Truyện của tác giả - Pinkynami

Ly Ca Hoàng Triều

Ly Ca Hoàng Triều

Triều Ca đặt Minh Húc ngồi trên xe lăn, lấy binh phù ra trên người ra đưa cho Minh Húc.
Minh Húc ngẩng đầu nhìn Triều Ca, trong mắt là sự đau thương cùng cực.
“Minh Húc, xưng đế đi.”
Tay Triều Ca đang run rẩy, tim cũng đang run rẩy theo, nàng biết, đây là lịch sử tất yếu.
Không có máu tươi của một nhà Lý gia, không cách nào có huy hoàng của Hoàng Minh Húc.
Thời đại thịnh thế mới đã định trước phải do hắn mở ra.
Kinh giao, Hoàng Lăng.
Triều Ca quỳ gối trước mộ của Lý Băng và Kiều Tâm Lăng, nàng rót ly rượu, đốt chút tiền giấy.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, Triều Ca phải thành gia lập thất, gả cho người mà hai người coi trọng.”
Triều Ca hơi nhếch khóe môi lộ ra một nụ cười như là cầu vồng sau mưa, rực rỡ loá mắt, khiến cho lòng người ấm áp
“Về sau giang sơn Ly quốc sẽ do Triều Ca và Minh Húc thay các người bảo vệ.”

Pinkynami
Ngôn Tình
7 Kiếp Nhân Duyên

7 Kiếp Nhân Duyên

Tác giả: Pinkynami
Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Trích:
Mộ Thanh Yên tràn ngập uy nghi khiến cho tất cả mọi người trong phòng sợ đến run lập cập. Không còn ai dám dị nghị, tất cả mọi người lui xuống. Trong phòng, chỉ lại hai người Mộ Thanh Yên và Quân Bắc Hàn, yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng nghe rất rõ.
“Ta đếm ba tiếng, không dậy, ta liền không khách khí với con nữa.”
Mộ Thanh Yên giận tái mặt, nhìn Quân Bắc Hàn nằm trên giường, sắc mặt lạnh như băng sương.
“Một ”
“Hai ”
“Ba”
Mộ Thanh Yên cầm ngân châm trong hòm thuốc thái y để lại, châm vào thân mạch Quân Bắc Hàn. Người Quân Bắc Hàn đau đón, bỗng nhiên mở hai mắt ra, thân thể như con tôm búng lên.
“Mộ Thanh Yên, ngươi điên rồi!” Quân Bắc Hàn đau đớn gào to.
“Điên? Ngươi thông đồng thái y giả vờ trúng độc, đưa di thư cho hoàng thượng, chuyện này một khi điều tra ra, một đám người trong cung này phải chết.”
“Quân Bắc Hàn, ngươi có đầu óc hay không?” Mộ Thanh Yên rất tức giận.
“Làm thái tử thì phải có dáng vẻ thái tử, ngươi cho rằng phụ hoàng ngươi bệnh, đầu óc cũng không thanh tỉnh sao?”
“Mộ Thanh Yên, ta không cần biết ông ta thanh tỉnh hay không thanh tỉnh, nhưng ta muốn ngươi không được an bình!” Quân Bắc Hàn tức giận hừ một tiếng.
Mộ Thanh Yên cười lạnh một tiếng, nàng tiến lên bắt lấy tay Quân Bắc Hàn. Quân Bắc Hàn thấy vậy vội tránh né, thế nhưng Mộ Thanh Yên từ nhỏ đã bị huấn luyện hà khắc, khí lực và võ công không phải Quân Bắc Hàn có thể so sánh. Quân Bắc Hàn tránh một hồi cũng không tránh được.
“Chát” một tiếng, Mộ Thanh Yên nhặt cây quạt ngà bên cạnh đánh vào lòng bàn tay Quân Bắc Hàn.
Quân Bắc Hàn đau đớn nhưng không kêu gào, thần sắc âm trầm.
“Muốn ta không được an bình, trước hết thì mình phải đủ lông đủ cánh.”
“Chát” một cái, Mộ Thanh Yên lại đánh xuống.
“Chưa đủ lông đủ cánh đã muốn đấu với ta, chết thế nào ngươi cũng không biết đâu!”
Mộ Thanh Yên nói một câu liền đánh một cái, đánh đến mức lòng bàn tay Quân Bắc Hàn đỏ ửng.
“Chờ ngươi tự mình chấp chính, quyền lực đều nắm trong tay, ngươi muốn giày vò ai cũng được, nhưng trước đó, ngươi phải nhẫn, phải nhịn, mới ngẩng đầu được!”
“Chát chát chát” Mộ Thanh Yên tức giận đánh liên tục ba lần.
Tay Quân Bắc Hàn đã đổ máu nhưng hắn vẫn không rên một tiếng, không gào, cũng bất động, lẳng lặng trừng Mộ Thanh Yên.
“Mỗi ngày chơi mấy trò ngây thơ này có ích lợi gì? Ai bị thương? Dùng chút đầu óc được không?”
Mộ Thanh Yên chưa hết giận, lại đánh thật nhiều cái. Quân Diệp Hoa ngồi trên vị trí này dựa vào tâm kế và sự tàn nhẫn, nếu như Quân Bắc Hàn không học được, sớm muộn sẽ bị nhai đến mẩu xương cũng không còn. Cho nên lúc Mộ Thanh Yên giáo huấn Quân Bắc Hàn không chút nương tay, vì muốn cho hắn biết, sinh ở hoàng gia có bao nhiêu tàn khốc. Sau khi đánh thật nhiều, lòng bàn tay Quân Bắc Hàn đã be bét máu thịt. Đau như vậy nhưng Quân Bắc Hàn không kêu một tiếng. Mộ Thanh Yên ngẩng đầu, thấy cặp mắt trầm tĩnh lại ẩn nhẫn của Quân Bắc Hàn. Phảng phất như nhìn thấy Hề Minh Húc trước đây, vừa kiên cường vừa trầm tĩnh.
Trong chớp mắt ấy, tim Mộ Thanh Yên bỗng nhiên đau đớn. Mộ Thanh Yên than nhẹ trong lòng: Đời trước ngươi che chở ta như thế, đời này liền để ta tới bảo vệ ngươi, trưởng thành đừng để ta thất vọng.
“Hy vọng ngươi có thể hiểu ý ta.”
Sau khi Mộ Thanh Yên nói xong, tức giận triệt để tiêu tan. Nàng lấy bình thuốc từ rương của thái y ra, kéo Quân Bắc Hàn ngồi xuống, nhẹ nhàng cẩn thận bôi thuốc cho Quân Bắc Hàn. Nàng cúi đầu nên không phát hiện Quân Bắc Hàn luôn nhìn nàng, trong thần sắc hoàn toàn không có dáng vẻ ngây thơ khi nãy.
Mộ Thanh Yên bôi thuốc cho Quân Bắc Hàn xong còn thổi một cái. Nàng dùng băng vải băng bó kỹ cho Quân Bắc Hàn, sau đó đưa tay trả lại hắn.
“Mấy ngày nay không được đụng vào nước, nếu không vết thương sẽ nhiễm trùng. Lúc thay thuốc gọi thái y tới thay cho con, đừng tự thay biết không?”
Mộ Thanh Yên nói xong, không đợi Quân Bắc Hàn trả lời, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Quân Bắc Hàn.
Chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Mộ Thanh Yên, đôi đôi tối tăm như hắc ngọc lóe sáng.
“Nghe không hiểu à?”
“Mộ Thanh Yên, ngươi không được giông điệu người lớn dạy trẻ con để giáo huấn ta.”
Mộ Thanh Yên nhíu mày, nghĩ thầm, thằng nhóc này bị nàng đánh một trận, lòng tự trọng nhất định bị tổn thương.
Thế là Mộ Thanh Yên tung ra kinh nghiệm dỗ dành trẻ con khi còn làm bác sĩ ra an ủi Quân Bắc Hàn.
“Được được được, Bắc Hàn lớn lên là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, có thể nhịn đau, hiểu đạo lý.”
Ai ngờ Quân Bắc Hàn giật giật khóe miệng, vẻ mặt khinh bỉ ghét bỏ nhìn chằm chằm Mộ Thanh Yên.
“Ngươi đang lừa đứa trẻ ba tuổi? Ngươi cho rằng ta ngốc sao?”
Mộ Thanh Yên hại não, cái thằng nhóc này chẳng nghe lời chút nào, làm loạn còn giày vò nữa!
“Không cần biết con mấy tuổi, không nghe lời ta liền đánh con, ta nói trước, lần này đánh tay, lần sau đánh mông!”
Ai ngờ Quân Bắc Hàn hoàn toàn không trúng chiêu này, hắn nói: “Mộ Thanh Yên, ta cho ngươi đánh thì ngươi dám đánh sao?”
“Con nói ta có dám hay không?”
Đột nhiên Quân Bắc Hàn đứng dậy, ở trên cao nhìn xuống Mộ Thanh Yên.
“Ngươi chỉ lớn hơn ta ba tuổi, vừa mới cập kê, áo còn chưa cởi, ngươi lại muốn sờ mông ta, ngươi không xấu hổ sao?”
Mộ Thanh Yên sững sờ, hù nàng hả? Nếu như người trước mắt là Minh Húc, hay là Thương Lăng, nàng sẽ sợ. Nhưng trước mắt là Quân Bắc Hàn, là con trai nàng, con trai uy hiếp mẫu thân, sao sợ được! Mộ Thanh Yên cũng đứng lên, cường thế đè ép lại, chỉ thiếu chút là mặt dán mặt.
“Coi như ta nhỏ hơn con ba tuổi thì cũng là mẫu hậu con, có tư cách giáo huấn con. Đừng nói đánh mông con, đem con lột hết ra bên ngoài ta cũng dám!”

Pinkynami
Ngôn Tình
Tuyệt Phối

Tuyệt Phối

Tác giả: Pinkynami
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Thám Hiểm
Giới thiệu:
Anh có xuất thân là thiếu tướng, hiện tại thân phận khác đó là một tổng giám đốc bá đạo và lạnh lùng trong giới làm ăn.
Cũng vậy mà bạch đạo sợ, hắc đạo kính, người ngoài gọi anh là: “Sát thần mặt cuồng ngạo, ý chí như sắt đá nhưng lại bị cô mặt dày mày dạn quấn lấy.
Cả hai gặp nhau lần đầu là ở địa điểm: Toilet nam của bệnh viện.
“Ồ! Người anh em, đừng kéo khóa làm gì, anh bạn cứ tùy tiện đi, tôi chỉ đi dạo thôi.” Sau đó chuồn mất.
+ Lần thứ hai gặp mặt, địa điểm: Phòng bệnh.
“Đó là nơi công cộng, anh không biết sao?”
Cô cưỡng từ đoạt lý, anh thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi.
Cô lời ngon tiếng ngọt, từng bước áp sát; anh lạnh lùng như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng không thể nhịn được nữa...
+ “Phó Hi, tôi đã cảnh cáo em là không cần đùa với lửa chưa?”
+ “Ừ, anh chính là lửa, số phận đã an bài để em chơi rồi.”
+ “Đừng hối hận!”
Ngày hôm sau, cô nàng nào đó chân tay mềm nhũn khóc không ra nước mắt: Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà?

Pinkynami
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...