuyển thế sống lại, đitới trấn nhỏ hẻo lánh làm một tên phế vật ngốc ghếch, ngày ngày đối mặt với cường giả khi dề, vị hôn thê thiên ải nhục mạ!.
Dưới cơn thịnh nộ, Diệp Bắc Huyền nằm chặt Cổ Ma Kiếm, uống máu thiên tài, giết xuyên Cứu Thiên Thập Địa!

Rùa già nghìn năm
Kiếm Hiệp
Côn Luân Ma Chủ

Côn Luân Ma Chủ

Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Giới thiệu:
Ngậm muỗng vàng sinh ra, có phải là một điều thật sự hạnh phúc???
Đối với Lâm Diệp thì đó thật là một điều đáng giá để vui vẻ, bởi vì hắn có thể sống một cuộc sống tự do tự tại, không phải lo lắng mưu sinh.
Nhưng mọi thứ đều thay đổi, từ khi hắn sử dụng mũ trò chơi mà hắn mong đợi, sau đó chiếc mũ nổ tung...
Mọi thứ chưa kết thúc,
Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới, Lâm Diệp vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã không còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi.
Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết.
Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ?
Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng.
Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân?
Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”

Phong Thất Nguyệt
Ngược
Hoa Kiều

Hoa Kiều

Một năm trước, Thư Quân hứa hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, ai nấy đều vô cùng hâm mộ. Nàng cẩn thận từng li từng tí vun vén cho mối hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, kiếm chút vinh quang cho tam phòng.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.

Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.

Hi Văn
Ngôn Tình
Dưới Mái Hiên Nhà

Dưới Mái Hiên Nhà

DƯỚI MÁI HIÊN NHÀ (P1/4)
***
(Tên do editor đặt lại)
Tác giả: 开薪
Thể loại: Cổ đại, Nhẹ nhàng
Editor: Qynn
- -----
Giới thiệu:
Đích tỷ đòi sống đòi chêt, khăng khăng muốn gả cho tình yêu đích thực. Còn ta biến thành quỷ xui xẻo, phải thay tỷ ấy thực hiện hôn ước.
Người nào người nấy đều chế nhạo ta, thứ nữ gả cho thứ tử, quả thật xứng đôi vừa lứa.
Có điều, dù chỉ là ba sào đất ở sau nhà, ta cũng muốn trồng ra quặng vàng.

Mưu Kế Của Đích Nữ

Mưu Kế Của Đích Nữ

MƯU KẾ CỦA ĐÍCH NỮ
Tác giả: 皎月下的玻璃茬乄
Editor: Không thích ăn Táo
Giới thiệu:
Chỉ là một nữ tử xuyên qua, làm sao có thể đấu nổi với tiểu thư khuê các được thế gia quý tộc bồi dưỡng mười mấy năm?
Trong kinh có một nữ tử kỳ tài, cực kỳ nổi tiếng.
Nàng ta có thể sáng tác thơ, câu thơ đó là: “Đại bằng nhất nhật đồng phong khởi, phù dao trực thượng cửu vạn lý” (Đường Lý Bạch – Thượng Lý Ung).
Nàng ta biết nhảy, đứng nhón chân, giữ làn váy, cực kỳ quyến rũ.
Nàng ta vừa tới đã trở thành đối tượng theo đuổi của con cháu thế gia.
Không chỉ dụ dỗ trúc mã ta từ hôn với ta, còn dụ dỗ a huynh của ta hưu bỏ nguyên thê.
Nàng ta nói nữ tử cổ đại đều cổ hủ, nhàm chán, không đáng để nàng ta động ngón tay.
Nhưng nàng ta không biết rằng ta là đích nữ do đích thân hai quán quân của giới trạch đấu bồi dưỡng.
Đấu với ta? Ồ, tương lai của bọn ta còn dài.....

Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Phải Chăng Là Cố Nhân Đến

Tên: Phải chăng là cố nhân đến
Tác giả: Tô Miên Thuyết
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Nhẹ nhàng, Tình cảm, Đoản văn, SE, Ngược tâm.
Nguồn: Tấn Giang
Độ dài: 3 chương
Editor: Miêu Miêu đi lạc
Giới thiệu:
Gia Hưng Song Kiếm Các, Đỗ Nguyên Kỳ Tử Ước sinh ra vào năm Thành Hoá thứ mười chín. Đỗ Tử Ước, vốn là người Gia Hưng, là con trai dòng chính thứ ba của thương nhân bán muối Đỗ Biện, phong lưu từ nhỏ, không biết mỏi mệt, biết nhìn bảo vật, vung tiền như rác. Toàn bộ trân bảo của hai triều Hoằng Trị, Chính Đức, phân nửa đều ở trong Song Kiếm Các. Tử Ước vẽ tranh rất đẹp, học hỏi những người đương thời để mà luyện được bút ý của người vẽ, truy tìm dấu tích của thời Đường, kiệt tác xuất chúng lúc đương thời. Ấy vậy mà làm người lại bủn xỉn, kết oán với giới quan viên, phải chăng cũng là bản tính của thương nhân. Năm Chính Đức thứ mười một, Song Kiếm Các bị cháy, hơn nửa đồ sưu tập biến thành tro tàn, vào thời điểm đó có thể coi là thảm hoạ với kẻ văn nhã. Tử Ước cũng đã tạ thế, năm bốn mươi ba tuổi. Một đời lẻ bóng, sản nghiệp rơi vào tay huynh đệ, chẳng mấy chốc đã bị chia cắt mổ xẻ, điêu tàn hầu như chẳng còn lại gì.
- ---《Bản ghi chép cũ bị thất lạc》
Vào năm tám tuổi, y dùng một hạt vừng vi điêu, mở ra thế giới cho nàng. Năm đó, y hai mươi lăm tuổi, gia tài phong phú, có mắt nhìn báu vật, sở hữu một toà lầu đầy trân phẩm bảo vật.
Vào năm mươi hai tuổi, y đưa cho nàng một cây bút lông thỏ, truyền dạy nghệ thuật cho nàng. Năm ấy, y hai mươi chín tuổi, tài hoạ tuyệt đỉnh, tuổi trẻ phong nhã, đứng đầu Giang Nam.
Vào năm mười sáu tuổi, y vẽ một bức hoa sơn trà cho nàng, từ đó trở đi không còn gặp nàng nữa. Năm đó, y ba mươi ba tuổi, gia cảnh sa sút, đóng cửa không tiếp khách, ngày ngày chỉ làm bạn với cổ vật.
Trong lòng mỗi người luôn có những mong mỏi thầm kín, khi chưa nói thành lời không thể phân định hình dạng rõ ràng. Nhưng sau khi đã nói ra, thì đã không kịp nữa rồi.
[Hoàn toàn là hư cấu, xin đừng kiểm chứng]
Tag: Chính kịch
Một câu tóm tắt: Phải chăng là cố nhân đến.

Tô Miên Thuyết
Ngược
Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ

Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ

Bạn đang đọc truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ của tác giả Chi U Cửu.
Trích đoạn:
Năm mười lăm Cảnh Diệu.
Tháng chín, Vân Châu gió cát bắt đầu chìm trong gió lạnh. Chiết Tịch Lam mang theo một cái cung sừng trâu trên lưng xuất phát từ thôn trang ở ngoại thành, nàng bất chấp gió cát lần lượt trèo qua từng sườn núi đất vàng này đến sườn núi đất vàng khác, cuối cùng cũng đã tới cổng thành phủ Vân Châu.
Nàng phong trần mệt mỏi, áo ngoài màu đỏ thắm trên người còn có miếng vá, ủng dưới chân hẳn là vừa giẫm qua vũng bùn, ướt một mảng, phía trên bị bùn bám vào, đi một bước vung ra một chút, nhìn có hơi chật vật, chỉ có điều sắc mặt nàng lại rất lãnh đạm, ánh mắt nhàn nhạt, vẻ mặt rất bình thản.

Chi U Cửu
Ngôn Tình
Phu Quân Xấu Xí

Phu Quân Xấu Xí

Ta kết hôn, đối tượng là thủ lĩnh tộc Nữ Chân nhưng rất xấu xí.
Hắn là người Man Di, dáng người cao to, trên má phải có một vết sẹo lớn bằng ngón cái.
Ta là đứa con riêng không được yêu thích nhất Vương phủ. Từ nhỏ mẹ đã bảo ta nhìn người không thể chỉ dựa vào bề ngoài. Lần đầu ta gặp gỡ phu quân đã biết hắn tuy hung dữ nhưng là người tốt.
Thế nên ta quyết định thích hắn, mặc kệ hắn xấu xí, cũng như lời đồn hắn... không được.
.......
Tác giả: Đinh Thập Tam
Thể loại: Cổ đại, nhẹ nhàng, ngọt ngào, HE

Đinh Thập Tam/丁十三
Ngôn Tình
Cảnh Xuân Tươi Đẹp

Cảnh Xuân Tươi Đẹp

Cảnh xuân tươi đẹp.
Tác giả: 长安陶陶
_________
Giới thiệu:
Ta và Mạnh Nguyên Hy được cứu ra khỏi đám cháy lớn cùng lúc.
Nhưng sau khi tỉnh dậy, tài hoa của nàng khiến thiên hạ kinh ngạc, văn chương của nàng đánh thức người đời.
Ngay cả vị hôn phu của ta là Thái Tử điện hạ cũng muốn từ hôn với ta vì nàng.
Nàng nói nàng được số phận lựa chọn là người chiến thắng ở thế giới này.
Nhưng ta thản nhiên nói: “Sống lại một lần mà ngươi vẫn chẳng tiến bộ chút nào…”

Độc Sủng

Độc Sủng

Một năm trước Thư Quân đính hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, mọi người cực kỳ hâm mộ. Nàng vô cùng cẩn thận giữ gìn hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, tranh thủ cho tam phòng một chút tiền đồ.
Các cô nương Thư gia không ai cam lòng nhìn vinh hoa phú quý rơi hết vào nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ bày mưu dan díu với Thế tử Hoài Dương Vương, ép Thư Quân từ hôn. Thư Quân nhìn vị hôn phu kia tùy ý bừa bãi ôm đường tỷ, hốc mắt đỏ lên, xoay người trả lại tín vật đính hôn cho hắn ta.
Nàng rầu rĩ không vui trốn đi Trích Tinh Các uống rượu, say đến hồ đồ, gặp được một nam nhân cao lớn xuất chúng. Trong bóng đêm, nam nhân cao quý, uyên bác trầm tĩnh, nàng nhìn đến mất hồn, ma xui quỷ khiến túm hắn lại hôn một cái.
*
Đương kim Thánh Thượng Bùi Việt là con út của Thái Thượng Hoàng, cũng là đích hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng thoái vị, Bùi Việt mở rộng bờ cõi, thay đổi cơ cấu quan lại, thành tựu về quân sự và dân sự chỉ có hơn chứ không kém. Thái Thượng Hoàng cùng với mấy nhi tử lớn sống mơ mơ màng màng, không nhạc không vui, việc duy nhất khó giải quyết, đó là Hoàng Đế đã qua tuổi 27, vẫn chưa lấy vợ.
Văn võ cả triều và Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dụ dỗ Hoàng Đế tham gia tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đi, lại ở Trích Tinh Các bị một cô nương xa lạ đùa bỡn. Hắn giữ được chiếc khăn tay của người nọ, thu hết sự quyến rũ của nàng vào đáy mắt, quay người đi.
Rốt cuộc có một ngày cung yến, Bùi Việt nhìn thấy tiểu cô nương kia mặt mày sáng rỡ nói cười với người khác, đáy mắt luôn bình tĩnh của hắn xuất hiện gợn sóng hiếm thấy.
Đối tượng kết hôn của nàng, Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đi đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Thỉnh an hoàng thúc....”
Bùi Việt nắm chặt thánh chỉ tứ hôn, nheo mắt lại.
***
(Nam nhân cao quý lạnh lùng theo đuổi vợ hằng ngày, tuổi tác chênh lệch, hình thể chênh lệch, ngọt sủng, song xử)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, cực sủng.
Tag: Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn, Sảng văn
Một câu tóm tắt: Lão nam nhân thiên vị.
Lập ý: Gặp được khó khăn phải kiên trì không ngừng

Hi Văn
Ngôn Tình
Tháng Năm Đổi Dời

Tháng Năm Đổi Dời

THÁNG NĂM ĐỔI DỜI
Tác giả: 平生欢
Editor: Vịt đọc sách
Giới thiệu:
Ta và người trong lòng hắn cùng bị nhốt trong biển lửa.
Hắn không chút do dự chọn cứu người trong lòng.
Hắn nói: “Nàng ấy sẽ sợ hãi.”
Đúng vậy, còn ta sẽ không sợ hãi, bởi vì vốn dĩ ta sẽ ch.ết.
Sau này, độc ngấm vào xương tủy, ta ch.ết trong một đêm đông lạnh giá.
Tuyết rơi đầy trời, ta lại nhìn thấy hình ảnh hắn ôm vết thương mà chạy về phía ta, nhào đến trước mặt ta, tiếng nói đầy run rẩy:
“A Ly, chẳng phải nàng sợ lạnh nhất sao? Dậy nào, chúng ta cùng về nhà được không?”
Không cần đâu, về sau, ta không còn sợ lạnh nữa rồi.

Nhầm Lẫn Hoa Quỳnh

Nhầm Lẫn Hoa Quỳnh

Nhầm lẫn hoa quỳnh.
Tác giả: 贝比哈尼
________
Hoàng Thượng hết mực yêu chiều ta. Ba năm sau hắn phát hiện mình nhận nhầm người nên ném ta ra khỏi cung ngay đêm giao thừa.
Ngoài ý muốn ta lại trao đổi cảm giác thể chất với hắn
Ta ấm áp thoải mái giữa đầu đường tuyết bay tán loạn, còn hắn run bần bật trong căn phòng có tám lò than.
Ta không có tiền, ba ngày không ăn cũng không thấy đói, còn hắn nửa đêm tỉnh giấc vì đói bụng dù đã ăn năm bữa một ngày.
Ta bị người ức hiếp và hắn bị gãy xương.
Những người đang chờ chế giễu ta bất lực nhìn ta lại được Hoàng Thượng “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”.

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê.
Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình.
Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này.
Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo.
Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp.
Lý Dục Thần đến đây để từ hôn.
Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời.
Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm.
Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày.
Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến.
Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi.

Lý Dục Thần
Đô Thị
Nhung Mã Hồng Trang

Nhung Mã Hồng Trang

Tác giả: Minh Lung
Nhóm dịch: An Hồng Đậu Team
Thể loại: Cổ Đại, Nữ Tôn
Văn án
Bối cảnh truyện tập trung chủ yếu vào Nam triều và Bắc triều. Nhưng kèm theo đó cũng nói về những địa điểm khác như Lang Hoàn và Phù Yết. Dù chỉ được nhắc sơ qua cũng đủ để người ta lưu lại đôi chút ấn tượng về hai triều này.
Nhân vật được tạo một cách hợp lí, có trật tự. Tâm lý được diễn giải không sướt mướt. Chú trọng vào tính mưu lược và suy luận của nhân vật. Mỗi nữ nhân trong truyện đều có một cuộc đời đặc biệt. Đau thương có, ức chế có, nhưng sự bao bọc quan tâm lẫn nhau sẽ khiến người đọc ngưỡng mộ mà tự hỏi: “Liệu mình sẽ có một tình chị em như thế này ngoài đời không?”
Cốt truyện tập trung vào cảnh chiến tranh, đấu đá binh quyền và chính trị. Dù vậy, vẫn có đôi nét đáng yêu từ tình cảm của Quách Kiều Kiều dành cho Quách Uẩn. Trương Kính Tiên dành cho Kiều Kiều. Không nhiều, nhưng đủ làm toàn bộ truyện thêm đôi phần cảm xúc. Nhờ vậy, mà không khiến “Nhung mã hồng trang” trở nên khô khan, mà đôi khi còn làm cho độc giả bị cuốn vào câu chuyện.
Cái hay của tác giả là, dù xen kẽ hai ngôi kể, nhưng lại không khiến người đọc khó chịu. Vì tác giả làm mọi thứ rất mượt, không bị rối hay bị mất cảm xúc ngang. Trước khi chuyển ngôi kể, đều được tác giả khéo léo lòng ghép trước vài câu kể dưới góc nhìn của Kiều Kiều mà không xưng “ta”. Hạn chế việc độc giả cua nhanh quá chuẩn bị tinh thần không kịp mà mẻ đầu bể trán.
Thứ làm truyện không trở nên nặng nề về mặt cảm xúc đó có lẽ là không tả quá nhiều về nó. Nhưng lại đủ làm người đọc dấy lên câu hỏi về hậu quả của chiến tranh mang lại. Cùng với đó, thứ làm “Nhung mã hồng trang” thêm hay là những tương tác lành mạnh của các nhân vật với nhau. Cách các xung đột đến và đi đều hợp lý và không gây ức chế, có lẽ sẽ đôi chút buồn vì những mất mát trên chiến trường.
Vẫn còn những điều thú vị hơn. Nhưng lại không thể tiết lộ. Chỉ đành nhờ độc giả thưởng thức rồi chiêm nghiệm mà thôi.

Minh Lung
Cổ Đại
Thân Ta Tự Mang Vinh Quang Vô Hạn

Thân Ta Tự Mang Vinh Quang Vô Hạn

THÂN TA TỰ MANG VINH QUANG VÔ HẠN.
Tên gốc: 我自有无限荣光
Tác giả: 甜酒酿雪梨
Editor: team nice to meet you.
Giới thiệu:
Ta và tỷ tỷ là một cặp song sinh.
Ta được vợ lẽ dưỡng dục nên người, tỷ tỷ thì được nuôi dưới gối đại phu nhân.
Đại phu nhân có thế lực, lại rất thương yêu đích tỷ, dưỡng thành tính tình điêu ngoa buông thả của tỷ ấy.
Người tiểu hầu gia muốn cưới rõ ràng là ta, lại bị đích tỷ mạo danh thay thế, cướp lấy vị trí vốn là của ta.
Còn ta, bị hứa gả cho một mã nô*.
(*Mã nô: Nô lệ chăn ngựa)
Ai ngờ mã nô này lập được chiến công, trở thành Đại tướng quân, ta cũng được phong Cáo mệnh.
Tiểu hầu gia thì lạnh nhạt đích tỷ, rốt cuộc lấy tội "d@m loàn" hưu nàng, khiến tỷ ấy trở thành trò cười khắp kinh thành.
Sống lại một đời, đích tỷ nói nàng phải gả cho tên mã nô kia.
Tiếc là, tỷ ấy không biết, sự tồn tại của gã đáng sợ đến mức nào.

icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...