Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, yêu đương hợp đồng, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn
Số chương: 58 chương chính + 9 chương ngoại truyện
Nhân vật chính: Bạch Đào, Bùi Thời
Chuyển ngữ: Hoa Linh Linh
Văn án
Đột nhiên Bạch Đào lại xuyên, không phải xuyên đến thế giới khác, không phải xuyên về thế giới cổ đại, mà là xuyên đến tương lai, tương lai của cô năm năm sau.
Tại thời điểm này, cô phát hiện mình đã kết hôn, mà đối tượng kia lại là tên Bùi Thời mặt lạnh, kẻ thù không đội trời chung của cô!
Sau đó cô thử mở điện thoại lên, khắp nơi đều là tin tức hai người ân ái——
“Bùi Thời, người nắm quyền của Bùi Thị hèn mọn truy đuổi tình yêu, sau khi bị từ chối 30 lần, cuối cùng cũng ôm được người đẹp về.”
“Bùi Thời tự tay trồng đào chỉ để lấy được một nụ cười của vợ yêu.”
“Bùi Thời yêu thầm năm năm, khổ cực theo đuổi nhiều năm, cuối cùng cũng có kết quả.”
……
Đêm hôm đó Bạch Đào kiên quyết đọc hết tất cả những bài báo trên mạng, cô cảm động đến rơi nước mắt.
Thật không thể ngờ được, hoá ra bông hoa cao lãnh Bùi Thời đã sớm yêu trộm mình đến điên cuồng!
Nghĩ đến gia thế, khuôn mặt, dáng người, còn có tình yêu sâu sắc của anh dành cho mình.
Bạch Đào quyết định bỏ qua những hiềm khích trước kia, cùng Bùi Thời sống thật tốt.
Chỉ là…
Mỗi lần cô nhìn Bùi Thời với ánh mắt chứa đầy tình ý, tại sao ánh mắt Bùi Thời nhìn cô lại có chút kỳ quái vậy?
Mãi đến nửa năm sau, Bạch Đào cuối cùng cũng biết nguyên nhân.
Thứ nhất, cô và Bùi Thời kết hôn theo thỏa thuận, căn bản không hề có tình cảm.
Thứ hai, những bài viết nói Bùi Thời làm mọi chuyện vì cô đều là cô vì giữ thể diện của mình mà tìm người đăng lên.
Thứ ba, thời hạn của thỏa thuận hôn nhân đã hết, nên ly hôn rồi.
Cô lật thuyền trong mương, tự mình tạo ra một sự nhầm lẫn to lớn đầy xấu hổ rồii.
Bạch Đào khẩn trương mà tức giận đi tìm Bùi Thời đòi ly hôn liền bị anh lạnh lùng từ chối.
“Bùi Thời, anh có phải là đàn ông không? Có gan thì ly hôn đi!”
Giọng điệu của Bùi Thời không mặn không nhạt: “Tôi có phải là đàn ông hay không không phải cô là người rõ nhất sao? Còn về chuyện có giống(*)này, tôi đương nhiên có.” Anh liếc nhìn cái bụng hơi nhô lên của Bạch Đào: “Không phải là đang ở trong bụng cô sao?”
#Bùi Thời cặn bã, âm hiểm xảo quyệt, hủy hoại thanh xuân của tôi#
Đại thiếu gia cao lãnh bạch thiết hắc X Cô nhóc gây chuyện cuồng tưởng tượng.
Cưới trước yêu sau, tổng tài bá đạo cẩu huyết.
PS: Không có yếu tố hoang tưởng, không phải xuyên không, thể loại đô thị truyền thống.
(*)Nguyên văn 有种 / hữu chủng: Cả hai anh chị đều nói từ này, có điều nghĩa của từ mà nữ chính nói đến là “có gan; có dũng khí”, còn nam chính lại nói sang nghĩa đen trên mặt chữ là “có giống”:))))
Một bộ truyện giả trùng sinh siêu hấp dẫn và bất ngờ của tác giả Diệp Phi Nhiên. Nội dung truyện Không Thèm Yêu Sếp thiên về sủng ngọt hài hước nên vô cùng thích hợp đọc thư giãn trong những ngày mệt mỏi. Nhân vật nam nữ chính trong truyện được xây dựng vô cùng tốt và ấn tượng. Thật sự, cả hai đáng yêu đến không chịu nổi.
Văn án:
Đời này chuyện khiến Tiền Duy hối hận nhất,
Là cái năm 19 tuổi đó, cô đắc tội với “Ánh sáng của Học viện Luật” – tên thật Lục Tuân.
Cô giúp cậu em trai song sinh của mình là Tiền Xuyên đào góc tường nhà Lục Tuân, cướp đi ánh trăng sáng trong lòng anh.
Ai ngờ đâu một ngày kia Lục Tuân thành sếp lớn của cô, Tiền Duy chỉ có thể làm trâu làm ngựa để chuộc tội với anh.
Lần này ông trời già cho cô cơ hội được quay lại năm 19 tuổi, hồi ức lại những năm tháng thanh xuân ở Học viên luật trước đây.
Tiền Duy nói làm gì cũng phải vuốt mông ngựa Lục Tuân, phải bảo đảm anh và ánh trăng sáng sẽ thành người thân thuộc.
Nhưng... Vì sao cô lại càng đắc tội với Lục Tuân thế này?
Cứu mạng với! Cô chỉ muốn giúp ông chủ tương lai yêu đương, không phải muốn hẹn hò với ông chủ tương lai đâu!!!
CP: Sinh viên Luật mới ra trường ✘ Nam luật sư mệnh danh "Khối u ác tính của ngành"
Editor: Puny
Chuyện tình yêu giữa hai nhân vật đều làm trong ngành luật, đan xen chuyện tình cảm giữa họ là những vụ án hôn nhân có thể giúp người đọc hiểu thêm một ít về luật pháp.
Mà trong giới hay đồn Tiền Hằng là "" Khối u ác tính của ngành" vậy mà trong lần đầu tiên Thành Dao nhìn thấy Tiền Hằng, cô đã nghĩ hoàn toàn không thể khớp người đàn ông trước mắt với biệt hiệu này được.
Đối phương cao to khôi ngô tuấn tú, khí chất nổi bật, đôi mắt đặc biệt mê người.
Thành Dao không tin tà ma, trông đẹp đẽ như vậy, sao có thể là khối u ác tính chứ!
Cho đến khi cô gặp đòn hiểm của chủ nghĩa xã hội...
Khi cô thử thuyết phục vị sếp đẹp trai của mình nhận vụ kiện bảo vệ quyền lợi mang tính công ích...
Sếp cô mặt không biểu cảm: "Cô cảm thấy một luật sư thành công, cần phải làm gì?"
"Phóng điện vì yêu?"
"Tôi họ gì?"
"Họ Tiền!"
"Cho nên tôi chỉ biết phóng điện vì tiền."
Khi cô yêu cầu tăng lương...
Sếp cô chẳng ừ hử gì cả, thế nhưng trong buổi tối tụ tập hát KTV, lần đầu tiên Tiền Hằng tham gia, lại còn tự tay chọn bài "Chợt tỉnh cơn mê" cho Thành Dao.
Tip:
Truyện về nghề luật sư chuyên mảng hôn nhân gia đình, truyện vui vẻ nhẹ nhàng, không phải chính kịch!
Tìm hiểu một chút về ly hôn chia tài sản, kế thừa khối tài sản kếch xù, tranh giành quyền nuôi dưỡng, tranh chấp tài sản khi sống chung trước hôn nhân, ủy thác mua bán trong dòng họ!
Gồm có 6 vụ kiện, dễ dàng phổ cập luật pháp, có ý nghĩa~
Giới thiệu
Tề Khê có tướng mạo xinh đẹp, là sinh viên tài năng của Học viện Pháp lý.
Cả cuộc đời có thể nói là xuôi chèo mát mái.
Chuyện duy nhất khiến cô không thể hài lòng là kình địch Cố Diễn luôn làm mọi cách khiến cô khó chịu.
Làm bạn cùng trường bốn năm, số cơ hội và giải thưởng Tề Khê bị Cố Diễn cướp đi nhiều không kể xiết.
Mà ngay tại lúc sắp bước lên sân khấu phát biểu với tư cách sinh viên ưu tú tốt nghiệp, Tề Khê lại được Cố Diễn mặt không đổi sắc nhét cho một phong thư_______
Một bức thư tỏ tình có thể xem là hành vi quấy rối tình dục?!
Chữ ký phóng khoáng bất cần: Cố Diễn.
Trong cảm xúc tức giận, Tề Khê sửa đổi bài diễn văn của mình. Trên sân khấu, bắt đầu phần phát biểu bằng lá thư tỏ tình này, hô hào xã hội tôn trọng phụ nữ,
Cũng đồng thời bày tỏ niềm vui và những cảm xúc mãnh liệt dồn nén lâu ngày_______
“Cố Diễn, cậu có quyền yêu thầm, nhưng nếu tỏ tình như thế thì là phạm tội!”
“Tôi là người cả đời này cậu cũng không theo đuổi được!”
Chỉ là, sau khi kết thúc diễn văn, bước xuống đài, Tề Khê phát hiện một sự thật đáng sợ________
Ở phía sau chỗ tên tỏ tình đáng ghét kia ký tên, lật ra sau, còn có một hàng chữ: “bạn cùng phòng Trương Gia Lượng.”
Cho nên, nếu ghép lại, chỗ ký tên phải đọc là: Bạn cùng phòng của Cố Diễn, Trương Gia Lượng…
Thư cũng không phải Cố Diễn viết…
Không lâu sau, Tề Khê nhận được đề nghị việc làm ở công ty luật Cạnh Hợp,
Hơn nữa còn được chọn vào đội của Cộng sự Cố, một Cộng sự nữ rất mạnh của Cạnh Hợp, lại có một đồng đội là bạn cùng trường.
Ngày nhận việc, Tề Khê bị gọi vào văn phòng làm việc của vị nữ Cộng sự___________
“Em và em trai chị học cùng trường, vậy em có biết hôm lễ tốt nghiệp ai cố tình bêu xấu, phỉ báng nó không?”
“Dù sao cũng là chị gái, chị phải bảo vệ quyền lợi cho em mình.”
Đôi môi đỏ mọng của vị nữ cộng sự khẽ mở, “Quên nói, em trai chị là Cố Diễn, cũng chính là đồng đội tương lai của em. Em biết nó chứ?”
“…”
“Từ bây giờ, trong vòng năm phút, chị muốn lấy được thông tin họ tên, số căn cước và số điện thoại liên lạc của cô gái dám bêu xấu em trai chị.”
“Đây là công việc đầu tiên giao cho em, tận tụy mà điều tra nhé.”
“…”
# Bây giờ chết còn kịp không #
Tag: Lâu ngày sinh tình, nhân tài công sở, ngọt ngào.
Nhân vật chính: Tề Khê, Cố Diễn
Tóm tắt: Yêu thầm là hợp pháp, tỏ tình là phạm tội.
Ý tưởng: Thể hiện tác phong làm việc của luật sư tập sự thời đại mới.
Tác giả: Diệp Phỉ Nhiên
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Giới thiệu:
Đời này, Tiền Duy hối hận nhất một việc.
Đó là năm mười chín tuổi ấy, cô dám đắc tội "hào quang của học viện Luật" Lục Tuân. Tiền Duy giúp đỡ em trai Tiền Xuyên, cạy góc tường của Lục Tuân, đoạt bạch nguyệt quang của anh ta. Ai biết một ngày kia Lục Tuân trở thành ông chủ của cô, Tiền Duy chỉ có thể làm trâu làm ngựa chuộc tội.
Lần này trời cao cho Tiền Duy có cơ hội trở về năm mười chín tuổi, ôn lại kỉ niệm một thời thanh xuân khi còn theo học ở học viện Luật.
Lời nói của Tiền Duy đều đều nhằm mục đích nịnh nọt Lục Tuân, bảo vệ tình yêu của anh ta với bạch nguyệt quang. Nhưng.. Sao cô cứ cảm thấy bản thân sau khi trọng sinh mới hoàn toàn đắc tội Lục Tuân vậy? Cứu mạng a! Cô chỉ muốn giúp ông chủ yêu đương, chứ không muốn yêu đương với ông chủ đâu!
* * *
【Vở kịch ngắn】
Tiền Duy oán giận sau lưng ông chủ: "Lục Tuân không có sinh hoạt cá nhân sao? Ngày nào cũng tăng ca, tăng ca.. Anh ta không sợ tăng ca tới mức thận hư sao?"
Thẳng đến một ngày kia--
Ông chủ cô gọi cô vào văn phòng: Đêm nay không tăng ca, tới nhà tôi một chuyến.
Tiền Duy:?
Lục Tuân đạm nhiên cười: Một ông chủ tốt không thể để nhân viên có nghi ngờ gì về bản thân, đêm nay tôi giúp cô tự giải đáp xem tôi có bị thận hư hay không.
* * *
#Nam chủ học bá cao lãnh học viện Luật vs nữ chủ nhí nhảnh chân chó thành tinh#
#Chủ yếu là vườn trường#
Sau khi Ninh Uyển bị “lưu đày” trở thành một luật sư xã khu đóng quân trên đường của công ty luật Chính Nguyên, cuối cùng tổng bộ cũng “lưu đày” một người nữa đến.
Nam, còn sống, cao lớn tuấn tú, dịu dàng phong nhã, lịch sự hào hoa...
Toàn thân đối phương chỉ toát ra một loại hơi thở.
Một người chết trong phim truyền hình cung đấu đến một cảnh quay cũng không xứng được có, làm luật sư xã khu một ngày sẽ bị các ông bà lão mắng đến mức hoài nghi nhân sinh, khóc lóc tỉ tê, một người đậm chất ngốc bạch ngọt, một gà mờ biết đi...
Ninh Uyển quyết định chỉnh đốn đàng hoàng cái người mới đến lãnh cung này.
“Phó Tranh đúng không? Người mới đến chỗ tôi, phải nghe lời, biết quan sát.”
“Tôi đào hố, anh lấp đất; tôi mà ăn thịt, anh phải uống canh; tôi đi hướng Đông, anh không được rẽ hướng Tây… Nói tóm lại, trời cao hoàng đế ở xa, tôi chính là bố anh.”
Thế nhưng mặc dù là một ngốc bạch ngọt, nhưng cái vị mới đến này có vài phần nhan sắc, Ninh Uyển mềm lòng, quyết định truyền thụ bí kíp một đời cá muối* cho anh: Lười biếng thế nào, trốn việc thế nào, bằng mặt không bằng lòng với ông chủ thế nào, thật lòng thật dạ, không còn giữ gì....
*Lười biếng
“Nói thật lòng, bộ bí kíp em truyền thụ cho anh cũng không phải không có giá, em khuyên anh nên sớm thích em, em sẽ phân tích cho em điểm lợi khi thích em và điểm hại khi không thích em.”
Ngốc bạch ngọt Phó Tranh quả nhiên không địch nổi sự ép buộc và cám dỗ, cuối cùng khuất phục, tối đó nương thân bên Ninh Uyển.
Nửa năm sau, Ninh Uyển tham gia liên hoan thường niên của tổng bộ, trong liên hoan giới thiệu long trọng vị đối tác mới gia nhập.
Nam, còn sống, cao lớn tuấn tú, dịu dàng phong nhã, lịch sự hào hoa...
Đối phương cười lớn: “Chào mọi người, tôi là Phó Tranh, tôi gia nhập công ty này, hy vọng thay đổi những nề nếp xấu trong công ty như: Lười biếng, trốn việc, bằng mặt không bằng lòng với ông chủ...”
Mẹ kiếp Phó Tranh! Nương thân cái gì chứ! Đây là âm mưu lừa tiền lừa tình!
Luật chính, truyền bá pháp luật nhẹ nhàng.
Một câu tóm tắt: Thật đó, sớm muộn cũng phải thích em, đừng giãy giụa.
Ngôn Minh trong nhà có tiền, lớn lên đẹp trai, người theo đuổi anh xếp hàng dài từ đầu bên này sang đến đầu bên kia của bệnh viện.
Ngu Điềm vì muốn được cùng Ngôn Minh viết tên chung trong sổ hộ khẩu nên cung phụng anh giống như bên A*.
Ngôn Minh không quen ăn đồ ăn trong nhà ăn của bệnh viện, Ngu Điềm liền mỗi ngày tự mình nấu cơm mang đến cho anh. Bánh kem trên mạng Ngôn Minh từng nhắc tới, rạng sáng Ngu Điềm đã xếp hàng đứng mua. Ngôn Minh lạnh nhạt chờ đợi, muốn nhìn xem người phụ nữ với chút ít tâm cơ này có thể làm được tới mức nào, cho đến khi…
Người mẹ góa chồng của Ngu Điềm và người cha đã ly hôn của Ngôn Minh tiến đến hôn nhân tuổi xế chiều thất bại, Ngu Điềm lập tức nhanh chân cuốn gói bỏ chạy.
Cơm ngon tự làm không còn, bánh kem trên mạng cũng không còn nốt, ngay đến cả tiếng gọi “anh Ngôn Minh” nhiệt tình trước kia giờ cũng biến thành “Này”
【Rạp hát nhỏ 1】
Trong bệnh viện, Ngôn Minh tức giận chặn Ngu Điềm lại, chất vấn: “Không phải muốn cùng tôi viết tên trong sổ hộ khẩu sao? Dễ dàng từ bỏ như vậy?”
Ngu Điềm trợn trắng mắt: “Mẹ tôi và cha anh xem mắt thất bại rồi, sau này tôi và anh cũng không phải người một nhà, tôi còn phí sức làm cái gì! Anh khó ‘xử’ như vậy, tôi mặt nóng dán mông lạnh suốt bấy lâu nay còn không phải vì muốn mẹ mình sau khi tái hôn sẽ có được cuộc sống hôn nhân tốt đẹp sao!”
“Tôi không khó ‘xử’ chút nào, em có thể thử lại, ngoài ra tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên viết tên chung trong sổ hộ khẩu.”
Đầu Ngu Điềm đầy dấu chấm hỏi: “Theo tôi được biết thì mẹ tôi và ba của anh đã hoàn toàn đạt đến tình hữu nghị cách mạng.”
Ngôn Minh tỉnh bơ nói: “Tôi biết, nhưng trên sổ hộ khẩu của tôi, vẫn còn một vị trí khác thích hợp hơn dành cho em.”
???
【Rạp hát nhỏ 2】
Trước đó:
Ngu Điềm: Anh Ngôn Minh! Tối nay em có thể ăn cơm với anh không?
Ngôn Minh: Không thể, đừng gọi tôi là anh trai, tôi không có em gái.
Sau đó:
Trong quán bar Ngu Điềm bị người khác tiếp cận, Ngôn Minh lạnh mặt tiến lên xua đuổi
Ngôn Minh: Tôi là anh trai của cô ấy.
Ngu Điềm vừa định cãi lại thì nghe thấy Ngôn Minh mặt lạnh tanh bổ sung thêm một câu: Không có quan hệ huyết thống nhưng là loại anh trai sẽ cùng nắm tay, hôn môi, ôm ấp, không thiếu cái nào hết.
Ngu Điềm: …
* Bên A (甲方): là bên chủ đạo trong hợp đồng, có ưu thế hơn trong đàm phán, thường là đối tác, khách hàng, nhà đầu tư, nhà tài trợ…