Truyện của tác giả - Mặc Thư Bạch

Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo

Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo

Thể loại: Xuyên nhanh, HE
Độ dài: 165 chương
Diệp Trần mang trong mình một trách nhiệm nặng nề, đó là giúp các nhân vật phản diện tìm về chính đạo, cải tạo và uốn nắn lại những tư tưởng lệch lạc của họ, để cứu vớt thế giới.
Cô tự nhận mình đã làm cực kì tốt, tốt không thể nào chê, tốt đến mức đổ máu vì nhân vật phản diện, chặn đao thay nhân vật phản diện.. Chăm sóc họ trở nên trắng trẻo, béo tròn, tư tưởng đứng đắn ngay thẳng
Thế mà... thế mà...
Nhân vật phản diện cô nuôi đều NGOẺO.....SẠCH...
Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: “Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc.”
Diệp Trần gật đầu.
Đến thế giới tiếp theo…
Hệ thống: “A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!”
Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.
Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: “T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa.”
Lời tác giả
(đoạn này sau khi hoàn truyện, tác giả xóa rồi, chỉ viết để câu khách thôi)
Truyện này kể về một cô nàng có tuổi thơ bất hạnh, thiếu sự yêu thương nhưng tính tình lương thiện, tư tưởng ngay thẳng, dưới sự trợ giúp của hệ thống, đến những thế giới khác nhau, thông qua việc thay đổi các nhân vật phản diện để bảo vệ hòa bình thế giới, cứu vớt được nhiều người trong thế giới xuyên đến hơn.
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến cô dần dần có thể yêu. Còn nữ chính thì cứu vớt cuộc đời nam chính ở mỗi thế giới, giúp anh tiến tới hạnh phúc.
Cũng như các truyện xuyên nhanh khác, truyện này cũng tập hợp nhiều thể loại, thỏa mãn đồng thời nhiều khẩu vị khác nhau nhưng vẫn giữ được một mạch truyện xuyên suốt thống nhất. Cam đoan tình cảm của nhân vật chính liền mạch, ngày càng được bồi đắp thêm. Tác giả hành văn ngắn gọn, hài hước, giỏi khống chế tiết tấu truyện, nắm chắc cảm xúc nhân vật, chỗ ngọt thì rất ngọt, chỗ ngược thì rất ngược. Vì vậy tuy truyện là một nồi máu chó nhưng nó sẽ được nấu thành một nồi lẩu cay thơm phưng phức.

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Bốn Lần Gả

Bốn Lần Gả

VĂN ÁN
Triệu Bồng sống lại ba lần, gả cho Tần Thư Hoài ba lần.
Lúc hắn mười bảy tuổi vẫn còn là hạt nhân, nàng lấy thân phận công chúa gả cho hắn, hắn hại nàng chết;
Lúc hắn hai mươi tuổi làm hoàng tử, nàng lấy thân phận nữ tướng quân gả cho hắn, hắn ám sát nàng;
Lúc hắn hai mươi lăm tuổi trở thành Vương gia quyền cao chức trọng, nàng lấy thân phận thiên kim Thừa tướng gả cho hắn, hắn bỏ độc nàng chết.
Nàng thề nàng tuyệt đối không gả cho hắn nữa.
Chờ mở mắt lần nữa, Triệu Bồng trở thành công chúa si tình phụ tá ấu đệ lên ngôi, tay cầm binh quyền, thủ tiết ba năm.
Cũng là kình địch Nhiếp chính vương Tần Thư Hoài để ý duy nhất, không dám động vào lúc bấy giờ.
Đối mặt với thân phận này, Triệu Bồng kích động đến mức khóc lóc chảy nước mắt nước mũi.
Nàng bầu bạn với hắn từ khi hắn yếu ớt thấp hèn đến khi hắn có được quyền khuynh triều đình, trong tay tất cả đều là thóp của hắn.
Cùng Tần Thư Hoài trở thành chính địch, đại khái là chuyện may mắn nhất bốn đời của nàng.
Mà Tần Thư Hoài ôm bài vị của Triệu Bồng sáu năm phát hiện Trưởng công chúa quả phụ này rất giống thê tử chết sớm của hắn.

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Gả Ăn Chơi Trác Táng

Gả Ăn Chơi Trác Táng

Tác giả: Mặc Thư Bạch
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Cổ Đại, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu
Văn án: Liễu Ngọc Như vì để gả cho một hôn phu tốt cho nên đã làm một khuê tú mẫu mực mười lăm năm, lại ở ban đêm trước ngày đính hôn bị ép gả cho Cố Cửu Tư nổi danh ăn chơi trác táng khắp Dương Châu. Gả cho một người như vậy, đời này xem như là bị hủy. Đặc biệt là sau khi gả qua rồi mới phát hiện, người này cũng là bị ép cưới nàng. Liễu Ngọc Như tâm như tro tàn, sau khi nhốt bản thân trong phòng ba ngày xong, nàng ngộ ra. Gả cho một người ăn chơi trác táng như vậy còn làm khuê tú cái gì nữa? Vì thế ngày thứ ba sau khi thành hôn, vị khuê tú có tiếng là dịu dàng này ở Dương Châu run tay, cầm theo đao, dùng hết dũng khí cả đời này mà bước vào thanh lâu, nàng nói với Cố Cửu Tư đang say như chết một câu --Đứng dậy.
Sau đó một đời của Cố Cửu Tư thay đổi rất nhanh, từ một tên ăn chơi trác táng đến thân quan nhất phẩm, đều là người con gái này đứng bên cạnh hắn, dùng thân hình mảnh mai lại đơn bạc đỡ hắn, nói với hắn câu: "Đứng dậy". Vì thế chẳng sợ hắn bị người vót thịt đập nát xương, cũng muốn giãy dụa từ trong vũng bùn đứng lên, cắn răng cõng nàng dậy, bước qua cả đời này.
Đối với Liễu Ngọc Như mà nói, mười lăm năm trước nàng cho rằng mình tồn tại là để tìm một người đàn ông tốt. Mãi đến khi gặp được Cố Cửu Tư, nàng mới hiểu được, một người đàn ông tốt sẽ làm cho ngươi biết, ngươi sống, là vì chính bản thân mình.
- --Nguyện lấy một thân huyết nhục này chắn gió che mưa, bảo vệ nàng váy áo không dính bụi, thái dương không dính sương.----
- Cốt truyện có ngược, cảm tình ngọt.
- Nam chính ngây thơ Husky, các loại bài bạc đấu khúc.

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Trường Phong Độ

Trường Phong Độ

Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, HE
Nhân vật chính: Liễu Ngọc Như, Cố Cửu Tư

Văn án:

Thời cổ đại, nữ nhân chỉ có thể gả cho một người, sau đó là cuộc sống gia đình, giúp chồng dạy con, quản lý nhà cửa.

Vì muón có thể gả cho một phu quân tốt, Liễu Ngọc Như noi theo mọi người, tận lực tu tâm dưỡng tính, trở thành khuê tủ điển phạm suốt mười lăm năm ròng.

Không ngờ được, kết quả lại như công giã tràng, nàng bị buộc gả cho một kẻ ăn chơi trác tiếng có tiếng khắp Dương Châu - Cố Cửu Tư.

Gả cho kẻ như vậy, đời nàng coi như đã bị hủy hoại.

Nhất là gả xong nàng mới phát hiện người này cũng bị ép cưới nàng.

Tâm Liễu Ngọc Như hóa tro tàn, nàng tự nhốt mình trong phòng. Ba ngày sau, nàng giác ngộ một điều.

Gả cho kẻ ăn chơi trác táng thì việc gì phải làm khuê tú nữa?

Vì thế ngày thứ ba sau khi thành hôn, vị khuê tú nổi tiếng dịu dàng ở Dương Châu run rẩy cầm đao, dùng hết dũng khí của cả một đời tiến vào thanh lâu. Nàng nhìn Cố Cửu Tư đang say như chết mà nói, “Đứng lên.”

Từ đó cuộc đời Cố Cửu Tư nhanh chóng thay đổi.

Dù là những tháng ngày ăn chơi hay khi làm quan nhất phẩm, nữ nhân này vẫn đứng bên hắn. Nàng đỡ lấy hắn bằng thân mình mảnh mai yếu đuối và bảo, “Đứng lên.”

Thế nên mặc cho bị róc xương róc thịt, mặc cho giãy giụa đứng lên từ vũng bùn, hắn cũng muốn cắn răng cõng nàng trên lưng đi qua cả đời này.

Với Liễu Ngọc Như mà nói, trong mười lăm năm đầu đời, sống là để tìm một nam nhân tốt. Đến khi gặp được Cố Cửu Tư nàng mới biết nam nhân tốt sẽ khiến nàng hiểu rằng sống là vì chính mình.

Ta nguyện lấy máu thịt này che mưa chắn gió, để váy nàng không vương bụi trần, để thái dương kia chẳng đọng sương.

Ta nguyện hóa thành cơn gió lớn, đưa quân đi vạn dặm.

Một câu giới thiệu vắn tắt: Phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần.

Cùng đọc truyện nhé!!!!

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Trưởng Công Chúa

Trưởng Công Chúa

TRƯỞNG CÔNG CHÚA
Tác giả: Mặc Thư Bạch
Translator: Đặc Lôi Tây
🌺Giải thích sơ lược:
[Đặc biệt những ai thuộc trường phái thích sạch sẽ, cực đoan đối với việc nam chính hoặc nữ chính luôn chiếm spotlight, xin cân nhắc trước khi lọt hố]
1. Nữ chính kiếp trước có người yêu, bởi vì một vài yếu tố khách quan không thể phát triển đến bước cuối cùng, nhưng không phải hoàn toàn không có gì xảy ra.
2. Nam chính cũng có crush (chưa cưa đổ thành công)
3. Mặt xấu nhất của hai người đều trưng ra cho đối phương xem và luôn đấu đá lẫn nhau. Xin đừng mong chờ quá cao ở câu chuyện về hai đối tượng xấu xa này.
→Một câu giản lược: oan gia trọng sinh thành người yêu
Văn án:
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên mười tám tuổi thành thân
Lý Dung dùng gia thế của Bùi Văn Tuyên để trốn họa, Bùi Văn Tuyên lợi dụng thân phận Công chúa của Lý Dung để trở mình.
Bọn họ liên hôn vì chính trị, không có lấy một chút tình cảm.
Sau này, nàng thì trầm mê trong rượu chè sênh ca, còn hắn vì trong lòng đã có người thương có nhà không thèm về...
Làm phu thê ba mươi năm, trừ quyền thế ra không còn thứ gì khác.
Sau này bị kẻ khác chia rẽ, chết dưới chính mưu kế của đối phương, cũng không hề cảm thấy kì lạ.
Song, khi ngủ một giấc tỉnh lại, họ thế nhưng quay về năm 18 tuổi, về chính thời khắc cuộc đời cả hai khốn khó nhất.
Vì thế Bùi Văn Tuyên đến tìm Lý Dung.
"Điện hạ cảm thấy, cuộc hôn nhân này có nên tái diễn?"
"Nên chứ"
"Vậy tại hạ trước tiên phải thanh trừ vị "Khách khanh" của người"
("Khách khanh" là một chức quan cao cấp trong triều đình. Thời nhà Tần, khi có người từ các nước chư hầu đến làm quan được phong làm "khanh", và được dùng lễ tiếp khách để đối đãi nên mới có tên gọi như thế)
"Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho người trong lòng ngươi ư?"
Sau một khoảng im lặng, Bùi Văn Tuyên lại nói, "Chi bằng, mỗi người nhường một bước, đợi hai năm sau, khi trong tay cả hai đều nắm đại quyền, chúng ta lại hòa ly (ly hôn). Lúc đó có oán báo oán, có thù báo thù, Công chúa thấy sao?"
Lý Dung trầm ngâm hồi lâu rồi nói, "Được thôi, trước cứ thế mà làm..."
Sau đó, Bùi Văn Tuyên và Lý Dung quyền khuynh triều dã, nhìn Lý Dung đang viết đơn hòa ly trong nhà, Bùi Văn Tuyên hết nhìn trái lại nhìn phải, cuối cùng bước vào thư phòng, "Hài tử đã lớn nhường này rồi, chi bằng cứ sống tiếp thế này một thời gian nữa?"

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Kiếm Tiên Là Bạn Trai Cũ Của Ta

Kiếm Tiên Là Bạn Trai Cũ Của Ta

Tác giả: Mặc Thư Bạch
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Trọng Sinh, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Văn án:
Sau khi Phù tu Tô Thanh Y gánh hàm oan mà trọng sinh, nàng đạt được hệ thống nhiệm vụ “Trợ giúp kiếm tiên Tĩnh Diễn thành thần”.
Giúp đỡ, giúp đỡ, đột nhiên nàng phát hiện...
Vị Thần cấp Kiếm tiên ở tu chân giới này, hình như là bạn trai cũ ở thế kỷ 21 của nàng?
Hơn nữa, còn bị nàng đánh, bị nàng đội nón xanh, bị nàng dẫn người đến công ty dán áp phích, treo băng rôn phỉ báng nữa.
Đây là chuyện xưa của cô nương trải qua một ngàn lần đau khổ, sau khi ôm được đùi vàng được người cưng chiều, được người yêu.
Tên khác “Cưng chiều ngọt ngào hàng ngày ở Tu chân giới” “Cuộc sống ôm đùi vàng”
Độc giả cần biết
1. Thứ tự cấp bậc tu chân: Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Xuất Khiếu – Hợp Thể - Đại Thừa – Độ Kiếp.
2. Tác phẩm này tham gia “Hoạt động viết văn mừng Tấn Giang tròn 11 năm”, đó là lý do nữ chính mang theo hệ thống Tấn Giang xuyên vào trong tác phẩm của Tấn Giang thay đổi kịch bản.
3. Song xuyên, đều là từ thế kỷ 21 xuyên đến.
4. Nữ chính xuyên qua hai lần, lần đầu tiên xuyên từ thế kỷ 21 vào Tu chân giới, lần thứ hai sau khi chết tại Tu chân giới đoạt xá trùng sinh.
5. Nữ chính cặn bã như thế ở thế kỷ 21 là hiểu lầm, không phải thực sự cặn bã!
6. Văn sủng ngọt!!! Ngược đều là ngược lúc không có nam chính!!! Nam chính xuất hiện là vì ngọt!!!
7. Vai phụ có khả năng sẽ ngược, cẩn thận điểm này.
8. Cuối cùng, chuyện trọng yếu nhất, tác giả mang tâm hồn thủy tinh, không hấp dẫn không cần nói cho ta biết!!! Trực tiếp bỏ qua là được rồi!!!

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Trác Ngọc

Trác Ngọc

Editor: Miri (torianimereview wordpress com)
Tình trạng: Hoàn
Thể loại: Cổ trang, Cường Cường, Chủ Công, Tu Chân, Song Trùng Sinh, Song Khiết, Hỗ Sủng, HE, 1v1
[Phong lưu nói nhiều đạo tu công x Thanh lãnh cấm dục kiếm tu thụ] ̶ t̶̶h̶̶ự̶̶c̶ ̶c̶̶h̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶à̶ ̶[̶̶T̶̶h̶̶ê̶ ̶n̶̶ô̶ ̶n̶̶h̶̶à̶ ̶g̶̶i̶̶à̶̶u̶ ̶m̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶i̶̶ê̶̶m̶ ̶s̶̶ỉ̶ ̶n̶̶ó̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶i̶̶ề̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶í̶̶c̶̶h̶ ̶d̶̶i̶̶ễ̶̶n̶ ̶đ̶̶ạ̶̶o̶ ̶t̶̶u̶ ̶c̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶x̶ ̶k̶̶i̶̶ê̶̶n̶ ̶c̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶i̶ ̶s̶̶i̶̶n̶̶h̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶k̶̶h̶̶ị̶̶a̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶ú̶̶p̶ ̶n̶̶ồ̶̶i̶ ̶b̶̶ằ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶ữ̶̶u̶ ̶k̶̶i̶̶ế̶̶m̶ ̶t̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶ụ̶
Văn án
Hai người gặp nhau, là mệnh trung chú định.
Nếu đã là duyên phận, tại sao lại phải là trong tình cảnh này???
Tần Diễn là ma tu, lại còn giết cả nhà Phó Trường Lăng.
Tần Diễn còn đặt một khối ngọc bội vào tay y, nói rằng
- Phó Trường Lăng, người cũng như ngọc, trải qua sinh tử đau thương mới rõ bên trong có gì.
Từ đó bọn họ chĩa kiếm vào nhau, dây dưa nửa đời.
Hắn tự tay bắt Tần Diễn, lôi lên Thẩm Mệnh Đài nhận thiên đao vạn quả, nhìn y tự móc ra tình căn.
Phó Trường Lăng chết đi sống lại thời điểm lúc hắn mười bảy tuổi.
Cũng là lúc hắn lần đầu gặp được Tần Diễn, động đến chân tướng mà hắn chưa biết ở kiếp trước.
Vì thế, vác thân mình đầy máu, Phó Trường Lăng lết đi đến trước mặt Tần Diễn, thanh âm khàn khàn nói với y:
"Ngươi từng vì ta vào Kim Quang tự chịu trường đinh thấu xương, tới Vạn Cốt nhai đánh mười vạn âm hồn, tại Luân Hồi kiều chờ một đêm mưa gió, ở Vô Cấu cung thắp thiện đăng mười năm...Tần Diễn, trong lòng ngươi có ta trước."
"Nhưng ta đã quên."
"Ngươi quên cũng không sao, ta không quên."
Phó Trường Lăng run rẩy lấy ra ngọc bội y đưa mình năm đó. Ngọc bội dính máu lẫn nước mắt, hắn ngửa đầu nhìn y, lặp lại từng câu, từng chữ——
Người cũng như ngọc, mài giũa mà thành. Đao mài rìu đục, sinh tử trăm đau, ngọc vừa giũa xong, người cũng mài nên.
"Hiện giờ Trường Lăng thành ngọc," thanh âm Phó Trường Lăng nghẹn ngào, "Sư huynh có nguyện lại chấp nhận ta không?"
Đây là ông trời cho hắn một con đường chuộc lỗi, chẳng sợ bụi gai khắp nơi, hắn cũng cầu mà không được.
Phong lưu nói nhiều đạo tu công x Thanh lãnh cấm dục kiếm tu thụ (Phó Trường Lăng x Tần Diễn)
#Mũi đao dính đường, ngọt tới bi thương
Cảnh báo của tác giả:
+ Song trọng sinh, ngọt ngược đan xen.
+ Chủ công thị giác. Công thụ đều bị cốt truyện ngược, kiếp trước ngược thụ, kiếp này ngược công, công khống thụ khống gì cũng cẩn thận hộc máu. Nhưng có độc giả bảo tôi đây là ngọt văn, tôi gạt người, nên thôi các vị đại gia tự xem nó có ngược hay không đi.
+ Chậm nhiệt, tình cảm và cốt truyện cùng phát triển, phân đoạn trên văn án xảy ra gần cuối. 
+ HE, cái loại HE sau khi chết thì phi thăng ấy.

Mặc Thư Bạch
Đam Mỹ
Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên

Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên

Truyện Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên của tác giả Mặc Thư Bạch kể về Tần Uyển Uyển tại giới Tu Chân là một tiên nhị đại tiêu dao, hạnh phúc nhất, nhưng đó là trước khi xuyên thư mà thôi!
Nhớ lại cuộc sống vô tư lự kia, được lười biếng, được cá mặn, lại còn có phụ mẫu yêu thương, muốn tạo thế cho nàng, mua chuộc vô số anh hào tạo chiến tích giả khiến nàng cũng nổi danh vô cùng.
Hạnh phúc biết chừng nào!!!
Cho đến một ngày, một người tên Giản Hành Chi nghe danh mà đến khiêu chiến, người này kinh nghiệm phong phú, chiến đấu khắp tứ hải cửu châu, dùng một kiếm, chém nàng, khiến nàng xuyên vào quyển tiểu thuyết tên 《 Mary Sue mạnh nhất 》
Đây là tiểu thuyết đại nữ chủ* tu chân, nàng lại hóa thành nữ phụ ác độc Tần Vãn của bộ truyện.
*Đại nữ chủ: Loại truyện xoay quanh cuộc đời của nữ chính từ sự nghiệp đến tình yêu.
Khi mới vừa xuyên qua, nàng đã bị áp giải lên bục xét xử, nghe những người bên cạnh đòi đánh đòi giết bởi vì nàng mưu hại nữ chính.
Hệ thống dùng ngữ điệu lạnh như băng nói cho nàng biết—— "Là một nữ phụ ác độc, ở thế giới này, sư phụ ngươi sẽ vứt bỏ ngươi, sư huynh sẽ chán ghét ngươi, người ngươi yêu thầm sẽ tự tay giết chết ngươi, người duy nhất đối xử thật lòng với ngươi chỉ có mỗi nam nhân cơm mềm* khóc ngất đi bên cạnh ngươi. "

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Kiếm Tiền Thiên Sơn

Kiếm Tiền Thiên Sơn

Thời điểm chín muồi đã đến, Hoa Hướng Vãn nghe sư phụ mình dặn dò: Bởi vì công pháp tương hợp, để có thể tiến nhanh trên con đường tu luyện ắt phải bắt được một vị Đạo Quân từ Thiên Kiếm Tông về Tây Cảnh. Thế nhưng nhớ kỹ, chỉ ôm Đa Tình Kiếm, không động Vấn Tâm Kiếm.
Người luyện Vấn Tâm Kiếm, theo sư phụ nàng nói, tuy mạnh nhưng cũng rất lạnh, không hiểu tình cảm là gì.
Thế nhưng người nàng bắt gặp đầu tiên khi đến Vân Lai, oái oăm thay chính là Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm - Tạ Trường Tịch.
Nàng như con thiêu thân lao vào lửa, biết rõ Tạ Trường Tịch là người không nhiễm hồng trần mà vẫn vào sinh ra tử vì hắn, không tiếc bất cứ giá nào.
Nhưng cho đến khi họ chính thức thành phu thê, gân mạch nàng đứt hết, máu chảy đầm đìa, hắn cũng chỉ nói hai tiếng “Xin lỗi” với nàng bằng một giọng câm, nàng mới biết, Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm, thật sự là người không hiểu yêu hận tình thù.
Vì thế, nàng giả chết ngay trước mặt hắn để thoát thân, hủy bỏ đi thân phận được gọi là “Vãn Vãn” kia, một lần nữa trở về làm Thiếu chủ Hợp Hoan Cung vui vẻ sung sướng của nàng.
Nàng bỏ lại Tạ Trường Tịch nơi Sinh Tử Giới một mình canh giữ nấm mồ cô độc, từ biệt suốt hai trăm năm.

Mặc Thư Bạch
Ngược
Sơn Hà Chẩm

Sơn Hà Chẩm

Bạn đang đọc truyện Sơn Hà Chẩm của tác giả Mặc Thư Bạch.
Năm Vệ Uẩn mười bốn tuổi, trai tráng toàn gia tử chiến sa trường, cửa nát nhà tan.
Khi đó chỉ có mẫu thân và tân tẩu tử giúp đỡ hắn chèo chống Vệ gia.
Mẫu thân nói tân tẩu tử không dễ dàng gì, vừa mới bái đường đã không còn trượng phu, sau này hắn thành đạt cần phải tìm một mối hôn nhân tốt cho tân tẩu.
Khi đó hắn nói, được!

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Kiếm Tầm Thiên Sơn

Kiếm Tầm Thiên Sơn

Tác giả: Mặc Thư Bạch
Thể loại: Ngôn Tình, Tiên Hiệp
Giới thiệu:
Thời điểm chín mùi đã đến, Hoa Hướng Vãn nghe sư phụ mình dặn dò: Bởi vì công pháp tương hợp, để có thể tiến nhanh trên con đường tu luyện phải bắt được một vị Đạo Quân từ Thiên Kiếm Tông về Tây Cảnh. Thế nhưng nhớ kỹ, chỉ ôm Đa Tình Kiếm, không động Vấn Tâm Kiếm.
Người luyện Vấn Tâm Kiếm, theo sư phụ nàng nói, tuy mạnh nhưng cũng rất lạnh, không hiểu tình cảm là gì.
Thế nhưng người nàng bắt gặp đầu tiên khi đến Vân Lai, oái oăm thay chính là Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm - Tạ Trường Tịch.
Nàng như con thiêu thân lao vào lửa, biết rõ Tạ Trường Tịch là người không nhiễm hồng trần mà vẫn vào sinh ra tử vì hắn, không tiếc bất cứ giá nào.
Nhưng cho đến khi họ chính thức thành phu thê, gân mạch nàng đứt hết, máu chảy đầm đìa, hắn cũng chỉ nói hai tiếng “Xin lỗi” với nàng bằng một giọng câm, nàng mới biết, Đạo quân tu Vấn Tâm Kiếm, thật sự là người không hiểu yêu hận tình thù.
Vì thế, nàng giả chết ngay trước mặt hắn để thoát thân, hủy bỏ đi thân phận được gọi là “Vãn Vãn” kia, một lần nữa trở về làm Thiếu chủ Hợp Hoan Cung vui vẻ sung sướng của nàng.
Nàng bỏ lại Tạ Trường Tịch nơi Sinh Tử Giới một mình canh giữ nấm mồ cô độc, từ biệt suốt hai trăm năm.

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Nam Nữ Sống Thử

Nam Nữ Sống Thử

Tác giả: Mặc Thư Bạch.
Chuyển ngữ: Windy
Tag: Con cưng của trời, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Oan gia, Vả mặt,
Tổng số chương: 82
Giới thiệu:
Trước khi quen biết Cố Lam, Tần Tu Nhiên như một vị đế vương đầy uy quyền, có thể tiêu sạch hàng trăm triệu nhân dân tệ chỉ với một cái búng tay như thể chúng chỉ là mây khói.
Tao nhã, cao quý, đẹp trai, hoàn hảo.
Thuận buồm xuôi gió, không ai có thể đánh bại anh.
Cho đến năm ba mươi tuổi, Tần Tu Nhiên rời Hoa Kỳ trở về nước để thừa kế tài sản.
Trước khi quay về, anh từng nghĩ rằng: Chắc hẳn cuộc sống của mình sẽ là một cuộc chiến thương trường trong một gia đình danh gia vọng tộc, với phong thái kiểu: “Trời lạnh rồi, cho Vương Thị phá sản đi.”
Kết quả là vào ngày trở về nước, Tần Tu Nhiên đã gặp Cố Lam.
Vì cô, anh phải chen chúc trong giờ cao điểm buổi tối, ngồi trên chiếc xe ba gác nhỏ xíu, lại còn bị súng nước cao áp bắn thẳng vào mặt.
Cho đến khi Tần Tu Nhiên ra khỏi đồn cảnh sát với dáng vẻ cực kỳ chật vật, anh lập tức chạm mặt mẹ ruột của mình. Bà ấy nhìn anh với vẻ lo lắng: “Tu Nhiên à, hay là con hãy tìm người yêu đi? Biết đâu điềm gở sẽ hóa lành thì sao con?”
Khi đó, Tần Tu Nhiên đã lập lời thề rằng: Nếu gặp lại người này, anh sẽ khiến cô phải trả cái giá đắt.
Cuối cùng, họ lại gặp nhau một lần nữa trên bàn xem mắt. Trời xui đất khiến hai người gạt bỏ những nghi ngờ lẫn hiềm khích trước đây để quyết định sống thử.
Vào ngày sống thử đầu tiên, Tần Tu Nhiên - người đang nằm ngủ trên giường, vừa nghe thấy tiếng ngáy của Cố Lam vừa ôm gối nghĩ ngợi: “Ông đây tuyệt đối sẽ không bao giờ cưới người phụ nữ này đâu.”
Sau khi sống thử được một tháng, lúc Cố Lam đấm vào thằng em thứ hai để cướp lấy con dấu, Tần Tu Nhiên - người đang đứng phía sau lưng cô - đã nghĩ rằng: “Suốt cả đời này, mình và cô ấy chỉ có thể kết nghĩa anh em mà thôi.”
Đến khi sống thử được nửa năm, Cố Lam đã đề xuất rằng: Tần Tu Nhiên nên giành phần thắng trong cuộc chiến kinh doanh bằng cách đăng thông tin tiêu cực trên app của đối thủ, sau đó hãy báo cáo app nọ. Anh nhìn vào đôi mắt vừa thông thái vừa tự tin ngời ngời của cô rồi nở nụ cười đầy cưng chiều.
“Vợ à, em thông minh thật đấy. Anh sẽ đăng một quảng cáo nhỏ ngay và luôn đây.”
Đây là một câu chuyện hề hước! Câu chuyện tấu hài! Câu chuyện rất tếu! Một mẩu chuyện nhỏ về một đôi vợ chồng ngốc nghếch, trước vô tri sau ngọt ngào.
Tiểu thuyết này còn được gọi là: [Sự sa ngã của vị đế vương uy lực].
Một câu giới thiệu vắn tắt: Tôi sẽ không bao giờ cưới cô ấy đâu! Quay xe!
Dàn ý: Sống vui vẻ và hạnh phúc mỗi ngày.

Mặc Thư Bạch
Ngôn Tình
Giả Quý Tộc

Giả Quý Tộc

Dương Vi dùng mười ba năm để yêu Tống Triết.
Lần đầu tiên gặp gỡ, Dương Vi là cô bé mồ côi được mẹ anh thu dưỡng. 
Ngày ấy, cô đứng trong căn nhà lớn, trên người mặc bộ giáo phục đã sờn chỉ, dưới chân còn mang đôi giày vải lấm lem bùn đất. 
Tống Triết khi đó chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, đứng trên lầu mỉm cười đánh giá cô. Thiếu niên lớn lên rất đẹp, anh tựa như người từ trong tranh bước ra, làm cho người khác không nhịn được mà dõi mắt nhìn theo, nhất là khi nhìn thấy ánh sáng kiêu ngạo rực rỡ trong đôi mắt kia. 
Lúc đó, Dương Vi không biết rằng khoảnh khắc sơ ngộ ấy sẽ là khởi đầu cho tình cảm đơn phương mười ba năm của cô.
Người ta thường nói trong tình yêu, ai yêu trước người đó sẽ thua…
Mà Dương Vi thì đã định sẵn sẽ thua trên tay của Tống Triết. 
Cô yêu anh mười ba năm, là mười ba năm nỗ lực trả giá, là mười ba năm âm thầm chờ đợi. Vì dung nhập Tống gia, vì xứng với Tống Triết, cô cố gắng khoác lên cho mình một vỏ bọc quý tộc. Cô học đàn cello, học tiếng Pháp cùng tiếng Latinh, thành tích vĩnh viễn đệ nhất. 
Cô luôn tự khắc chế, giống như sợi dây đàn lúc nào cũng căng cứng, chưa bao giờ dám phóng túng chính mình.
Nhưng Tống Triết không thích cô.
Anh lúc nào cũng lạnh nhạt, chế giễu, hình như cô làm gì anh cũng khó chịu, bất mãn. 
Thật ra, chỉ cần anh đối tốt với cô một chút, cô liền vui vẻ thỏa mãn. Tống Triết thích cái gì, cô đều có thể cố gắng. Tính yêu của cô lúc đó vốn dĩ hèn mọn như vậy đấy.
Rồi ước mơ của Dương Vi cũng thành hiện thực, Tống Triết kết hôn với cô, cô trở thành Tống phu nhân được người người ngưỡng mộ. 
Dương Vi đã từng rất hạnh phúc, cô là bạn đời của anh, là người có thể đường đường chính chính cùng anh đi đến cuối đoạn đường. Cô từng nghĩ mình sẽ bên anh cả đời, dù khó khăn hay dễ dàng, dù vui vẻ hay bi thương…
Nhưng rồi, cô thua cuộc.
Cô không chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt mỗi khi anh nhìn cô.
Cô không chịu nổi những lần anh trào phúng nghi ngờ tình yêu của mình. 
Cô không chịu nổi những ngày cô đơn ngồi trong căn phòng trống vắng lạnh lẽo, vô vọng chờ đợi anh trở về. 
Dương Vi không chịu nổi, nên cô buông tay…
“Tống Triết, chúng ta ly hôn đi.”
Ngày nghe Dương Vi nói câu này, Tống Triết đã rất bất ngờ. Anh thản nhiên đến bình tĩnh…
“Là vì chuyện của Võ Luân sao, tôi cho rằng em sẽ không tức giận.” 
Anh cười đến ôn hòa “Như vậy đi, tôi sẽ cho người đính vé máy bay, chúng ta đi du lịch nước ngoài, em hết giận rồi chứ?”.
Anh cho rằng cô đang giận dỗi, nhiều chút kiên nhẫn dỗ dành, mọi chuyện rồi sẽ ổn. 
Khi ấy, Tống Triết không biết rằng, Dương Vi là nghiêm túc, đó là ngày mà cô bắt đầu học cách buông bỏ anh, học cách quên đi tình yêu mà cô đã dành cho anh. 
Nếu như thời gian được quay lại, nếu như Tống Triết biết được mình đã từng ngu ngốc đến như thế nào thì có lẽ anh đã không vì chút tâm lý phản nghịch, vì cái gọi là sĩ diện đàn ông mà ký vào đơn ly dị. 
Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng có nếu như…
Ngày anh và cô ly hôn, anh đã từng ngây thơ nghĩ sớm muộn gì cô cũng về bên anh, sớm muộn gì cô cũng quay về làm Tống phu nhân. 
Tống Triết khi ấy là một người đàn ông kiêu căng, tự phụ, anh cho rằng cô đã ở bên anh mười ba năm thì sẽ không bao giờ rời bỏ. Anh thói quen được cô đối tốt, anh thói quen nhận sự yên lặng trả giá từ cô…
Cô sẽ trở lại mà thôi
Nhưng rồi, Tống Triết phát hiện, từ khi Dương Vi rời xa anh, cô đã thay đổi rất nhiều. 
Cô hay cười hơn trước, lại quen được rất nhiều người bạn, thì ra cô là một người hài hước, có thể chọc cười người khác chỉ với vài lời nói. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Dương Vi sống động như thế, không còn một Dương Vi lúc nào cũng ưu nhã đến cứng ngắc mà đầy tự nhiên và vui vẻ. 
Còn Tống Triết, từ khi cô đi, anh có gì…
Là sự cô đơn, trống vắng, là thiếu mất một người luôn quan tâm chăm sóc, là mất đi một người vợ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ cô lại quan trọng với anh như thế.     
Lần đầu tiên, Tống Triết bỏ xuống sĩ diện, lần đầu tiên, Tống Triết chịu thua mà đi tìm Dương Vi…
“Dương Vi, trở về đi, chuyện ly hôn coi như chưa từng xảy ra.”
“Tôi không quen căn nhà không có em.”
“Tôi không quen nhìn em rời khỏi tôi.”
“Tôi không quen em đối xử tốt với người khác bỏ quên tôi.”
“Tôi không quen nhìn em cười với người khác.”

“Tống Triết, tôi đã từng yêu anh.”
“Sẽ thói quen… Chúng ta từng người sẽ tân sinh mới, cho nên, trở về đi…”
Dương Vi không còn yêu Tống Triết nữa rồi, cô sẽ không quay về bên anh. 
Đây là lần đầu tiên Tống Triết nhìn rõ sự thật như vậy. 
Mười ba năm qua, Tống Triết đã làm rất nhiều chuyện sai, rõ ràng là yêu lại vì chút kiêu ngạo, tự tôn mà trốn tránh thừa nhận, rõ ràng là không thể sống thiếu cô lại vì khúc mắc ngày xưa mà hết lần này đến lần khác tổn thương đến không thể vãn hồi.
Mãi đến bây giờ, Tống Triết mới hiểu Dương Vi là gia đình của anh, là một nửa linh hồn còn lại, một khi anh mất đi cô nhân sinh liền không bao giờ hoàn chỉnh…
Tống Triết phát hiện, từ trước đến giờ anh đều chưa từng chú ý cô, cũng không hiểu biết cô, hai người sở dĩ đi đến ngày hôm nay, anh là người có lỗi. 
Anh của quá khứ là người ích kỷ, ỷ vào cô thích anh liền làm xằng làm bậy. Anh chưa từng thấu hiểu nên một lần lại một lần thương tổn cô.
Anh khi ấy vì khúc mắc của quá khứ mà phủ nhận tình cảm của bản thân. Lúc nào cũng sợ cô biết, kỳ thật anh yêu cô…
Sợ phần nội tâm này bị mọi người nhìn thấu.
Sợ phần cảm tình này bị cô biết, lại không chiếm được đáp lại.
Cô từng từ bỏ anh, anh cũng đã nói không cần cô, nhưng đến cuối cùng, chung quy anh vẫn yêu cô.
Điều này đối với Tống Triết mới hai mươi tuổi chưa hiểu sự đời là vô cùng nhục nhã… Nên anh trốn tránh, để rồi mất đi cô.
Dương Vi là mười ba năm quá khứ của Tống Triết, là vĩnh viễn tương lai của anh. Nếu tổn thương đã hình thành, xin hãy cho anh cơ hội để bù đắp…
Anh sẽ nhanh chóng học làm món cô thích ăn.
Anh sẽ nhanh chóng tìm hiểu sở thích của cô, từ âm nhạc, điện ảnh cho đến sách báo.
Anh sẽ nhanh chóng học cách hiểu được hàm ý trong từng lời nói của cô.
Anh sẽ nhanh chóng học cách khắc chế cảm xúc của chính mình, áp chế những lời nói luôn tổn thương người khác.
Anh đã học xong lời nói xin lỗi, học xong việc đặt bản thân mình vào vị trí của cô để thấu hiểu, đã học xong khắc chế, học xong ẩn nhẫn.
Rồi sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ học xong tất cả những gì cô thích, trở thành mẫu người cô thích, để cô có thể thêm một lần nữa bắt đầu yêu anh. 
Dương Vi, trước đây là tôi ỷ vào em thích tôi nên tùy ý làm bậy. Bây giờ đổi lại tới lượt em, tôi cho phép em ỷ vào tôi thích mà tùy hứng kiêu ngạo, có được không?

Mặc Thư Bạch
Ngược
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...