Truyện của tác giả - Hàm Yên

Mr Đà Điểu Của Tôi

Mr Đà Điểu Của Tôi

Thể loại: Hiện đại
Dịch: Green Land
Do tuyết rơi dày đặc khiến chuyến bay bị muộn.
Trong sân bay nhiệt độ ấm áp khiến con người ta dễ chịu, mặc cho tuyết ngoài trời giao thoa.
Bàng Sảnh đứng một mình bên khung cửa sổ lớn, nhìn cảnh tuyết ngày một dày, tuyết bay lượn đầy trời rồi nhẹ nhàng buông xuống. Dưới những tia sáng leo lắt của ánh đen, tất cả đều trông có vẻ mớ hồ.
Khi nhân viên đang luân chuyển hành lý của hành khách bằng những chiếc xe chuyên dụng, dọn đi đống tuyết đã lấp kín lấy sân bay...Bàng Sảnh đưa mắt nhìn đồng hồ, bây giờ đang tám giờ tối, cô đã đến thành phố E.
Cửa đăng ký đóng kín mít, cũng không thấy bóng dáng nhân viên làm thủ tục đâu. Nửa tiếng sau, có người đến phát cơm hộp và nước khoáng, Bàng Sảnh cùng rất nhiều hành khách đang sốt ruột khác đều xếp hàng chờ nhận đồ rồi nhanh chóng giải quyết. Cô bắt đầu suy nghĩ đến khả năng liệu đêm nay có thể về nhà được không?
Cô một mình đến phương Bắc làm việc, mùa đông rét buốt rợn người, đứng trong thành phố băng tuyết ngập trời này, Bàng Sảnh chỉ muốn quay về nhà ngay lập tức. Cô đã chờ ở đây hai tuần rồi, thực sự là quá lâu đối với một cô gái lưu luyến gia đình như cô.
Vẫn không ai đến thông báo cho họ liệu chuyến bay có được cất cánh hay không, Bàng Sảnh ngồi trên ghế đánh giá những người xung quanh. Một người đàn ông đứng tuổi ngả lưng lên thành ghế ngủ gà ngủ gật; ngồi bên cạnh ông là một bà mẹ trẻ đang dỗ đứa con khóc ngằn ngặt trên tay mình; bên kia, một cặp nam nữ tựa vào nhau, một người đeo tai nghe xem video trên Ipad, vừa xem vừa cười; một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề lặng lẽ ngồi bên cạnh họ, như hòa thượng ngồi thiền vậy…
Tiếng chuông di động cất lên, Bàng Sảnh nghe máy, là mẹ cô – bà Kim Ái Hoa.
Bàng Sảnh thông báo cho bà sự cố của chuyến bay tối nay, còn nói thêm là không biết liệu có thể về nhà trong đêm nay được không.
Cô nói: “Ở đây tuyết lớn quá, bây giờ con vẫn chưa nhận được thông báo gì cả.”
Bà Kim Ái Hoa nói: “Thế mẹ bảo Tiểu Du về trước nhé, nó chờ điện thoại của con lâu lắm rồi, muốn đến sân bay đón con đấy.”
Bàng Sảnh chau mày: “Sao anh ấy lại đến nữa? Mẹ mau bảo anh ấy về đi, nếu chuyến bay cất cánh được con sẽ tự về nhà bằng xe buýt của sân bay.”
Cúp máy xong, Bàng Sảnh quyết định đi dạo một vòng. Cô đã chờ ở sân bay mấy tiếng đồng hồ, thực sự chán lắm rồi.
Sau khi dạo một vòng qua mấy cửa hàng bán đồ đặc sản địa phương, bán quần áo và túi xách, Bàng Sảnh bước vào một hiệu sách. Cô không hy vọng nhiều vào những cuốn sách được bán trong hiệu sách ở sân bay, đa số chỉ có sách về những người nổi tiếng, bí quyết quản lý tài sản, tư vấn du lịch… mà thôi. Đang lơ đãng giở vài cuốn ra xem thì bỗng nhiên mắt Bàng Sảnh lại liếc thấy một cuốn sách bên cạnh, hình như là một cuốn sách bán chạy.
Đó là một cuốn sách bằng tranh, khổ 16 tiêu chuẩn, không dày lắm, được in rất đẹp và cẩn thận. Bốn xung quanh bìa sách là lá cây kết thành vòng tròn, vẽ rất tỉ mỉ, chính giữa là một con cua nhỏ đang ngự trên lưng một chú đà điểu.
Con cua màu đỏ, chú đà điểu màu nâu, có thể thấy rõ từng chiếc lông trên mình chú chim. Đôi mắt đà điểu rất hiền lành, đen láy và trong veo, còn con cua thì không khoe ra cái càng mập mạp của mình mà đang ngủ say.
Tên cuốn sách là “Ms.Cua của tôi”.
Bàng Sảnh vô thức cầm cuốn sách lên, nó được bọc một lớp bìa nhựa, giá không rẻ.Bàng Sảnh trông thấy tên tác giả: Mr. Đà Điểu.
Một cái tên rất lạ, nhưng lại khiến tim cô đập nhanh hơn.
Cô cầm cuốn sách đi tới quầy thu ngân. Lúc trả tiền, tay cô run lên nhè nhẹ.
Quay lại đại sảnh sân bay, Bàng Sảnh phát hiện các hành khách đang tụ tập lại rồi xì xào bàn tán, thì ra nhân viên sân bay đến thông báo tất cả chuyến bay đêm nay đều bị hủy bỏ do tuyết lớn, còn chuyện bao giờ máy bay mới có thể cất cánh thì phải dựa vào tình hình thời tiết.
Cô nhân viên sân bay tỏ thái độ áy náy nhắc nhở mọi người liên lạc với công ty hàng không để sắp xếp việc trả lại hay đổi vé, hành khách nào cần nghỉ ngơi, họ sẽ liên lạc với các khách sạn trong thành phố, hành khách nào cần đi tàu hỏa, họ sẽ liên lạc với nhà ga.
Bàng Sảnh đứng ngoài nhìn những hành khách nóng nảy và cô nhân viên bị hạch sách đến mức đỏ bừng mặt. Cô nắm chặt vạt áo bành tô của mình, có chút mông lung.
Mãi đến 11h30 đêm, Bàng Sảnh mới được sắp xếp vào ở tạm trong một khách sạn nhỏ. Khách sạn không sang trọng nhưng vẫn cung cấp cho cô một phòng riêng với đầy đủ tiện nghi và lò sưởi ấm áp dễ chịu. Cô không còn yêu cầu gì khác.Rửa ráy xong xuôi Bàng Sảnh chui vào chăn, cô cầm cuốn sách lên, dưới ánh đèn màu vàng trên đầu giường.
Vuốt ve lớp bìa cứng bằng nhựa trơn mịn, bìa sách được in trên bìa dày. Bàng Sảnh cẩn thận nhìn lại con cua và chú đà điểu kia một lần rồi mới tĩnh tâm mở cuốn sách ra.

Hàm Yên
Ngôn Tình
Độc Nhất Vô Nhị

Độc Nhất Vô Nhị

Tác giả: Hàm Yên
Thể loại: Hiện đại, tình yêu và hôn nhân, nam chính tàn tật, HE
Biên tập: Sen
Số chương: 26 chương + 2 pn
Văn Án
Lòng cô có một khoảng trống, ai có thể giúp cô lấp đầy.
Tôi biết một người,
Tuy anh không phải hoàn mỹ không sứt mẻ,
Nhưng tuyệt đối độc nhất vô nhị.
Tìm tòi mấu chốt: Nhân vật chính: Từ Thấm Hằng, Thẩm Đan ┃Phối hợp diễn: Hạ Thành, Từ Hiếu Khiêm, Phương Yến Bình

Hàm Yên
Ngôn Tình
Cá Voi Cô Đơn

Cá Voi Cô Đơn

Bạn đang đọc truyện Cá Voi Cô Đơn của tác giả Hàm Yên. Chiêm Hỉ từ trước đến nay đều rõ ràng hình tượng bạn đời mình tìm kiếm sẽ như thế nào.
Cô không cần cao phú soái, cô chỉ cần bạn trai tương lai có một công việc ổn định, quan trọng nhất phải là một người tính cách thú vị, có thể ăn nói, biết làm cô vui vẻ.
Haiii, tất cả cũng vì bù đắp cho sự thiếu hụt "độ mặn" trong người cô mà thôi!
Ai ngờ, cô tìm tới tìm lui, kết quả lại chọn trúng một người trái ngược hoàn toàn so với hình tượng ban đầu cô đặt ra!
Người này vừa cao vừa soái, công việc là công nghệ làm trang sức, luôn mỉm cười nhìn cô, không nói lời nào.
Chiêm Hỉ: Nhịn.
Lạc Tĩnh Ngữ:?
Chiêm Hỉ: Biết!
Lạc Tĩnh Ngữ:?
Chiêm Hỉ: Được rồi, yêu yêu.
Lạc Tĩnh Ngữ: ^_^

Hàm Yên
Ngôn Tình
Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược tình cảm, lưu luyến thâm tình 
Nhân vật chính: An Hồng, Lộ Văn Phàm, Hàn Hiểu Quân ┃ phối hợp diễn: Tần Nguyệt, Lâu Tĩnh Tĩnh, Từ Mạt Mạt, Hứa Lạc Phong, Trình Húc, Tiêu Lâm, Trần Hàng, Khổng Lam ┃ cái khác: nam chủ tàn tật, chân sau cắt, không thích chớ nhập hố
Editor: Tịnh Du
Từ ngày Lộ Văn Phàm bảy tuổi đến giờ anh đã luôn theo đuổi An Hồng thực sự rất cực khổ, đến khi tương lai tốt đẹp đang hiện ra trước mắt thì anh lại phạm vào một lỗi suốt đời không thể tha thứ được.
Thanh xuân của hai người họ chính là kết thúc vào đêm mưa năm đó.
Có bài hát có lời ca như vậy:
Có người hỏi anh em tốt đến mức nào
Nhiều như vậy năm anh vẫn không quên được
Gió xuân đẹp cũng không đẹp bằng nụ cười của em
Người chưa gặp em họ sẽ không hiểu
Đối với Văn Phàm mà nói, giang sơn cho dù đẹp, cũng không bằng nụ cười của cô.
Đây là đoạn tình cảm trải qua 20 năm lưu luyến, có lẽ, là 30 năm, 40 năm, 50 năm, thẳng cho đến vĩnh viễn...
Đối thoại:

"khi lớn em gả cho anh được không A Hồng?"
----
"Hàn Hiểu Quân, em yêu anh muốn gả cho anh, hai người chúng ta sẽ mãi ở cùng một chỗ"
----
"Không ai lấy, cùng lắm là gả cho anh là được rồi"
"Đầu đất mới có thể gả cho anh"
"Em chính là đầu đất! Sau này cũng chỉ anh muốn lấy em"
"Anh thì nghĩ, có chế em cũng không gả cho anh"
****************************
"Lộ Văn Phàm! Người như anh thật đáng ghét! Tại sao anh có thể đáng ghét như vậy, tôi chỉ hy vọng anh vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trước mặt tôi!

Hàm Yên
Ngược
Định Luật Nhím

Định Luật Nhím

Văn án:
Mùa đông năm ấy rất lạnh, có hai chú nhím ôm nhau để sưởi ấm.
Ở gần nhau thì gai trên người sẽ đâm đối phương thương tích đầy mình.
Ở xa nhau thì lại cảm thấy lạnh.
Định luật Nhím có nói: Hai ngươi phải tìm một khoảng cách thích hợp, vừa không làm hại đối phương, mà lại có thể sưởi ấm.
Nhím đực nói với nhím cái: “Anh không! Nếu anh đâm em bị thương, thì em cứ nhổ một cái gai của anh. Anh làm em đau một lần, thì em cứ nhổ một cái!”
Nhím cái kinh ngạc nói: “Anh nóng nảy như vậy, nếu mà nhổ gai đi, thì nhổ trụi luôn à?”
Nhím đực trơ trẽn nhích gần lại nhím cái: “Trụi thì trụi, dù sao em cũng sẽ bảo vệ anh.”
Người đàn ông ngồi xe lăn mắc chứng nóng nảy VS em gái ngốc nghếch si tình.
Vợ chồng đồng lòng, tát biển đông cũng cạn!
**

Hàm Yên
Ngôn Tình
Ngày Tỉnh Là Lúc Về

Ngày Tỉnh Là Lúc Về

Tác giả: Hàm Yên
Edit & Beta: Làn Truyện
Thể loại: Hiện đại, tình chị em
Độ dài: 108 chương
***
GIỚI THIỆU
Ngày đầu tiên Trác Uẩn làm gia sư cho Triệu Tỉnh Quy, sau hai tiếng gắng gượng, cô trịnh trọng nói với cậu: Xin lỗi, tôi không đủ trình độ, sợ là không thể dạy cậu.
Triệu Tỉnh Quy cụp mắt: "Cô giáo Trác, mai chị thử lại nhé?"
Ngày thứ hai Trác Uẩn làm gia sư cho Triệu Tỉnh Quy, sau hai tiếng gắng gượng, cô nói với mẹ Triệu: "Xin lỗi cô, cháu không đủ trình độ, e là không dạy Tiểu Triệu được."
Mẹ Triệu mắt đỏ hoe: "Cô giáo Triệu, mai cháu thử lại xem, cháu đừng áp lực quá."
Ngày thứ ba Trác Uẩn làm gia sư cho Triệu Tỉnh Quy, cô vẫn gắng gượng hai tiếng, cuối cùng quyết định buông tay mặc kệ.
Đang lúc ngả bài với mẹ Triệu thì cậu nhóc ngồi trên xe lăn xuất hiện ở cửa phòng, lạnh lùng quẳng ra một câu "Không ngờ chị là người vô trách nhiệm thế!" rồi đóng phịch cửa lại.
Trác Uẩn hoảng sợ.
Bạn học này, xin hãy bình tĩnh. Tôi chỉ dạy kèm cho cậu có ba ngày, đừng nói như thể tôi là đồ cặn bã phụ tình cậu thế.
Thật sự không cần phải thế đâu!
——
Cậu thiếu niên ngồi xe lăn bướng bỉnh & Chị gái nhỏ xinh đẹp cá mặn.
Gỡ mìn:

  1. Tình chị em, kém nhau 3 tuổi, nam truy nữ, 1v1, song xử, HE.
  2. Nam nữ chính tính cách không hoàn hảo, xin đừng tấn công nếu không thích.
  3. Nam chính yêu đơn phương nữ chính trước năm 18 tuổi, tuyến tình cảm bắt đầu sau khi kết thúc mối quan hệ gia sư.
Nam chính có biệt danh là Rùa Nhỏ, cậu bị tổn thương tủy sống không hoàn toàn năm 16 tuổi, phải dựa vào xe lăn để di chuyển, nếu chống gậy thì có thể đi lại được một chút, là tổn thương không thể phục hồi được.
Dàn ý: Không ngại lời đàm tiếu, dũng cảm theo đuổi hạnh phúc.

Hàm Yên
Ngôn Tình
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Thể loại: Hiện đại, HE

Anh muốn ôm em;

Anh  muốn áp tay vào đôi má của em , hôn lên môi em

Anh muốn nắm tay em đi tản bộ

Anh muốn đánh cầu lông với em, cùng em khiêu vũ

Anh muốn khi chúng ta đi chơi có thể chụp thật nhiều ảnh đẹp cho em

Anh muốn khi em khóc , anh sẽ ở bên lau đi giọt lệ nơi khóe mắt em

Anh muốn khi em bị thương , bị đau ốm , có thể ngồi bên ôm em , đưa em đi bệnh viện.

Nhưng mà tất cả những chuyện đó ,cả đời này anh không thể làm được.

Cho nên, Tiểu Kết, thực xin lỗi, chúng ta không thể ở bên nhau.

Diệp Tư Viễn! Anh là đồ vương bát đản!

Rốt cuộc trong đầu anh chứa cái gì vậy!

Những chuyện anh nói căn bản em  không cần ! !

Em chỉ muốn hỏi anh một câu !

Anh có yêu em không?

Hàm Yên
Ngôn Tình
Hà Tần Hợp Lý

Hà Tần Hợp Lý

Thể loại: đô thị tình duyên, nam chính tàn tật,…
Số chương: 99 chương
Nguồn convert: Wattpad
Edit: Diệu Huyền
Nhân vật chính: Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn: Tần Miễn, Tề Phi Phi, Vương Vũ Lâm. 

Giấc mơ của bạn là gì? (*)
Hà Đường: “ Tôi nghĩ muốn tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an an ổn ổn cả đời”
Vương Vũ Lâm: “ Tôi nghĩ muốn có một sự nghiệp thật thành công, trở nên nổi bật, cho dù thành công đó phải dùng thủ đoạn để đoạt được. tôi muốn làm cho những người từng coi thường mẹ và tôi họ phải hối hận, trả lại cho họ gấp bội”
Sử Mộng Nghiên: “ Tôi chưa bao giờ đặt kì vọng vào giấc mơ, tất cả cũng chỉ là hư vô. Cuộc sống trước mắt chính là hiện tại, luôn tin vào chính mình, vĩnh viễn biết mình muốn nhất là cái gì” 
Tần Miễn: “ Tôi muốn ngày nào cũng ngủ thật ngon, mỗi ngày đều có thể đi câu cá, phơi nắng, ngồi ở bên bờ sông cả ngày, cho dù không câu được cá cũng không sao”
Tề Phi Phi: “ Tôi nghĩ muốn nói thật nhiều chuyện với Tần Miễn, anh ấy không phải mỗi lần thấy tôi đều trốn tránh” 
Tần Lý: “  Tôi nghĩ muốn được đi đường”
(*) Chỗ này ta cũng không biết dịch sao nữa. Trong bảng convert thì là chữ “ngươi” nhưng mà Diệu Huyền thấy chữ ngươi thì giống truyện xuyên không với cổ đại quá, mà truyện này là truyện hiện đại nên Diệu Huyền dịch thành “bạn” luôn. Có ai biết xưng hô sao cho chính xác nhất không? Giúp ta với.
Truyện này tuy chậm nóng nhưng một khi đã nóng thì khó dứt ra và ta là một minh chứng (mê quá mới edit), có ngược lẫn thịt, nhưng may là kết cục HE. Nên mọi người cứ yên tâm mà nhảy hố. Ta sẽ không drop nên mọi người cứ yên tâm. À quên, truyện này có vài ngoại truyện, ta quên đếm là nhiêu ngoại truyện rồi nên mọi người chứ chờ chính văn xong ta sẽ đăng ngoại truyện.

Hàm Yên
Ngược
Trái Tim Của Nghiêm Túc

Trái Tim Của Nghiêm Túc

Ai trong mỗi chúng ta đều có một trái tim , xét về khía cạnh sinh học thì con người không thể sống nếu thiếu một trái tim, nhưng khi nói về khía cạnh tinh cảm, mỗi con người chúng ta trái tim đều có ba phần là: một dành cho gia đình , một dành cho người mình yêu và cuối cùng dành cho bạn bè!
Tình yêu của mỗi con người sẽ dựa vào điều gì, lý trí hay con tim, rồi tính yêu có đi đên hạnh phúc khi thiếu một trong hai không?
Quan trọng là phần nào sẽ nhiều hơn phần nào? Truyện Trái Tim Của Nghiêm Túc của tác giả Hàm Yên sẽ cho chúng ta biết và cùng suy ngẫm hiểu rõ hơn về nó!

Hàm Yên
Ngôn Tình
icon
TruyệnAZ là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...