Tên gốc: Bổn Thiếu Không Sợ Vợ
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, 2S, HE.
Beta: Qin Zồ
Editor: Jeongie + Mì
Số chương: 60 chương + 7 ngoại truyện.
"Sở Tiểu Dư, ngày nào gặp phải cậu thì lần đó tôi đều mất mặt. Cậu đừng được voi đòi tiên" Anh vừa nói vừa tức giận, không ngờ cô lại đốt tóc anh, hơn nữa là bộ tóc mới làm.
"Cậu nói gì?" Cô từ từ ngẩng đầu lên, dáng vẻ đáng yêu tinh nghịch, bỗng nhiên nâng mặt anh lên hôn vào cằm.
"Không...không có gì?" dứt lời thì vẻ kiêu căng ngạo mạn của anh bỗng chốc như quả bóng bị xì hết hơi. Cả người anh cứng lại, lắp ba lắp bắp, đột nhiên níu lấy nhúm tóc rơi.“Tôi tôi tôi, nói cậu tiếp tục đi.”.
Cô gật đầu nhẹ nhàng, tiếp tục đốt những sợi tóc làm thí nghiệm xem protein có mùi gì?
Cố tiểu gia cứng mặt, sờ vào lỗ tai dần nóng của mình, tròng mắt đảo một cái, toét miệng cười: “Haiz, đàn ông Bắc Kinh mà! Có mỗi đầu tóc thôi, ai quan tâm tới chút chuyện nhỏ này chứ.”
Thể loại: Sạch sủng sắc, ngọt, nhẹ nhàng, showbiz, hiện đại, nam biến thái, nữ đáng yêu, HE
Số chương: 78c + 1PN
Edit: Nhạc Dao
Beta: Hikari2088
Bìa: Thố Lạt
Các fan trong lòng như có vạn thảo nê mã chạy qua, mỗi ngày đều chạy, mỗi ngày đều có tiểu vũ trụ muốn bùng nổ.
Tô Uyển lại không hiểu tại sao mỗi ngày đều bị một đống người gào khóc dưới Weibo của cô. Hình như cô có làm gì đâu.
Các fan trong lòng lúc này: Chị làm gì trong lòng chị còn không biết chắc. Chị giàu chị không thèm nhận quảng cáo, ok nha. Chị đẹp nên ứ cần show giải trí, fine thôi. Chị cũng chả cần đóng phim vì chị giỏi.... Aiiii vậ cũng thôi đi. Nhưng vì sao xem cái Weibo mà còn bị hai người ngược cẩu hả? Hả? Hả? Có thể thông cảm cho một đống cẩu độc thân hay không hả? Hả? Hả?
Ha ha ha, đã vậy hai người còn cắt mất hình của hoàng thượng ở giữa nữa.
***
Nhạc Dao: Mấy chương đầu có vẻ như rời rạc giống như kiểu nhật ký nhưng về sau thì sẽ liên kết nha, các bạn đừng bị lầm là mình edit thiếu.
Ngoại trừ bộ này thì mình còn đào thêm vài hố và beta vài hố. Ví dụ là truyện Danh môn độc sủng đãhoàn, bộ Vương phi là con mèo đang đào nữa nè.
Thể loại: hiện đại, sủng, sạch, showbiz, 1v1
Edit+Beta: Cải Xanh, Cải Trắng
Poster: Cải Xanh (bìa có ít lỗi kỹ thuật ;A;)
[ Chuyên mục tác giả tóm tắt, mỗi ngày thêm mười ngàn từ, cho tới khi kết thúc ]
Fan: Chỉ sau một lần phát đường mà lại khiến anh ấy thích như vậy thì làm sao bây giờ?
Đáp: Xuống dưới tầng, làm phiền gọi tới 120 cho tôi!
***
" Rõ ràng như vậy à? "
Cố Cảnh Ngự nhìn điện thoại chằm chằm một lúc lâu, quay đầu hỏi người đại diện của mình, anh cảm thấy biểu hiện của mình như vậy rất tốt mà.
Nhìn ánh mắt người đại diện như muốn đánh chết mình, anh liền nhún vai: " Thôi được, tôi sẽ cẩn thận hơn. "
Ngày hôm sau.
Người đại diện xông vào phòng, tay tự vò vò mái tóc mình, xong chỉ vào màn hình điện thoại, đề tài đang đứng top đầu trên weibo, tay run lên: " Đây là con mẹ nó cẩn thận của cậu đấy à? "
** Kinh ngạc!! Cố ảnh đế ôm lấy Ôn Nhan trước chốn đông người. Tình yêu của họ như cây được hấp thụ ánh sáng **
Cố đại ảnh đế mặt không đổi sắc, chân dài gác lên bàn, đáp: " Đương nhiên. "
— Ông đây còn chưa hôn lưỡi đâu, anh con mẹ nó còn muốn thế nào?
[ Trích lời fan ]
1/ Nếu họ mà chết, chắc chắn là vì ăn thức ăn cho cẩu nhiều quá.
2/ Trên đời này có một loại bệnh không thể cứu được, tôi khẳng định, chính là bị sâu răng.
[ Ảnh đế không đáng sợ, chỉ sợ ai bị sâu răng hơn ai ]
Một lời văn án: Nhân vật phản diện ngày nào cũng nghi ngờ cuộc sống T^T.
Sự việc bắt đầu là như thế này:
Hạ Nguyên phát hiện mình xuyên vào 1 quyển sách, thành nữ phụ trong đó, sắc mặt có chút trắng bệch.
Đại nhân vật phản diện trùng sinh nhìn Hạ Nguyên, khẽ cười một tiếng, không nhanh không chậm gõ xe lăn: Cho cô ta kiểu chết thế nào mới tốt đây? (≖ᴗ≖)
Những gì xảy ra sau đó là thế này:
Hạ Nguyên dựa vào đầu giường, bưng bát canh, mặt đỏ lên, giúp người đang nghi ngờ nhân sinh ở trên giường xoa xoa eo, mãn nguyện nói "Bảo bối, lưng anh còn đau không?"
Cô ân cần ấm áp đưa bát canh qua: "Nào, ăn một bát canh rùa đi."
Nhân vật phản diện: "..."
Thất thần nhìn trần nhà. -_-
Hãy để hắn chết cho rồi. #Hoài nghi nhân sinh. Jpg#
Nguyên văn án:
Hạ Nguyên chưa từng để ý qua rằng cô xuyên sách, còn trở thành một nữ phụ ác độc, cho đến khi gặp được một "tiểu bạch kiểm".
Ách, tiểu bạch kiểm có chút không đúng nha, luôn muốn giết cô cơ đấy!
Làm sao xử lý bây giờ?
Đại Boss trùng sinh nở nụ cười thanh nhã: Hửm, Hạ Nguyên? Cô nàng nữ phụ này lại muốn giết hắn? Hắn nên hạ đao từ nơi nào mới tương đối có tính nghệ thuật đây? (꒪ͦᴗ̵̍꒪ͦ)
Sau đó,
Hạ Nguyên tựa ở đầu giường, mặt mũi hồng hào uống rượu vang đỏ, thỏa mãn giúp người nào đó đang hoài nghi nhân sinh xoa xoa eo, "Bảo bối này, anh cũng là người của em rồi, có phải nên thu xếp một chút tới ở cùng nhau không?"
Boss Đại Đại:. # hoài nghi nhân sinh jpg#
- -
Đối mặt với một đám thủ hạ khóc lóc kể lể kêu hắn đi quản cô vợ của mình. Đại nhân vật phản diện uống một ngụm thuốc bổ thận, mặt không biểu tình, thờ ơ: Không quản được, nhà tôi cô ấy lớn nhất.. ◝ (⁰▿⁰) ◜
# thật dũng cảm nếu dám trực tiếp đối mặt nhân sinh thảm đạm #
# địa vị hắn nhỏ nhất, bổ thận trọng yếu nhất #
*Không có ngược không có ngược! Yêu trước thua trước. Nam chính kỳ thật thua trước, các phương diện đều không thể xoay người!
*1v1 điềm văn, trùng sinh nhân vật phản diện Yandere (bệnh kiều) * nam chính vs giá trị vũ lực hung tàn Chuunibyou (trung nhị bệnh) * nữ chính.
*Nam chủ mỗi ngày thả thính người ta đều thất bại
@ Tấn Giang Bán Hạ Lương Lương, tác giả có bệnh thích sạch sẽ, yên tâm nhập hố đi, không ngọt mấy chế đánh tui.
Nội dung nhãn hiệu: Hào môn thế gia-điền văn*- nữ phụ xuyên thư
Nhân vật chính: Hạ Nguyên, nhân vật phản diện Đại Đại ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Chú thích ở văn án:
*Chūnibyō (中二病 hay trung nhị bệnh ) là cách viết tắt của cụm từ chūgakusei ninen byō (中学生2年病; trung học sinh nhị niên bệnh), nghĩa là "bệnh của học sinh trung học năm 2". Sở dĩ có tên gọi như vậy là vì chứng tâm lý này thường xuất hiện ở đối tượng chính là các học sinh trung học khoảng 13-14 tuổi, tương đương với năm 2 theo hệ thống giáo dục Nhật Bản.
Tại Việt Nam, chūnibyō đôi khi còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi đậy thì".
*Bệnh kiều: Đây là từ được mấy bạn Trung Quốc dịch từ "yandere" của Nhật qua.
Yandere là từ chỉ tính cách của những nhân vật rất yếu đuối, nhút nhát, dễ xấu hổ, thẹn thùng. Khi yêu họ rất chung thủy, họ có thể làm bất kỳ cái gì cho người họ yêu đến mức thái quá. Họ có máu ghen và sự chiếm hữu rất cao, thường thì các nhân vật yandere có tâm lý không bình thường. Từ "yan" là một phần của từ "yanderu" có nghĩa là "bệnh".
Hãy hiểu đơn giản là ai mắc cái bệnh này thì ý muốn độc chiếm và giữ lấy siêu cấp lớn.
*Điền văn hay còn gọi là văn cày ruộng. Đúng như tên gọi, điền văn là những câu chuyện, những bộ tiểu thuyết thuộc dạng 1+12. Truyện không có cao trào, không drama máu chó, không có nút thắt hay mở mà chỉ xoay quanh cuộc sống thường nhật của nhân vật vô cùng chậm chạp, bình thản.
Đọc thử nhé!!!!!!!
Tên gốc: Boss lúc nào cũng dính ta
Edit: Jeongie
Thể loại: Xuyên nhanh, nữ phụ, YY
Một câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình....
Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.
[Boss leo lên giường tôi]
Nhan nữ vương: Lên giường em là người của em, đi theo em!
Boss: mỉm cười:)
- -------
Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà thôi.
Nhưng, nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?
Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy.
"Nhan Nhan, anh có dao."
Boss mỉm cười, "Mài xong rồi."
- ---
‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợ:
Ảnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!
‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cưới
Làm sao bây giờ, hình như em... thích anh mất rồi ~
‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầu:
Tiểu sư phụ, ta có đẹp không?
Độ dài: 59 chương
Editor: Rosegi (RG)
Lãm Nguyệt bỗng nhiên bị mẹ Hứa sắo xếp đối tượng đi xem mắt.
Một cậu trai vừa nghe được tin liền nhanh chóng gọi ngay cứu viện: "Bà ngoại..."
Mẹ Hứa trợn mắt há hốc mồm: "Con gái! Con từ khi nào đã qua lại với Trần Dục Sâm?!"
Bà ngoại Trần ý vị thâm trường nói: "Tiểu Nguyệt à, các con còn xấu hổ gì chứ! Cháu trai ta cũng lớn như vậy rồi..."
Lãm Nguyệt: Cô mới chỉ ngủ một giấc, chuyện gì đang xảy ra?
_______
Trích đoạn:
Bé con dùng bàn tay nhỏ xíu che khuất hạ bộ, khuôn mặt phúng phính nghẹn đến đỏ bừng.
Lãm Nguyệt vuốt tóc, bình tĩnh búng búng: "Sâu nhỏ, che cái gì mà che?"
Về sau,
Người đàn ông nào nào đó dùng bàn tay thon dài thon dài thản nhiên cởi từng nút áo của cô: "Sâu nhỏ, hử?"
________
Đây là chuyện xưa về một nam thần biến thành con nít bị thanh mai bắt nạt, sau đó trở bắt nạt thanh mai.
Tags: 1v1, song c, thanh mai trúc mã, ngọt văn, chút hệ thống, HE.